Ở bên trong, Hình Sinh bị Chí Cao Thần Lực trói buộc, không thể động đậy, lơ lửng trong tinh không, chịu đựng cô độc vô tận.
Nơi này tốc độ thời gian trôi qua vô cùng nhanh, ở bên ngoài một ngày, nơi này đã qua một trăm triệu năm.
Giờ phút này, hai mắt Hình Sinh vô thần, như là pho tượng.
Ý thức của Tần Quân biến hóa bay tới trước mặt hắn, hỏi:
- Suy nghĩ ra chưa?
Hắn đang bức bách Hình Sinh hồi tưởng lại thân phận của mình.
- Ta không biết, ta không biết mình là ai, ta là Pháp Tiên Thiên? Không ta là Hình Sinh...
Hình Sinh lẩm bẩm, thống khổ đến chết lặng.
Tần Quân tiếp tục hỏi:
- Ngươi nghe nói qua Hình Hủy Diệt chưa?
Lời vừa nói ra, Hình Sinh đột nhiên trừng lớn hai mắt, trong mắt bắn ra hung quang.
Hắn phảng phất như nghĩ tới điều gì, toàn thân co rút run rẩy.
Quả nhiên!
Gia hỏa này là hậu nhân của Hình Hủy Diệt!
Về phần vì sao truyền thừa mệnh cách của Pháp Tiên Thiên, hắn lại không rõ ràng.
Cái gọi là mệnh cách, chính là đồ vật chỉ Sáng Tạo Thần mới có, bên trong ẩn chứa hết thảy của Sáng Tạo Thần, cho dù Sáng Tạo Thần chết rồi, nhưng mệnh cách vẫn còn ở đó.
Mệnh cách là ánh sáng cuối cùng của thế giới, tồn tại vĩnh hằng, bất tử bất diệt, cho dù Nguyên Vị Diện phá diệt, nó vẫn sẽ tồn tại.
Đương nhiên, truyền thừa đến trên người một sinh linh khác, nó liền không còn là Sáng Tạo Thần lúc đầu.
Tần Quân nói ra vô số nghi vấn, Hình Sinh đều thờ ơ, lần này cuối cùng nhớ ra cái gì.
Chỉ nghe Hình Sinh thấp giọng lẩm bẩm, âm thanh run rẩy.
- Người phá hư quy tắc hủy diệt...
- Người lường gạt chúng sinh hủy diệt...
- Người xuyên tạc nhân quả hủy diệt...
- Người nhiễu loạn Âm Dương hủy diệt...
- Người sáng tạo ác quy hủy diệt...
- Người nghiệp lực quấn thân hủy diệt...
Sau khi Tần Quân nghe được, trong lòng không khỏi xúc động.
Nghĩ đến tiểu hài năm đó mặt mũi tràn đầy kiên nghị, trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Hài tử kia rất đơn thuần, nhưng bởi vì Tần Quân giao cho hắn trách nhiệm, khiến cho hắn vẫn lạc, rơi vào kết cục hồn phách tách rời.
Tần Quân thở dài một tiếng, mang Hình Sinh ra vũ trụ độc lập.
Hiện thực.
Hình Sinh rơi trên mặt đất, Thiên Vận cùng Cát Tường cả kinh mở mắt.
- Đó là...
Thiên Vận trừng to mắt, đây không phải ác thần Hình Sinh của Nguyên Vị Diện thứ nhất sao?
Hình Sinh ở trong Nguyên Vị Diện thứ nhất hung danh hiển hách, phàm là sinh linh đụng vào hắn đều cửu tử nhất sinh, đã từng để Nguyên Vị Diện thứ nhất lâm vào khủng hoảng, cũng may hắn bị Thiên Nguyên đế tộc khu trục.
Tần Quân phất tay, đưa Hình Sinh đến sâu trong vũ trụ.
Hắn chưởng khống quy tắc Không Gian của Nguyên Vị Diện thứ nhất, muốn đưa Hình Sinh đi đến nơi nào, đều không là vấn đề.
- Bệ hạ, vì sao thả hắn?
Đát Kỷ nghi hoặc hỏi, đây không phải thả hổ về rừng sao?
Tần Quân thăm thẳm nói:
- Hắn đã không phải là địch nhân.
Nguyên lai, Hình Sinh là Hình Hủy Diệt lựa chọn người thừa kế, chỉ là Hình Sinh quá yếu, lại truyền thừa mệnh cách của Pháp Tiên Thiên, lực lượng của hai Sáng Tạo Thần khiến cho hắn lâm vào trạng thái phân tranh, chỉ biết giết chóc, khi thì thanh tỉnh, khi thì điên cuồng.
Đát Kỷ nhíu mày, chẳng lẽ Hình Sinh đã bị Tần Quân thu phục?
Tần Quân ôm lấy bờ eo của nàng, mang nàng rời đi, không quấy rầy đám người Thiên Vận tu luyện.
- Thiên Vận, người vừa rồi kia, sao khí tức lại cho ta một loại cảm giác đã từng quen biết?
Cát Tường hiếu kỳ hỏi.
Thiên Vận cũng đang nghi ngờ, hắn chỉ thấy qua chân dung của Hình Sinh, cái này là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy, hắn cũng không hiểu có loại cảm giác muốn thân cận Hình Sinh.