Ma Cảnh Thương nhíu mày, các Thần Ma cũng nổi lên nghi ngờ, không rõ Khánh Đế đến cùng đang suy nghĩ gì
Trước đó bọn hắn là giết thủ hạ Tạo Hóa Thái Hư Tôn của Khánh Đế.
Không phải là Hồng Môn Yến chứ?
- Đinh! Phát động nhiệm vụ chính tuyến... Khánh Đế ước hẹn! Nhiệm vụ tường trình: Lăng Đế sắp xuất thế, Khánh Đế đặc biệt mở yến hội, mời tất cả cường giả ở Nam Hồng Mông, nếu ký chủ tham gia yến hội, sẽ thu hoạch được một cơ hội Hồng Mông Độ Kiếp, một cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, một cơ hội cực hạn giác tỉnh, một cơ hội Thần Ma phục sinh!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên ở trong đầu Tần Quân, nhiệm vụ chính tuyến, có thể thấy được nhiệm vụ này ý nghĩa bất phàm
- Được, trẫm sẽ đi.
Tần Quân trả lời, để các Thần Ma gấp lên.
Bọn hắn biết yến hội này không phải là vì phát triển thế lực, chỉ là vì báo thù, Lăng Đế xuất thế, hẳn là gió tanh mưa máu, bọn hắn không hy vọng Tần Quân tham dự vũng nước đục kia.
Khánh Đế lộ ra mỉm cười, hắn rất thưởng thức Tần Quân không sợ, cho dù Tần Quân có thể sẽ vận rủi quấn thân.
- Lệnh bài này tặng cho ngươi, một năm sau, đến Lạc Hồng Phong.
Khánh Đế ném về phía Tần Quân một lệnh bài Cổ Đồng, bên trên khắc chữ triện cổ quái, Tần Quân có thể nhận ra này đại biểu chữ Khánh.
Văn tự Hồng Mông, là hắn truyền cho Nguyên Sơ thất thần, bảy thần lại truyền cho chúng sinh
Tần Quân tiếp lệnh, Khánh Đế quay người rời đi, tan biến ở trong khe hở không gian.
- Bệ Hạ, ngài thật muốn đi?
Bạch Khởi trầm giọng hỏi.
Hắn luôn cảm thấy Khánh Đế có âm mưu, đổi lại hắn là Khánh Đế, làm sao có thể mời Tần Quân?
Không cùng Tần Quân rút đao khiêu chiến, đã là nhẫn nại lớn nhất.
- Trẫm không phải là bởi vì hảo ý của hắn mới đi, trẫm cảm thấy hứng thú với Lăng Đế
Tần Quân vuốt vuốt lệnh bài, cười nói, nghe mà Bạch Khởi ngẩn người, có chút không rõ ràng cho lắm
Sau đó một đoạn thời gian, các Thần Ma tiếp tục tìm kiếm Vô Tận Hư Không Ngục, mà Tần Quân thì thu toàn bộ Thần Chủ Vân Điện vào tiểu vũ trụ trong mắt.
Hỗn Độn Thần Tôn khẳng định góp nhặt không ít tài phú, hắn sao có thể buông tha?
Đại khái qua một nén nhang thời gian, Tôn Ngộ Không rốt cuộc tìm được Vô Tận Hư Không Ngục
Vô Tận Hư Không Ngục cũng là vũ trụ độc lập, cửa vào ở trên một khối thiên thạch, chỉ lớn bằng nắm đấm, phiêu tán ở trong tiểu vũ trụ, có thể nói là mò kim đáy biển, đổi lại những sinh linh khác căn bản tìm không thấy
Tôn Ngộ Không trực tiếp xé mở cửa vào, nhìn vào bên trong nói:
- Ta chính là thủ hạ của Thiên Đế Đại Tần thiên đình, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không!
- Hôm nay diệt Hỗn Độn Thần Tôn, thả các ngươi một con đường sống, còn không mau đi ra!
Thoại âm rơi xuống, trong không gian cửa vào truyền ra một khí tức cực kỳ không ổn định, ngay sau đó từng sinh linh như cá diếc sang sông tranh nhau tuôn ra.
Cửa vào bị xé nứt càng lúc càng lớn.
Có tu sĩ nhân tộc, có Yêu Tộc Yêu Vương, cũng có Ma Tộc cự phách, sinh linh nào cũng có.
Đại bộ phận đều là trạng thái hồn phách, chỉ có số ít sinh linh còn giữ lại nhục thân
- Rống... ta rốt cục ra được rồi!
Đúng lúc này, một tiếng gầm gừ từ trong không gian cửa vào truyền ra, ngay sau đó một cỗ khí tức Tạo Hóa Thái Hư Tôn bạo phát, để Tôn Ngộ Không động dung.
Tần Quân nheo mắt lại, trong Vô Tận Hư Không Ngục còn trấn áp Tạo Hóa Thái Hư Tôn?
Rất nhanh, một cái lợi trảo từ không gian cửa vào nhô ra, đột nhiên xé mở không gian, thân hình khổng lồ đi theo chui ra ngoài, đây là một hung thú toàn thân đen nhánh khủng bố, trên mặt không có mắt, cái mũi, lỗ tai, càng không có lông, miệng đầy răng nanh, thậm chí còn mang theo vết máu
- Không tốt! Hư Không Ma muốn xuất thế rồi!
- Tề Thiên Đại Thánh, nhanh trấn áp nó! Không thể để cho nó đi ra a!
- Đúng! Vật này chính là Hồng Mông Chí Tà, không thể thả nó đi ra!
- Thiên Đế a, nhanh trấn áp nó!
Những sinh linh trốn ra kia nhao nhao thỉnh cầu Tần Quân cùng Tôn Ngộ Không, tựa hồ Hư Không Ma là tồn tại cực kỳ đáng sợ.