Chu Ma đại đế hóa thành một đoàn Ma khí điên cuồng đập đến Trường Vô Danh, chấn động đến Hồng Mông nguyên khí hóa thành từng trường long dài nghìn vạn dặm vặn vẹo, quấy đến vô số sinh linh như lá khô phiêu động
Trường Vô Danh vung quyền, pháp lực hóa thành lồng ánh sáng, bao vây lấy nhục thể của hắn, để Chu Ma đại đế không cách nào làm bị thương.
Hai người ở trên Thành Thần bảng thứ tự liền nhau, Chu Ma đại đế thứ mười tám, hắn thứ mười chín, nói rõ tu vi hai người chênh lệch không lớn.
Trong mắt Trường Vô Danh thoáng hiện hung quang, song quyền đột nhiên oanh ra, vừa vặn Chu Ma đại đế cũng đang đánh tới.
Một quyền này, tuyệt đại bá khí!
Trực tiếp oanh Chu Ma đại đế bay ra ma khí, bay ra ngoài mấy chục tỉ dặm, tan biến ở sâu trong tinh không.
- Gia hỏa giấu đầu lộ đuôi rốt cục lộ ra rồi!
- Ta dùng quả đấm của ta nói cho ngươi biết, thời đại thuộc về ngươi đã qua!
Trường Vô Danh hét giận dữ nói, thỏa thích phát tiết oán khí của mình, Đọa Lạc, Chu Ma đại đế, Chính Hoa Tà Phật liên thủ cho hắn áp lực thật sự là quá lớn.
Tiếng hú của hắn cũng làm cho các sinh linh của Hồng Mông Ma Giáo vô cùng phấn chấn.
Đây chính là Giáo Chủ của bọn họ!
Cự phách số một của Nam Hồng Mông!
Rống...
Đúng lúc này, chỗ Chu Ma đại đế biến mất truyền đến tiếng gầm gừ phẫn nộ bạo lệ, so với Hư Không Ma còn kinh khủng hơn
Trường Vô Danh động dung, thì thào nói:
- Chẳng lẽ là…
Huyền Ngạ Nộ Thú!
Danh xưng Chí Tà mạnh nhất trong truyền thuyết!
Một cỗ gió tanh kinh khủng cuốn tới, để toàn bộ sinh linh trong chiến trường sợ hãi.
Chỉ thấy Chu Ma đại đế đáp lấy một hung thú tựa như Cự Hạt bay tới, Cự Hạt này toàn thân đen bóng, mọc ra vô gai nhọn, như một tòa đại lục, Chu Ma đại đế ở trên đầu nó, còn không lớn bằng một cọng lông, gai độc vô cùng bén nhọn.
Huyền Ngạ Nộ Thú, chỉ là bề ngoài cũng đủ để cho người nghe tin đã sợ mất mật!
Hai tay áo của Chu Ma đại đế cổ động, ma phong ầm ầm, cuồng tiếu nói:
- Thời đại của Bổn Tọa mới bắt đầu!
Sắc mặt của Trường Vô Danh vô cùng khó coi.
Một bên khác, Xa Hoàng cùng Chính Hoa Tà Phật, Hư Không Ma lâm vào trong ác chiến, Chính Hoa Tà Phật triệt để thể hiện ra thực lực, cho dù đối mặt Tổ Vu, thế công vẫn cường đại, Phật La càng giống như quỷ mị vây quanh chiến trường.
Hư Không Ma cảm nhận được Huyền Ngạ Nộ Thú xuất hiện, trở nên càng thêm nổi giận, lực chiến đấu vậy mà ẩn ẩn có chút tăng lên.
Lúc này, tinh không bên kia truyền đến tiếng la giết.
Cầm đầu là một trung niên, khí chất nho nhã, chính là Nho Giáo Giáo Chủ Khổng Tử, đi theo phía sau mấy chục vạn đệ tử Nho Giáo.
Nho Giáo ở Nam Hồng Mông tuy tính không được thế lực nhất lưu, nhưng nhân mạch cực lớn, có thật nhiều thế lực làm chỗ dựa.
Tu vi của Khổng Tử không đủ, tự nhiên không gia nhập đại chiến trường
- Nam Hồng Mông loạn, tu sĩ chúng ta há có thể ngồi nhìn mặc kệ?
Khổng Tử ủng hộ các đệ tử Nho Giáo, mang bọn hắn đi tới, rất nhanh liền giết vào trong chiến trường.
Chiến tranh càng ngày càng nghiêm trọng.
Trước khi chiến lực mạnh nhất của song phương phân ra thắng bại, đại chiến rất khó kết thúc, bởi vì số lượng sinh linh tham chiến thật sự là quá nhiều, còn có sinh linh liên tục không ngừng từ Hồng Mông đến đây trợ giúp.
Tại chỗ rất xa.
Khánh Đế cùng Khánh Thần Thị của mình lơ lửng giữa không trung, ngóng nhìn chiến tranh.
- Chủ Công, ngài cho rằng phương nào sẽ chiến thắng?
Một tên Tạo Hóa Thái Hư Tôn cười hỏi, không chỉ hắn, Khánh Thần Thị còn lại đều mang nụ cười.
Tâm tình tọa sơn quan hổ đấu, đại bộ phận thời điểm đều rất mỹ diệu.
Ánh mắt của Khánh Đế yên tĩnh nói:
- Nhân vật mang tính then chốt của cuộc chiến tranh này còn không có đăng tràng đâu.
Nghe vậy, đám Khánh Thần Thị suy nghĩ sâu xa.
Chu Ma đại đế cùng Chính Hoa Tà Phật còn có thể dựa vào Đọa Lạc, như vậy Hồng Mông Ma Giáo thì sao?