Nghe Hồng Mông Đại Đế nói, Tần Quân nhắm mắt ngộ hiểu khóe miệng hơi giương lên.
Coi như tiểu tử này có hiếu tâm, không có quên hắn.
Sau đó, Tần Quân toàn tâm đầu nhập trong đốn ngộ, tắm rửa ở trong hải dương Hồng Mông nguyên khí, nhục thể của hắn cũng đang chậm rãi mạnh lên, Hồng Mông nguyên khí tựa hồ đối với Hồng Mông Kim Thân có trợ giúp rất lớn.
Trong quá trình đốn ngộ, Tần Quân không còn tính toán thời gian
Thiên Đế Vị Diện sinh ra có chừng hơn năm ngàn ức năm, nhưng phóng tầm mắt nhìn Tam Thiên Đại Đạo, cũng không phải là sớm nhất.
Nói cách khác Hỗn Độn bắt đầu xuất hiện, rất có thể có một vạn năm, thậm chí càng lâu, mà quá trình từ Hồng Mông đến Hỗn Độn, trời mới biết dài bao nhiêu
Tần Quân ở Nguyên Sơ thế giới đã chờ đợi hơn một vạn ức năm, nếu không phải hắn một mực mạnh lên, đã sớm quên quá khứ, buồn tẻ vô tận là mệt nhọc nhất, nhưng cũng làm cho tâm tính của hắn triệt để chuyển biến
Hắn hôm nay đã tiếp nhận mình chính là Thần minh sớm nhất, cũng là người mạnh nhất
Đối với những ân oán ở hậu thế cũng thấy nhẹ, trước kia thiên đại địch nhân hiện tại hắn phất tay có thể chụp chết, hắn sao sẽ một mực để ở trong lòng?
Để hắn không thể quên được chính là vợ con, là Đại Tần thiên đình, là Địa Cầu…
Trải qua nhiều như vậy, ký ức đã từng bình thường đối với hắn mà nói, càng thêm trân quý
Năm tháng dài dằng dặc, vô thanh vô tức trôi qua.
Nhậm Ngã Tiếu, Âm Dương Nguyên Đế, Thái Tố Thiên Quân, Thái Dịch Hỗn Độn, Cửu Cực Càn Đế, Cửu Cung Thuỷ Đế, Tần Nô vẫn ở trong trạng thái mê man, trôi nổi trong hải dương Hồng Mông mênh mông.
Những ánh sáng do Hồng Mông Đại Đế biến thành kia như sao trời tô điểm Hồng Mông Tử Hải, sáng chói loá mắt, mà Hồn thể của Hồng Mông Đại Đế thì dần dần trong suốt, phảng phất như muốn tiêu tán
Thủy Nguyên khí hóa Hồng Mông, là quá trình vô cùng dài.
Hồng Mông Đại Đế chỉ là Chấp Hành giả, còn sáng tạo chính là Thủy Nguyên khí.
- Thủy Nguyên khí lại từ đâu mà đến?
Tần Quân bỗng nhiên mở mắt, lẩm bẩm, ánh mắt nhìn chằm chằm Hồng Mông Đại Đế, suy nghĩ tung bay.
Bởi vì cái gọi là, vạn sự vạn vật đến nơi đến chốn, vũ trụ đến từ Hỗn Độn, Hỗn Độn đến từ Hồng Mông, Hồng Mông đến từ Nguyên Sơ, Nguyên Sơ lại đến từ phương nào?
Mạnh như Tần Quân, cũng không cách nào tiếp tục nghĩ, như là cấm khu của tư duy, một khi chạm đến, liền trống rỗng.
Suy nghĩ hồi lâu, Tần Quân vẫn không có nghĩ thông suốt, dứt khoát liền không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục cảm ngộ Thủy Nguyên khí.
- Nếu tiếp tục như thế, Hồng Mông không có cách nào mở ra.
Đúng lúc này, thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên.
Tần Quân mở mắt, trong lòng nghi hoặc hỏi:
- Vì sao?
- Thủy Nguyên khí bị ký chủ thôn phệ quá nhiều, ký chủ không có phát hiện những điểm sáng kia không hề biến hóa sao?
Hệ thống trả lời, nghe mà Tần Quân nhíu mày.
- Chẳng lẽ trẫm phải trả Thủy Nguyên khí lại?
Tần Quân nhức cả trứng nghĩ.
Thật vất vả tu luyện tới mạnh như thế, chẳng lẽ muốn hi sinh mình, thành toàn Hồng Mông?
Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân Thiên Đế biến mất?
- Có thể, nhưng cũng có một biện pháp khác.
Hệ thống không để cho Tần Quân thất vọng, luôn có thể tìm ra biện pháp.
- Biện pháp gì?
Tần Quân vội hỏi.
- Hệ thống phân giải, lấy Hệ Thống lực, trợ giúp Hồng Mông khai ích!
- Cái gì?