Thiên Đế cung.
Tần Quân lật xem tấu chương, bên cạnh đứng các loại Tiên quan nhất phẩm như Lưu Bá Ôn, Thái Bạch Kim Tinh, Quách gia, Quản Trọng…
Ở trước bàn sách, Tần Lăng Mệnh quỳ trên mặt đất, tâm thần bất định
Bây giờ Tần Lăng Mệnh đã trưởng thành, anh tuấn tiêu sái, rất giống Tần Quân, nhất là khuôn mặt, quả thực là trong một cái khuôn tạo ra
- Kể từ hôm nay, các ngươi dạy bảo đại thiên tử quản lý triều cương.
Tần Quân mở miệng phân phó nói, hắn chính là Nguyên Vị Diện chi chủ, ngày sau tự nhiên không thể vì sự tình Thiên Đình, mỗi ngày phê duyệt tấu chương, thật sự là quá thấp kém
Cho nên hắn muốn uỷ quyền, để con của mình bắt đầu khống chế Thiên Đình
Ý nghĩ này, hắn đã sớm có, hắn thường xuyên bế quan hoặc ra ngoài, Thiên Đình như rắn mất đầu, thật sự là không thích hợp
Sở dĩ bỏ đi hai chữ Đại Tần, là muốn thay đổi Vận Mệnh của Thiên Đình
- Chúng thần tuân chỉ!
Đám người Lưu Bá Ôn cùng kêu lên đáp, đều không có vẻ ngoài ý muốn
Trong lòng bọn họ hiểu, Thiên Đình đã không xứng với bệ hạ
Tần Lăng Mệnh không có kích động, vẻ mặt sầu khổ, hắn không muốn tiếp trách nhiệm này, nhìn trên bàn chất từng chồng tấu chương, hắn liền đau đầu
- Ừm, kể từ hôm nay, vị trí này thuộc về ngươi.
Tần Quân đứng dậy, đi đến trước người Tần Lăng Mệnh vỗ bờ vai của hắn, lời nói thấm thía
Toàn thân Tần Lăng Mệnh run lên, vội vàng đứng dậy
Ở dưới ánh mắt cổ vũ của Tần Quân cùng với những Tiên quan khác, hắn ngồi lên long ỷ chỉ có Tần Quân mới có thể ngồi
Nhìn qua tấu chương trên bàn, trên mặt hắn lộ ra vẻ chấn động
Một vài quyển trục mở ra, hắn thấy được các vị diện truyền đến tấu chương, tin tức vô hình điên cuồng chui vào đầu óc hắn
Tần Quân mỉm cười, quay người chuẩn bị rời đi
- Bệ hạ, ngài chuẩn bị đi chỗ nào?
Quách gia nhịn không được hỏi, nguyên lai tưởng rằng Tần Quân trở về, hắn có thể trợ giúp Tần Quân đi đến đỉnh phong, nhưng không nghĩ tới, Tần Quân căn bản không dùng được hắn, dựa vào mình liền đánh xuống toàn bộ Hồng Mông
Từ trước đến nay, ở trong lòng những Tiên quan bọn hắn, Tần Quân vô cùng cao thượng, cao thượng đến để bọn hắn kính sợ, để bọn hắn có cảm giác khoảng cách
Nhất là sau khi trở thành Nguyên Vị Diện chi chủ, Tần Quân trong lúc giơ tay nhấc chân, cỗ khí phách kia để bọn hắn thậm chí không dám đối mặt
Tần Quân không quay đầu lại, chỉ để lại một câu nói:
- Báo thù…
Toàn thân các Tiên quan run rẩy, hai mặt nhìn nhau
Còn ai có tư cách để bệ hạ báo thù?
Một bên khác…
Tần Quân đi vào trong tẩm cung của Đát Kỷ
Từ sau khi Thiên Vận biến mất, Đát Kỷ rất ít đi ra tẩm cung, mỗi ngày chuyên tâm tu luyện
Cảm nhận được khí tức như có như không của Tần Quân, Đát Kỷ xếp bằng ở trên đài ngọc mở mắt, nhìn qua Tần Quân, trong đôi mắt bình tĩnh như nước của nàng sinh ra một tia chấn động
- Bệ hạ.
Đát Kỷ chuẩn bị đứng dậy hành lễ, nhưng Tần Quân đưa tay, ra hiệu nàng không cần đứng dậy.
- Bệ hạ, ngài đến là vì chuyện gì?
Đát Kỷ mở miệng hỏi, mặc dù thanh âm có chút khàn khàn, nhưng nàng đang cố gắng để cho mình trở nên có tình cảm
Thiên Vận mất tích để cho nàng tự trách, nhưng lại chưa bao giờ trách Tần Quân
- Trẫm giao Thiên Đình cho Lăng Mệnh, trẫm muốn rời đi một đoạn thời gian, trước khi đi, muốn đề bạt tu vi của các ngươi, lần tiếp theo trở về, trẫm nhất định mang Thiên Vận về.
Tần Quân mở miệng nói, nhìn Đát Kỷ tiều tụy như thế, hắn có chút áy náy cùng đau lòng
Vừa nghe Tần Quân muốn dẫn Thiên Vận về, con mắt của Đát Kỷ sáng lên, thậm chí hô hấp có chút dồn dập
Nàng không có kích động, ngược lại sầu lo nói:
- Bệ hạ, ngài có thể gặp nguy hiểm gì hay không?