Thân cao gần hai mét, lưng hùm vai gấu, mặc Thanh Đồng thiết giáp, tay cầm Trường Phủ, nhìn hung thần ác sát, nhưng ở trước mặt Thập Nhị Tổ Vu, hắn như con gà con, run lẩy bẩy, mặt mũi tràn đầy sợ hãi.
- Ngươi… các ngươi là ai?
Trình Giảo Kim run giọng nói, Thập Nhị Tổ Vu cũng cổ quái theo dõi hắn, tên này rất yếu a.
Lúc này, Tần Quân phất tay, một đạo quang hoa chui vào cái ót của Trình Giảo Kim, bên trong ẩn chứa một số tin tức liên quan tới Đại Tần thiên đình cùng Hồng Mông bố cục, hắn lười phí miệng lưỡi, như vậy sẽ nhanh hơn.
- Lại là một tên may mắn được Bệ Hạ vượt qua thời không gọi đến?
Chúc Cửu Âm hiếu kỳ hỏi.
Tần Quân có thể từ thời không khác nhau tuyển sinh linh đến vun trồng đã không phải là bí mật, ở Đại Tần thiên đình đều lưu truyền rộng rãi
Thậm chí có người tổng kết qua, những sinh linh được tuyển chọn này đều từng có được sự tích huy hoàng
Đế Giang trừng Chúc Cửu Âm, hừ nói:
- Mắc mớ gì tới ngươi!
Hắn là đang nhắc nhở Chúc Cửu Âm, sự tình của Bệ Hạ, ít suy đoán một chút!
Cho dù suy đoán, cũng không thể ở trước mặt hỏi ra.
Chúc Cửu Âm xấu hổ cười một tiếng, không hỏi thêm nữa.
Đội ngũ tiếp tục đi tới, đại khái một lát sau, Trình Giảo Kim mới thanh tỉnh lại.
Hắn quỳ gối ở trước mặt Tần Quân, kích động nói:
- Đa tạ Bệ Hạ cho ta cơ hội trọng sinh!
So với kiếp trước, Hồng Mông càng hùng vĩ hơn, là thế giới hắn kiếp trước nghĩ cũng nghĩ không ra, vừa nghĩ tới những Đại Năng Tu Sĩ điên đảo Âm Dương, chưởng thiên diệt địa kia, hắn liền khắc chế không được nội tâm phấn khởi của mình
Tần Quân gật đầu, sau đó điều ra Thần Thoại Thương Thành, vì Trình Giảo Kim lựa chọn huyết mạch thích hợp
Hỗn Thế Ma Vương nha, khẳng định phải chọn một huyết mạch ngông cuồng bá khí!
Nhưng trong thời gian ngắn, hắn sẽ không để cho Trình Giảo Kim biến thành Đại Diễn Thần Chi, dù sao Thông Thiên giáo chủ còn xếp hàng kia kìa
Thiên Phượng Hải.
Vô số cung điện lơ lửng ở trên Thiên Phượng Hải, Nhậm Ngã Tiếu dạo bước mà đến, khí tức phiêu miểu, không có sinh linh phát giác được hắn tồn tại
- Có ý tứ, vị Hồng Mông chi tử này vậy mà che giấu tu vi.
Khóe miệng Nhậm Ngã Tiếu giương lên, lộ ra nụ cười ý vị thâm trường
Đúng lúc này, Lê Phàm mang theo vô số tàn ảnh bay tới trước mặt hắn, thần sắc ngưng trọng, như lâm đại địch.
- Ngươi là ai?
Lê Phàm mở miệng hỏi
- Nhậm Ngã Tiếu.
- Thành Thần bảng thứ ba Nhậm Ngã Tiếu?
- Ừ.
Lê Phàm lâm vào trầm mặc, Thành Thần bảng thứ ba mạnh bao nhiêu, hắn không biết, nhưng biết một chuyện, đó chính là hắn tuyệt đối không địch lại.
Nhậm Ngã Tiếu mỉm cười nói:
- Không cần khẩn trương, ta là tới giúp ngươi.
Giúp ta?
Lê Phàm cảnh giác, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi không có khả năng bỗng dưng đến, loại tồn tại như Nhậm Ngã Tiếu càng như vậy, thế gian không có cơm trưa miễn phí.
- Thái Dịch Trường Sinh đang thu thập Hồng Mông chi tử, đã có ba vị rơi vào trong tay hắn, trong đó bao quát con của ta, ngươi hiểu chưa?
Nhậm Ngã Tiếu giải thích, để Lê Phàm giật mình
Hắn nhìn ra được Nhậm Ngã Tiếu không có nói láo, mặc dù nói mây trôi nước chảy, đoán chừng tâm lý cực hận Thái Dịch Trường Sinh.
- Ngươi là đối thủ của Thái Dịch Trường Sinh sao?
Lê Phàm hỏi ra một vấn đề bén nhọn.
- Trước kia hắn không phải đối thủ của ta.
Nhậm Ngã Tiếu tự tin nói, nghe mà ánh mắt Lê Phàm sáng lên
- Thành Thần bảng thứ ba giáng lâm, ta phải vì ngươi thiết yến.
Lê Phàm đưa tay cười nói, ra hiệu Nhậm Ngã Tiếu cùng hắn nhập điện
Nhậm Ngã Tiếu gật đầu, bay về phía trước.
Liên quan tới tin tức Nhậm Ngã Tiếu xuất hiện ở Thiên Phượng Hải, được Lê Phàm an bài, cấp tốc truyền khắp Tây Hồng Mông
Vô số sinh linh hiếu kỳ, chẳng lẽ Lê Phàm cùng Nhậm Ngã Tiếu là bạn tốt?
Trèo lên cành cây cao với Thành Thần bảng thứ ba, ai còn dám tìm Lê Phàm phiền phức?