• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thôi xong rồi, Hà Nhiên cắn môi, tự vả vào trán mấy cái liền:

“Đồ ngu này! Đồ mê trai!”

Cô tự trách bản thân quá mức quyến luyến người ta, là đồ không có chính kiến.

Qua một lát, tiếng chuông cửa đã vang lên. Lúc ở nhà Nam Cung Lân mặc quần áo rất đơn giản, vậy nhưng trên người vẫn tỏa ra cái loại quý khí của công tử nhà giàu có giáo dưỡng mà không phải ai cũng sở hữu. Khi đối mặt với anh, Hà Nhiên tự động trở nên ngoan ngoãn như một chú mèo nhỏ, tự động trở nên khép nép.

Bài văn mẫu mà cô vừa chuẩn bị trong đầu để từ chối anh bất giác tan tành, cô chỉ biết ấp a ấp úng nhận đồ từ tay anh, một câu cảm ơn cũng không nói được.


Nam Cung Lân để ý thấy cô là lạ nên hỏi:

“Sao vậy? Em không khỏe ở đâu à?”

“Không phải, chỉ là…”

Cô nói một nửa thì dừng, anh cũng im lặng lắng nghe. Vẻ mặt vô tội của Nam Cung Lân thật khiến người ta dễ bị dụ dỗ, cô nâng mắt quan sát biểu cảm của anh, đột nhiên hỏi:

“Anh thật sự chưa từng có bạn gái sao?”

“Đúng vậy.”



Nam Cung Lân nói lời thật lòng, vậy mà không hiểu sao người đối diện lại sa sầm mặt và đáp:

“Hiểu rồi. Em có việc đột xuất, buổi hẹn tối nay của chúng ta có thể hủy không?”

Hủy? Nam Cung Lân hơi nhướng mày, ngay tức khắc phát hiện ra lời nói của cô mang theo chút giận dỗi. Anh đang định làm rõ vấn đề thì Hà Nhiên tiếp:

“Em thấy không khỏe lắm, nói chuyện với anh sau.”

Dứt lời, cô đẩy anh ra ngoài rồi đóng cửa lại. Cô đã cho anh một cơ hội để thành thật, nhưng xem ra anh không muốn kể về quá khứ của bản thân lắm. Đại đa số phụ nữ khi phát hiện ra mình bị lừa dối đều muốn bạn trai chủ động thừa nhận lỗi lầm chứ không cố gặng hỏi làm gì, cô thuộc loại này. Số ít khác thì trực tiếp hơn, gặp mặt là mắng luôn.

Nhìn cánh cửa đóng chặt, Nam Cung Lân có chút mờ mịt không hiểu. Dù anh thông minh đến mấy cũng khó mà qua nổi ải này, sẽ chẳng bao giờ anh ngờ được vì thằng em trai trời đánh của mình mà anh bị bạn gái tương lai giận, còn hủy cả hẹn với anh.

Tấm ảnh mà Hà Nhiên nhìn thấy là thật, không phải ảnh đã qua chỉnh sửa. Nhưng người trong ảnh không phải Nam Cung Lân mà là Nam Cung Cảnh. Cũng bởi hắn có thói quen khoe khoang hạnh phúc trên mạng xã hội nên tài khoản của hắn chỉ toàn đăng ảnh về bạn gái, vô tình khiến Hà Nhiên hiểu lầm như vậy. Càng oái ăm hơn nữa là Nam Cung Lân còn chưa nói cho cô biết chuyện bản thân có em trai sinh đôi.

Nam Cung Lân đứng tại chỗ hơn năm phút mới tiếp nhận được sự thật là bản thân lại một lần nữa bị từ chối. Anh tính sai ở bước nào rồi sao? Trên khuôn mặt tuấn tú hiền hòa xuất hiện sự rối rắm hiếm có. Lần đầu tiên trong đời bị con gái giận đó, trừ em gái anh ra!

Trở về phòng của mình, anh bắt đầu lên mạng tra thông tin, bảy bảy bốn mươi chín lý do bạn gái dỗi là gì, bài luận còn đang làm dở cũng vứt vào trong góc xó.

Tối đó, thay vì đi hẹn hò với Nam Cung Lân theo kế hoạch thì Hà Nhiên ra ngoài đi ăn cùng Thất Thất. Xui xẻo thế nào thời điểm cô rời khỏi nhà đã bị Nam Cung Lân bắt gặp, anh cầm trên tay một túi rác chuẩn bị xuống lầu, thấy cô trang điểm và mặc quần áo đẹp, anh hỏi:

“Bây giờ em đi làm việc à?”



Trang phục của cô đang khoác trên người là váy liền màu xanh nhạt, giữa eo có hai sợi dây vải thắt thành hình cái nơ nhỏ, độ dài chấm đầu gối, vừa nhìn đã biết chuẩn bị ra ngoài vui chơi, nhưng Nam Cung Lân giả mù mờ.

Tình cảnh có phần xấu hổ, Hà Nhiên hơi ngượng ngùng, nhưng nghĩ tới việc anh giấu bí mật, chôn vùi quá khứ không nói cho cô biết về bạn gái cũ thì cô hậm hực đáp:

“Anh hỏi làm gì chứ? Anh đâu thiếu người để hẹn hò đâu. Nếu cảm thấy chán quá thì gọi một cuộc ra ngoài là sẽ có người đi cùng anh ngay đó.”

Nhớ tới bạn gái của anh, cô tủi thân. Không so sánh không có đau thương, cô nuốt nước mắt vào trong, nện bước chân thật mạnh lên sàn nhà đi vào thang máy.

Trên đầu Nam Cung Lân bật ra hàng loạt đấu chấm hỏi, hiện tại có thể xác định trăm phần trăm là cô gái nhỏ này dỗi anh, nhưng lý do là gì mới được?

Anh gọi với theo:

“Hà Nhiên!”


Cửa thang máy đúng lúc đóng lại, anh thoáng nhìn thấy qua khe hở một khuôn mặt đầy lửa giận, cô còn cắn chặt môi trừng anh.


Nam Cung Lân bất lực, cầm bọc rác mà loay hoay ở trên hành lang. Ai thấu nỗi đau này? Những bài viết trên mạng chỉ nói nếu không quan tâm bạn gái, làm cô ấy thiếu cảm giác an toàn thì sẽ xảy ra chiến tranh lạnh, nhưng anh đâu có làm gì đâu?


Ở nơi khác, vệ sĩ đang ngồi quan sát camera, thấy thiếu gia nhà mình cứ đi qua đi lại trên hành lang thì lẩm bẩm:


“Quái, chẳng lẽ camera hỏng rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK