• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi trở về từ phòng của Nam Cung Lân, Hà Nhiên cho hai bé mèo của mình ăn, chải lông cho chúng rồi thay quần áo để chiều đến trường. Cô nghĩ mãi về chuyện thời gian tới không gặp được ai đó mà lòng buồn rười rượi. Thói quen thật sự là một thứ đáng sợ, nó đã lặng lẽ thay đổi cảm giác của Hà Nhiên.

Cô nhìn về phía bình giữ nhiệt trên bàn, đêm qua uống xong vẫn chưa kịp rửa để mang trả cho Nam Cung Lân. Cứ giữ nó đến khi anh quay lại vậy.

Trước khi đi học, cô mang cho Nam Cung Lân chút quà vặt để cảm ơn. Bản thân cô thường mua bánh kẹo để trong phòng ăn cho đỡ buồn, vì vậy không thiếu một vài túi bánh.

Anh cầm lấy rồi dặn dò:

“Con gái ở một mình rất nguy hiểm, nhớ cẩn thận.”


“Ừm, tôi biết rồi.”

Hà Nhiên gật đầu, hôm nay cô mặc quần jean đơn giản và một chiếc áo croptop vừa năng động vừa đáng yêu, làm Nam Cung Lân nhìn không chớp mắt. Anh im lặng quan sát cô, mãi cho đến khi cô đã khuất bóng ở cuối hành lang.



Nam Cung gia, tòa dinh thự khổng lồ tọa lạc tại thành phố S. (Fb: Nhược Mộng)

“Nhị thiếu gia về rồi!”

Nam Cung Lân vừa xuống xe liền nghe thấy tiếng chào chỉnh tề của vệ sĩ hai bên, họ đã không gặp anh mấy ngày rồi, cũng tương đối nhớ anh.

Một ông chú trung niên không kìm lòng được mà cảm thán:



“Bây giờ mấy vị thiếu gia đều lớn hết rồi, suốt ngày chỉ chìm đắm trong tình yêu, không còn thích tôi nữa. Nhớ lúc nhỏ nhị thiếu gia còn chạy theo tôi đòi học lái xe nè!”

“Đại ca, đó là tam thiếu gia mà!” Một người khác đen mặt nói.

Nam Cung gia sở hữu tập đoàn kinh tế lớn tại thành phố S, thế lực ngầm cũng không phải đơn giản. Đời trước, cha của Nam Cung Lân làm mafia thống nhất cả khu vực phía Bắc, nhưng dần dà đã không còn nhúng tay vào giới hắc đạo nữa.

Phía trên Nam Cung Lân có anh cả Tử Thiêm, phía dưới là em trai song sinh tên Nam Cung Cảnh, cuối cùng còn có em gái út Yến Thư.

Nam Cung Lân và Nam Cung Cảnh sinh đôi nên thường bị nhầm lẫn với nhau, nhưng từ khi Nam Cung Cảnh lớn lên thì chăm chỉ, chịu khó nhuộm tóc, lần nào cũng là màu lòe loẹt nên đã dễ phân biệt hơn nhiều.

Nhị thiếu gia hiền lành ngoan ngoãn, vô cùng thông minh hiểu lễ nghĩa, nhưng tam thiếu gia thì suốt ngày lêu lổng, ăn chơi, không ai quản nổi. Một phần là vì mẹ của họ dễ tính, gia đình cũng giàu có, cho nên miễn hắn không làm chuyện thương thiên hại lý thì mọi người vẫn nhắm mắt bỏ qua. (Fb: Nhược Mộng)

Vừa về đến nhà, Nam Cung Lân liền nhìn thấy em trai song sinh của mình ngồi trong phòng khách mở ti vi xem. Trông bộ dáng bất cần đời của hắn, anh hỏi:

“Chịu về nhà rồi à?”

Nam Cung Cảnh không chịu thua mà cười ha ha:

“Nghe mẹ nói anh cũng ở bên ngoài cả tuần hơn rồi mà. Sao vậy? Định học em bỏ nhà đi bụi hả?”

Tên nhóc này hôm nay ăn gan hùm mật gấu hay sao mà dám cãi lại anh? Nam Cung Lân nheo mắt nhìn Nam Cung Cảnh, nhướng mày hỏi:

“Anh ở bên ngoài học tập, làm việc, mẹ không phải nặng lòng vì anh. Còn em thì định bỏ học đi bụi cả đời phải không?”



Nhắc đến chuyện học hành, sắc mặt Nam Cung Cảnh tối thui. Hắn quả thật ghét học, cho nên đã không ít lần trốn đi chơi, đi đua xe, kết quả là bị rớt môn phải học lại, trong trường ai cũng biết thành tích của hắn tệ hại cỡ nào.

Nói một câu đã chọc trúng chỗ đau của hắn, Nam Cung Lân làm anh trai mà không chừa cho em mình chút mặt mũi nào.

Nam Cung Cảnh hừm một tiếng, đột nhiên đổi chủ đề:

“Nghe đồn gần đây anh còn đang theo đuổi người nào đó, cần em giúp không?”

Từ bé đến lớn Nam Cung Cảnh rất ít khi so đo với Nam Cung Lân, nhưng nhắc chuyện tình yêu thì hắn rất hào hứng khoe khoang:

“Em có bạn gái trước cả anh nè.”

“Không cần đâu, anh không có hứng thú nghe lời khuyên từ tên nhóc bị người ta từ chối hết lần này đến lần khác.” Nam Cung Lân đi ngang qua chỗ em trai, vỗ nhẹ lên vai hắn một cái.

Mặc dù bây giờ Nam Cung Cảnh đã tán đổ được người trong lòng, nhưng quả thật trước đó thì bị người ta phũ kinh khủng.


Hắn bị đả kích nghiêm trọng, trợn trắng mắt nhìn anh trai mà cổ họng nghẹn lại, không nói được câu nào.


Nam Cung Lân trở về nhà để phụ giúp công việc của anh trai và ba, nào có thời gian rỗi mà đôi co với đứa em suốt ngày chỉ biết chơi như Nam Cung Cảnh.


Trong lúc anh bận rộn với hàng tá công việc ở nhà, Hà Nhiên cũng đang khổ sở vô cùng. Tên bạn trai cũ của cô cứ như quỷ hồn bám dai dẳng, lúc Nam Cung Lân còn ở cạnh nhà cô thì không thấy hắn tới làm phiền, anh vừa đi, hắn liền vác cái xác đến!


Lần này Hà Nhiên thề tuyệt đối sẽ không mở cửa cho hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK