Hôm nay tu vi của hắn đã đạt tới Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh trung kỳ, nhưng thực lực lại vô địch Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh, Hồng Mông Thần linh không xuất thủ, không người có thể làm gì hắn
Cho dù là Lăng Đế cùng Chu Ma đại đế!
Lúc này, phía trước bay tới một bộ Mộc Quan, tốc độ nhìn như chậm chạp, nhưng cấp tốc lướt qua mấy chục ngàn ức dặm, áo nghĩa rất sâu xa, chẳng mấy chốc sẽ đụng vào Đấu Chiến Thắng Phật
Đấu Chiến Thắng Phật nheo mắt lại, một tay giơ Kim Cô Bổng đâm tới, Kim Cô Bổng trong nháy mắt biến lớn, oanh một tiếng đâm vào Mộc Quan.
Để Đấu Chiến Thắng Phật kinh ngạc là, Mộc Quan không có bị Kim Cô Bổng đánh nát.
Kim Cô Bổng của hắn bị hắn dùng Hồng Mông Tử khí thối luyện qua, chính là Thần binh siêu cường, cho dù là Hồng Mông sinh linh tu vi Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh cũng không nhất định có thể gánh vác trọng lượng khủng bố của nó
- Có ý tứ.
Đấu Chiến Thắng Phật nhẹ nhàng cười một tiếng, lúc này thu bổng, bay về phía Mộc Quan
Rất nhanh, hắn liền tới trước Mộc Quan, mở ra, con mắt lập tức trừng lớn, vì bên trong nằm hai hài nhi
Vừa nhìn thấy Đấu Chiến Thắng Phật, hai hài nhi liền gào khóc lớn lên.
- Hồng Mông sinh linh vừa xuất thế?
Đấu Chiến Thắng Phật nghi ngờ thì thào nói, lực phòng ngự của Mộc Quan này cực mạnh, rất có thể là pháp bảo cùng sinh, nói rõ hai hài nhi lai lịch bất phàm
- A? Khí tức của hài nhi này không thích hợp.
- Đây là Yêu khí?
- Hồng Mông có yêu?
Đấu Chiến Thắng Phật nhìn chằm chằm một hài nhi, ngạc nhiên nói.
Hài nhi bên trái da thịt đỏ thẫm, hài nhi bên phải da thịt trắng nõn, tản ra Yêu khí chính là hài nhi trắng nõn bên phải
Khí tức của Hồng Mông sinh linh đều vô cùng tinh khiết, Ma khí của Chu Ma đại đế cũng thuần túy cường đại hơn Ma hậu thế, nhưng yêu, thủy chung chưa từng xuất hiện, mà Đấu Chiến Thắng Phật từ lâu không phải yêu, mà là phật.
Tò mò, Đấu Chiến Thắng Phật khép Mộc Quan lại, chuẩn bị mang hai hài nhi đi.
Đúng lúc này, không gian phía trước xé mở, ngay sau đó một cái đại thủ nhô ra, hư không vung lên, hài nhi người mang Yêu khí từ Mộc Quan xuyên ra, bay vào trong tay hắn, ngay sau đó đại thủ thu nhập trong khe không gian biến mất
Hết thảy phát sinh quá nhanh, Đấu Chiến Thắng Phật chỉ kịp nhấc bổng.
- Ban nãy là…
Đấu Chiến Thắng Phật mồ hôi lạnh lâm ly, đối phương cường đại đến cực điểm, nếu ra tay với hắn, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
Hồng Mông có tồn tại cường đại như vậy?
Hắn vô ý thức ngẩng đầu, nhìn về phía chỗ chí cao.
Nguyên Sơ thế giới.
Tần Quân ngồi ở trên Chí Cao Thần Tọa, trong ngực ôm hài nhi trắng nõn, còn lấy tay trái đi đùa hắn, hài nhi nguyên bản gào khóc không còn thút thít, lại khanh khách cười không ngừng
- Tiểu gia hỏa, rốt cục để trẫm tìm được ngươi.
Trên mặt Tần Quân lộ ra nụ cười quỷ dị, nhìn về phía hài nhi ánh mắt tràn đầy thâm ý.
Hài nhi này địa vị cực lớn, khi biết được thân phận của hắn, Tần Quân đầu tiên là kinh ngạc, lại chấn kinh, sau cùng biến thành trêu tức.
Hắn nâng tay phải lên, dùng pháp lực phong ấn hài nhi, đưa vào trong Băng Tinh, Băng Tinh này chính là Thủy Nguyên khí biến thành, đối với hài nhi này mà nói, tuyệt đối là một phen đại tạo hoá.
Có được Thủy Nguyên khí, đối phương có thể trở thành Nguyên Sơ Thần
Cảnh giới đồng dạng, dứt bỏ thần thông, Hồng Mông sinh linh tuyệt đối đánh không lại Nguyên Sơ lục thần, đây cũng là chỗ cường đại của Thủy Nguyên khí
Mà trong cơ thể Tần Quân, Thủy Nguyên khí xa xa không phải Nguyên Sơ lục thần cộng lại có thể so sánh, như đại dương mênh mông so với dòng suối nhỏ, ngày đêm khác biệt
Sau đó Tần Quân ném hài nhi ra ngoài, lơ lửng ở phía sau Chí Cao Thần Tọa, mà hắn thì tiếp tục chuyên tâm sáng tạo Thần Thoại Hệ Thống.
Tuế nguyệt tiếp tục trôi qua.
Hồng Mông tranh đấu càng kịch liệt, theo cảnh giới hạn chế, càng ngày càng nhiều sinh linh đạt tới Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh viên mãn, khiến cho bảo tọa vô địch của Lăng Đế, Chu Ma đại đế, Đấu Chiến Thắng Phật bị dao động
Lăng Đế, Đấu Chiến Thắng Phật, Chu Ma đại đế ở trên đơn đấu, không ai có thể chiến thắng bọn hắn, bao quát bọn hắn.
Một ngày này, Thái Dịch Hỗn Độn cùng Nhậm Ngã Tiếu tụ tập cùng nhau.
- Ai, chỉ có hai ta còn chưa thành tựu Tạo Hóa Thái Hư Tôn.
Thái Dịch Hỗn Độn đắng chát cười.
Nghe vậy, tâm tình của Nhậm Ngã Tiếu cũng thấp xuống, ảo não nói:
- Vì sao chúng ta không tìm được tác dụng tồn tại của mình?