Mặt hắn không thay đổi nhìn Dương Lạc nói:
- Là ta xui xẻo, gặp phải Dương Lạc ngươi.
Nghe vậy, Dương Lạc càng thêm xấu hổ, hận tìm không được một cái lỗ để chui vào.
Hơn một ngàn năm trăm vạn sinh linh càng cười rộ lên.
Dương Lạc thân là Thiên Đạo Chí Thánh, tuy mạnh, nhưng so với Mạc Nhược Hà vẫn có chênh lệch rất xa.
Cho dù Mạc Nhược Hà biểu hiện bình thường, vẫn như trước là truyền kỳ của Nhân tộc.
- Dương Lạc lúng túng a? Lại càn rỡ?
- Ta nghiêm trọng hoài nghi Đại Đế là cố ý chọn trúng hắn!
- Ta cũng cảm thấy như vậy, cười chết ta rồi.
- Dương Lạc sẽ chết như thế nào?
- Mạc điện chủ, đánh nổ hắn!
Ngàn vạn tiếng cười nhạo hội tụ vào một chỗ, hùng vĩ bực nào, cho dù là Thiên Đạo Chí Thánh, cũng rất khó giữ vững bình tĩnh
Sắc mặt của Dương Lạc lúc trắng lúc xanh, đối mặt Mạc Nhược Hà, hắn thật sự là không có dũng khí xuất thủ.
- Nhanh để cho ta xui xẻo đi.
Mạc Nhược Hà đạm mạc nói, rất rõ ràng, hắn cũng không quen nhìn Dương Lạc ngông cuồng.
Dương Lạc cắn răng nói:
- Ta nhận thua!
Một trận chiến đấu nguyên bản hỏa bạo cứ như vậy hí kịch kết thúc, ở trong tiếng người huyên náo, Dương Lạc xấu hổ rời sân, Mạc Nhược Hà thì trở lại trong Bạch Ngọc các.
Khí thế của Chí Tôn Thần Điện lập tức siêu việt Cổ Ma thần điện.
Tần Quân từ đầu đến cuối không có mở mắt, Mạc Nhược Hà cũng không đáng cho hắn mở mắt
Hắn khí định thần nhàn, ngược lại để rất nhiều sinh linh một mực chú ý đến, trong tiếng hoan hô, Tần Quân đóng chặt đôi mắt lộ ra khác loại như vậy, để cho người ta không khỏi khâm phục
Nguyên bản cũng có một người nhắm mắt như Tần Quân, cái kia chính là Chí Tôn Vô Địch, sớm ở hơn nửa tháng trước, hắn liền rời đi, không thấy tăm hơi.
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Sau đó tuy có Đại Năng ra sân, nhưng đều không có cường giả đáng giá lưu lại ấn tượng cho Tần Quân
Nhật Nguyệt luân chuyển, tinh không sáng chói vĩnh hằng bất diệt.
Một tháng như ánh chiều qua khe cửa, nháy mắt liền qua.
Trong hai tháng Vô Song đại chiến, để rất nhiều cường giả dương danh lập vạn, cũng có rất nhiều cường giả bị kéo xuống thần đàn, Trấn Thế Thần Tháp nhìn như phồn hoa vui mừng, lại giấu thi cốt của rất nhiều nhân vật phong vân, máu tươi vĩnh chìm lòng đất
Tính đến trước mắt, vòng thứ nhất của Vô Song đại chiến mới qua một nửa.
Còn đánh xuống như vậy, Vô Song đại chiến sẽ tiếp tục mấy năm, thậm chí trên mười năm.
Các sinh linh ở Nội vũ trụ ngược lại tập mãi thành thói quen, đối với bọn hắn mà nói, thời gian tính không là cái gì
Tần Quân lại cảm thấy như vậy sẽ lãng phí thời gian, hắn muốn rời đi, đi Thời Không tuyệt địa tu hành một phen, nhưng lại cảm thấy không ổn, cũng không thể mang theo tất cả mọi người cùng nhau tiến vào, hắn ly khai, Chí Tôn Vô Địch hoặc những địch nhân khác hạ thủ với những người khác thì làm sao bây giờ?
Rơi vào đường cùng, Tần Quân chỉ có thể từ Thần Thoại Thương Thành không ngừng đổi lấy đan dược, làm bản thân mạnh lên
Nhìn thấy Tần Quân không ngừng dùng đan dược tu luyện, các sinh linh đều lắc đầu thở dài.
- Lâm thời mài đao?
- Chậc chậc, ở chỗ này dùng đan dược, cũng không sợ bạo thể mà chết?
- Tần Thiên Đế đã đủ mạnh, lại còn tu luyện, để cho người ta xấu hổ a!
- Dù sao Tần Thiên Đế muốn đối mặt chính là Chí Tôn Vô Địch.
- Chí Tôn Vô Địch là có hi vọng khiêu chiến Đại Đế nhất, Tần Thiên Đế khẳng định không phải là đối thủ của hắn.
Một bộ phận sinh linh thảo luận chiến đấu phía dưới, một bộ phận thì đang thảo luận Tần Quân
Ngay cả Chu Hư Vọng cùng Mạc Nhược Hà cũng nhìn qua Tần Quân, ánh mắt ý vị sâu xa
Tần Quân nhắm mắt làm ngơ, mình dùng đan dược tu luyện, hận không thể ngay tại chỗ bế quan, tần suất hắn dùng đan dược cũng càng ngày càng cao
Mới đầu một ngày hai viên, đến một ngày năm viên, lại đến một ngày mười viên, thậm chí mấy chục viên, để ngàn vạn sinh linh vì đó tắc lưỡi