Toàn bộ tinh không Âm Giới bị Tôn Ngộ Không nổi giận đụng nát, toàn bộ sinh linh trong chiến trường đều rơi vào Thời Không Loạn Lưu.
Thiên Đế phân thân cấp tốc đi cứu các Thần Ma, để tránh bọn hắn bị Thời Không Loạn Lưu cuốn đi
- Này...
Tôn Ngộ Không kêu lên một tiếng giận dữ, giơ cao Hỗn Độn Tử Kim bổng đập tới, dài vạn ức dặm, phát động Thời Không Loạn Lưu, cực kỳ tráng quan, ở trước mặt hắn, phảng phất như không có tồn tại gì có thể ngăn cả.
Sắc mặt của Bắc Minh Diệt Thiên biến hóa, bởi vì hắn cảm giác được khí thế của Tôn Ngộ Không đột nhiên tăng cường, cỗ khí tức hung lệ kia càng làm cho hắn sợ hãi
Coong!
Bắc Minh Diệt Thiên dùng cánh tay phải đỡ được Hỗn Độn Tử Kim bổng, thời không chung quanh bị đánh xơ xác, lực lượng cường đại đến cực điểm cũng làm cho hắn cắn răng
- Lực lượng thật cường đại, gia hỏa này đến cùng có lai lịch gì?
Bắc Minh Diệt Thiên hãi hùng khiếp vía, hắn biết Hồng Mông Thần linh có những ai, nhưng chưa bao giờ thấy qua Tôn Ngộ Không cùng Dương Tiễn
Mấu chốt nhất là Tôn Ngộ Không đã tới Tạo Hóa nhị trọng, lực lượng thân thể càng đạt tới cấp độ không thể tưởng tượng, càng chiến càng mạnh, để Bắc Minh Diệt Thiên không thể không thận trọng đối đãi
- Lăn....
Bắc Minh Diệt Thiên gầm thét nói, cánh tay phải chấn động, Hỗn Độn Tử Kim bổng bắn ra, nhưng Tôn Ngộ Không cưỡng ép xé rách Thời Không Loạn Lưu đánh tới hắn
Dương Tiễn theo sát phía sau, hắn ở dưới trạng thái Chí Tôn Bá thể như một Thần linh tinh thạch, cũng cực kỳ cường đại
Mấu chốt nhất là Dương Tiễn truyền thừa Chiến Đấu Đại Đạo!
Hắn chính là vì chiến đấu mà sinh!
Chiến Thần của Đại Tần thiên đình!
Keng! Keng! Bang
Hai thần bắt đầu cùng Bắc Minh Diệt Thiên cận thân chiến đấu, nhưng Bắc Minh Diệt Thiên có Thần thông đặc thù, luôn để phương hướng công kích của bọn họ điên đảo
Chiến đấu vô cùng kịch liệt, Tôn Ngộ Không cùng Dương Tiễn cực kỳ ăn ý, thế công cuồng mãnh, để Bắc Minh Diệt Thiên hơi bối rối.
- Ta là Thủy Nguyên thần tộc tổ!
Hai mắt của Bắc Minh Diệt Thiên bỗng nhiên sinh ra hấp lực khủng bố, hút Tôn Ngộ Không cùng Dương Tiễn vào.
Một giây sau, Dương Tiễn cùng Tôn Ngộ Không đi vào hư không vô tận.
Hai thần ngạc nhiên, muốn giết trở về, nhưng lúc này từng thân ảnh khủng bố đánh tới, cản bọn hắn lại.
- Đáng giận.
Tôn Ngộ Không nghiến răng nghiến lợi, triệt để bạo tẩu, toàn thân phảng phất như liệt diễm, không ngừng phiêu động.
Một bên khác, không có Tôn Ngộ Không cùng Dương Tiễn bảo hộ, Tần Quân lần nữa biến thành con mồi của Bắc Minh Diệt Thiên
- Lần này, ta ngược lại muốn xem xem còn có ai có thể cứu ngươi!
Bắc Minh Diệt Thiên nhe răng cười nói, phảng phất như đã thấy Tần Quân bị hắn xé nát.
Nghe vậy, Tần Quân mặt không biểu tình, ở dưới Âm Dương Thần lực quấn quanh, mặt mũi của hắn càng lạnh lùng, coi thường thương sinh
- Ngươi thật sự cho rằng ngươi có thể giết được trẫm?
Tần Quân mở miệng hỏi, trong mắt hắn, Bắc Minh Diệt Thiên đã là người chết
Thủy Nguyên thần tộc quả nhiên buồn nôn!
Không lo phát triển tộc đàn, lại nghĩ trăm phương ngàn kế giết hắn!
Thứ ấy oán báo ân!
Sát ý trong mắt Tần Quân càng nồng đậm, vừa vặn thử một chút hiện tại hắn rốt cuộc mạnh cỡ nào!
Đúng lúc này, một cột sáng từ trên trời rơi xuống, tựa như khai ích Hồng Mông.
- Có ta ở đây, ai dám tổn thương Phụ Thần của ta!
Tiếng hét phẫn nộ của Nhậm Ngã Tiếu truyền đến, ngay sau đó trong cột sáng bay ra thân ảnh một vị Thần Linh, bá khí khinh người, áo bào cổ động, qua lại thời không, cường thế đánh tới Bắc Minh Diệt Thiên
Sắc mặt của Bắc Minh Diệt Thiên kịch biến, vô ý thức né tránh, xê dịch đến chỗ rất xa, nhưng Nhậm Ngã Tiếu đi theo xuất hiện ở sau lưng hắn
Giờ khắc này, Nhậm Ngã Tiếu mặt như băng sương, hắn rất ít phẫn nộ như vậy, sát ý trong mắt gần như hóa thành thực chất
- Ngươi… các ngươi nói không giữ lời!