Giọng Thất Thất oang oang:
“Cậu thấy ảnh chưa? Có phải Nam Cung Lân, cái tên ở bên cạnh nhà cậu không?”
Sau vụ việc bị bạn trai cũ cắm sừng, Thất Thất trở nên khá nhạy cảm, đặc biệt là khi nhìn thấy một tên tra nam. Người xấu ở khắp nơi, vì vậy cô nàng không thể để Hà Nhiên bị lừa gạt được!
Hà Nhiên chậm rãi nói:
“Cậu bình tĩnh một chút đã, tớ đang xem.”
Cô ngưng mắt nhìn thật kỹ vào khuôn mặt quen thuộc của người con trai trong ảnh cùng với chị gái nóng bỏng bên cạnh, trái tim phút chốc đập nhanh hơn. Cô chỉ vừa mở lòng với người ta một chút thôi đã gặp phải loại người chuyên thả lưới bắt cá hay sao?
Thất Thất tiếp:
“Bình tĩnh gì được chứ? Cậu định hôm nay đi hẹn hò với hắn ta à? Hủy ngay đi!”
Hà Nhiên vẫn còn chưa tin được Nam Cung Lân như thế, cô rối rắm:
“Lỡ đâu không phải anh ấy thì sao? Tớ sẽ đi hỏi lại.”
“Sao cậu mê muội vậy hả? Cái khuôn mặt kia, rõ ràng là tên đó mà! Đợi chút, tớ còn tìm được vài tấm ảnh khác nữa, cho cậu xem cận mặt!”
Dứt lời, Thất Thất tắt máy và tiếp tục gửi cho Hà Nhiên một vài tấm ảnh của Nam Cung Lân cùng với những dòng trạng thái về việc theo đuổi người yêu, cuồng nhiệt như thế nào, bị từ chối nhiều thế nào.
Hà Nhiên càng nhìn càng thấy có gì đó không đúng lắm, trong ấn tượng của cô, Nam Cung Lân tính tình hòa nhã, lịch thiệp, ăn nói có chừng mực chứ đâu có suồng sã như vậy! Cô đem suy nghĩ của mình nói cho Thất Thất nghe, kết quả nhận về một câu chí mạng:
“Cậu xem bạn trai cũ của tớ trước mặt tớ thế nào? Sau lưng lại thế nào? Luôn luôn tỏ ra hiền lành vô hại, nhưng thực chất cắm ba cái sừng lên đầu tớ, tớ sắp cao hai mét rồi. Còn có tên Lăng Bách kia, ban đầu tớ cũng tưởng hắn tốt lành lắm, kết quả lại là một tên xấu tính!”
Hà Nhiên chưa tiếp xúc nhiều với con trai ở thành phố, không gặp được bao nhiêu người tốt mà chỉ thấy toàn lừa lọc dối trá, dụ dỗ con gái nhà lành. Cô bắt đầu cảm giác lời của Thất Thất rất có lý, tuy rằng bên trong những tấm ảnh kia màu tóc Nam Cung Lân hơi khác, nhưng thời gian đăng tải là mấy tháng trước rồi, lúc đó anh nhuộm tóc?
Đặt điện thoại xuống bàn, Hà Nhiên cúi đầu thở dài một hơi. Cô còn nhớ rõ anh nói rằng chưa từng có bạn gái, vậy chẳng khác gì lừa gạt cô. Sắc mặt cô trở nên tối tăm, cổ họng khô khốc khó mà nói thành lời.
Vốn còn trông chờ buổi hẹn hôm nay, còn nghĩ rằng đã tìm được một chàng trai phù hợp với mình, bây giờ xem ra là cô trông mong quá nhiều.
Hà Nhiên nhắn tin cho Nam Cung Lân, mỗi một chữ trên màn hình đều như đè nặng lên ngực cô khiến cô khó thở. Viết rồi lại xóa, một câu hủy hẹn đơn giản mà cô không cách nào hoàn thành được.
“Làm sao đây?”
Cô lẩm bẩm tự hỏi, đưa tay lên xoa xoa cái trán đau nhức. Bởi vì thích người ta rồi cho nên khi biết được tin này, cô mới thất vọng như vậy.
Hà Nhiên trèo lên giường, thừ người suy nghĩ về chuyện của Nam Cung Lân. Cô cảm thấy việc trước kia anh từng yêu đương cũng bình thường thôi, chính cô cũng có bạn trai cũ mà! Nhưng tại sao anh phải nói dối và giấu chuyện đó đi?
Như có ai thôi thúc, cô mở điện thoại lên và một lần nữa rồi phóng to ảnh ra. Lần này không quan sát Nam Cung Lân, cô chú tâm vào người con gái bên cạnh anh. Đó là một mỹ nữ xinh đẹp sắc sảo, đôi chân thon dài thẳng tắp trong chiếc quần jean bó sát, đường cong bên hông rất quyến rũ, áo ngắn màu đen để lộ cơ bụng số mười một khiến cô sáng cả mắt.
Hà Nhiên nhìn một lát, đột nhiên thấy chị gái này thật là… ngầu. Trời ạ, tại sao có thể thu hút như thế? Cô là người yêu cái đẹp, cho nên trai hay gái không quan trọng, chỉ cần có khí chất đúng gu của cô thì cô liền có thiện cảm.
Ma xui quỷ khiến, Hà Nhiên cứ ngồi soi ảnh của chị gái kia mãi, hai mắt dán chặt vào vòng eo của người ta. Tình địch quá mạnh, thậm chí muốn bẻ cong cả cô rồi, như vậy làm sao mà đấu? Đây là người yêu cũ của Nam Cung Lân ư?
Chìm đắm trong dáng người của mỹ nữ, Hà Nhiên quên mất phải nhắn tin cho Nam Cung Lân để hủy hẹn, mãi đến khi màn hình nhảy lên dòng chữ:
“Anh vừa làm một chút miến xào, em thích nước chấm nào?”
Kế tiếp, anh gửi ảnh hai loại sốt chính tay làm cùng miêu tả vị của nó cho cô biết.
Hà Nhiên sực nhớ tới anh, tay nhanh hơn não đáp:
“Cái thứ hai đi.”
Gửi tin xong, cô thật muốn tát chính mình một cái vì nhanh tay. Còn chuyện quan trọng hơn phải nói mà! Hà Nhiên chưa kịp thu hồi tin thì Nam Cung Lân đã nói lại:
“Vậy giờ ra mở cửa cho anh đi.”