Tần Quân vỗ vỗ tay nhỏ bé của hắn, tức giận nói:
- Muốn sao trời làm gì, cẩn thận phụ hoàng ném ngươi tới đó, về sau để một mình ngươi cô độc.
Một mình?
Thiên Vận ngẩn người, biểu lộ dần dần khó coi, hốc mắt lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được trở nên hồng nhuận phơn phớt
Mắt thấy Thiên Vận sắp khóc, lúc này, viên sao trời ở phương xa bay nhanh đến, phát động linh khí cuồn cuộn, khí thế bàng bạc
Các Thần Ma lập tức đề phòng, còn tưởng rằng có địch nhân
Viên sao trời kia rất nhanh liền đi vào trước mặt Đại Đế Tà Lang, dừng lại, không có chút khác thường
- Xảy ra chuyện gì?
Lý Nguyên Bá hiếu kỳ hỏi, ánh mắt không tự chủ được rơi vào trên người Thiên Vận, các Thần Ma còn lại cũng như thế
Bọn hắn có thể cảm giác được trên người Thiên Vận có một cỗ lực lượng cổ quái đang chấn động, lại cho bọn hắn một loại uy áp trực diện linh hồn, tuy rất nhạt, nhưng xác thực tồn tại
Tần Quân nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Thiên Vận ở trong ngực, đáy mắt hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng
- Tiểu tử này nhanh như vậy liền thức tỉnh Thần linh lực?
Tuy Thiên Vận tuổi nhỏ, nhưng từ khi ra đời chính là Thần linh, hết thảy quy tắc của Hồng Mông Hỗn Độn, chư thiên vũ trụ đều không thể ước thúc hắn, hắn nói có là có, hắn nói không là không, cho dù là Đại Đạo cũng không thể có
Lúc này, hắn muốn viên sao trời hồng sắc kia, sao trời hồng sắc liền bay tới trước mặt hắn, chính là Thần lực dẫn dắt
Tần Quân cười to, tay phải vồ một cái, sao trời hồng sắc biến thành một viên hồng cầu, đưa cho Thiên Vận cười nói:
- Phụ hoàng thưởng cho ngươi, đừng khóc.
Thiên Vận mặt mày hớn hở, tâm tình tới cũng nhanh, đi cũng nhanh
Chúng Thần Ma phảng phất như hiểu cái gì, hai mặt nhìn nhau, đều có thể nhìn ra vẻ chấn động trong mắt đối phương
Thủy Nguyên giới.
Âm Dương Nguyên Đế cùng Nhậm Ngã Tiếu đứng sóng vai, hai thần nhìn xuống phía dưới, lông mày đều nhíu lại
- Thấy rõ ràng chưa?
Âm Dương Nguyên Đế mở miệng hỏi.
Nhậm Ngã Tiếu gật đầu nói:
- Ừm, một Thần linh.
- Không hổ là Phụ Thần, dễ dàng liền sáng tạo ra một Thần linh như thế, hắn chính là thân sinh cốt nhục của Phụ Thần, sợ là thiên phú còn cao hơn chúng ta.
Âm Dương Nguyên Đế ý vị thâm trường nói, trong mắt tràn đầy dị sắc, không biết đang suy nghĩ cái gì
Nhậm Ngã Tiếu liếc mắt nhìn hắn nói:
- Ta khuyên ngươi chớ làm loạn, nếu như ngươi dám đắc tội Phụ Thần, ta sẽ cùng ngươi không chết không thôi.
Trong chúng Thần, hắn là người sùng kính Tần Quân nhất, nếu không phải Tần Quân sáng tạo Thần Thoại Hệ Thống, nào có hắn hôm nay?
Âm Dương Nguyên Đế hừ nói:
- Ta sẽ không thương tổn Phụ Thần, nhưng đứa bé kia đối với chúng ta uy hiếp rất lớn, ngươi khẳng định muốn để nó trưởng thành tiếp?
- Có lẽ hắn là Thái Dịch Hỗn Độn kế tiếp, thậm chí là Hồng Mông Đại Đế.
Hồng Mông Đại Đế!
Nhậm Ngã Tiếu lâm vào trầm mặc, năm đó Hồng Mông Đại Đế khai ích Hồng Mông, bọn hắn còn tỉnh tỉnh mê mê, có thể thấy bọn họ cùng Hồng Mông Đại Đế chênh lệch lớn bao nhiêu.
- Tiểu gia hỏa này ở Âm Giới, Phụ Thần lại muốn tìm ta phiền phức, vậy ta liền có cơ hội.
Âm Dương Nguyên Đế đạm mạc nói, hắn căn bản không có che dấu sát tâm của mình, để Nhậm Ngã Tiếu nhíu mày.
Nhậm Ngã Tiếu cũng có hài tử, hiểu cảm giác làm cha, nếu như Thiên Vận bị giết, Tần Quân nhất định sẽ điên cuồng.