Kết quả là, Đấu Chiến Thắng Phật dẫn đường
- Hồng Mông Bạch Thụ chính là một trong những Hồng Mông sinh linh sớm nhất, cũng là bằng hữu cũ của ta cùng Chu Ma đại đế.
Đấu Chiến Thắng Phật một bên dẫn đường, một bên cười nói.
Chu Ma đại đế hừ nói:
- Lúc trước, ngươi cùng Lăng Đế còn cảm thấy rất hứng thú với nàng.
Lời vừa nói ra, Đấu Chiến Thắng Phật mặt mo đỏ ửng, rõ ràng có cố sự.
Tần Quân nghe mà thú vị, nhìn Đấu Chiến Thắng Phật cùng Chu Ma đại đế đối thoại, đường xá cũng không buồn tẻ
Cứ như vậy, Chu Ma đại đế bắt đầu quấy phá, kể rõ sự tình Đấu Chiến Thắng Phật truy cầu Hồng Mông Bạch Thụ.
Cùng lúc đó, khu vực trung ương của Đông Hồng Mông
Một gốc bạch thụ không biết cao bao nhiêu sừng sững ở trong tinh không Hồng Mông, trên cây kết từng mặt trời, chiếu rọi toàn bộ Hồng Mông, mặt ngoài thân thể trắng bệch, như thoa sơn, không có lá cây, chỉ có thân cây, phảng phất như bạch thụ đã chết, chỉ còn lại có cây khô
Một bóng người đứng ở trên cành cây, hắn người mặc đại bào, áo bào phần phật, hai lọn tóc trắng theo gương mặt phiêu động, tóc còn lại đều là màu nâu, mặt không biểu tình, đôi mắt hờ hững, nhìn qua Hồng Mông Tinh Không, tựa hồ đang đợi cái gì
Hắn chính là Cửu Cực Chí Cao, phân thân của Cửu Cực Càn Đế!
- Ngươi làm như thế thật sao? Vạn nhất chọc tới Thần Linh phân thân còn lại, nên làm cái gì bây giờ?
Một giọng nữ ôn nhu vang lên, để cho người ta như tắm gió xuân
Cửu Cực Chí Cao cười khẽ.
- Vừa vặn, ta cũng bất mãn với thứ năm.
Cho dù là Thần Linh phân thân, cũng đều có tâm tranh đệ nhất!
Hồng Mông Thần linh hứa hẹn, nếu bọn hắn được Thành Thần bảng thứ nhất, cũng có thể thành Thần!
- Chúc ngươi thành công.
Giọng nữ ôn nhu vang lên lần nữa, chủ nhân thanh âm chính là Hồng Mông Bạch Thụ
Cửu Cực Chí Cao không nói thêm gì nữa, tiếp tục nhìn qua sâu trong tinh không, không biết suy nghĩ cái gì
Không biết qua bao lâu, sâu trong tinh không xuất hiện một cường quang, như là sao trời
- Cửu Cực Chí Cao đúng không! Ta ngược lại muốn xem xem ngươi rốt cuộc mạnh cỡ nào!
Một giọng nói khinh khỉnh truyền đến, trong lời nói tràn đầy chiến ý cao vút, nóng lòng muốn thử
Cửu Cực Chí Cao mặt không biểu tình, mở miệng hỏi:
- Xưng tên ra, ta muốn ghi lại tên vong hồn ở dưới chân của mình!
- Ta chính là Minh Đế, nhớ kỹ cái tên này, từ nay về sau, ngươi bị cái tên này bao phủ!
Người đến phóng khoáng nói, vừa dứt lời, mười chuôi cự kiếm màu tím chạy nhanh đến, trên cự kiếm phía sau nhất còn đứng một bóng người, chính là Minh Đế
Minh Đế thân mặc Long Bào màu đen, hai tay thả lỏng sau thắt lưng, nửa gương mặt bị tóc che khuất, khóe miệng giương lên, hiển lộ ra cuồng ý không bị trói buộc
Thành Thần bảng thứ 26, Minh Đế!
Chính là chúa tể một phương ở Đông Hồng Mông, độc lai độc vãng, truyền thuyết hắn có quốc độ thuộc về mình, nhưng chưa bao giờ hiện ra qua
Mười chuôi cự kiếm màu tím có Sát Phạt chi khí cực mạnh, trong chớp mắt lướt qua mấy trăm tỷ dặm, muốn hủy diệt cả Hồng Mông Bạch Thụ.
- Điêu trùng tiểu kỹ!
Cửu Cực Chí Cao hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó đỉnh đầu hắn xuất hiện một cái lỗ đen, một cây trụ lớn màu đen toát ra, giống như hắc thiết đúc thành, đường kính đạt tới vạn mét, sau khi bay ra lỗ đen, phía trước cấp tốc biến lớn, thế không thể đỡ đụng lên Minh Đế cùng mười chuôi cự kiếm màu tím
Oanh
Nổ tung sinh ra chùm sáng còn muốn lớn hơn mặt trời, sóng xung kích quét ngang bốn phương tám hướng, ngay cả thân cây của Hồng Mông Bạch Thụ cũng bắt đầu rung động
Cuồng phong chạm mặt tới, khuôn mặt của Minh Đế hơi ngưng trọng, nhưng không có e ngại Cửu Cực Chí Cao
Hắn nâng tay phải lên, ngón trỏ ngón giữa khép lại, đặt ở trước miệng, niệm một câu huyền ảo, ngay sau đó hai đạo liệt diễm màu xanh da trời xuất hiện ở hai bên trái phải của hắn, phối hợp xoay tròn, hóa thành Hỏa Luân, càng lúc càng lớn, rất nhanh liền đạt tới trăm ức dặm, tản mát ra uy áp vô tận.
- Ta muốn đạp trên danh hào của ngươi, thành Thần!
Ánh mắt Minh Đế tràn ngập ngạo khí, hắn một mực bất mãn thứ hạng của mình, hôm nay liền muốn chính danh!