Lạc Minh Vũ bên đầu này chờ cả buổi trời cũng không nghe tin tức có học sinh mới chuyển vào lớp của cậu ta. Chẳng lẽ Kỷ Tú Hiên đi lạc? Cậu ta đã nghĩ kĩ kế tiếp nên nhục nhã Kỷ Tú Hiên như thế nào hết rồi, chẳng lẽ lại công cốc nữa?
Bạn cùng bàn nhìn Lạc Minh Vũ sườn mặt xinh đẹp, cúi đầu bắt chuyện với cậu ta: "Hôm nay trong văn phòng giáo viên, tớ có gặp một học sinh họ Lạc." Hắn thật may mắn khi được làm bạn cùng bàn với Minh Vũ.
Lạc Minh Vũ nghe được họ Lạc liền lên tinh thần, cười mỉm nhìn bạn cùng bàn: "Cậu ta có một đầu tóc xanh, mắt hai màu đúng không?" Chắc là cũng sắp tới đây rồi, cậu ta đợi mãi!
Bạn cùng bàn đỏ mặt, gật đầu lia lịa: "Phải phải, cậu ta được hiệu trưởng đưa tận phòng giáo viên."
Lạc Minh Vũ nhanh chóng dò hỏi: "Vậy cậu có biết cậu ta học lớp không?" Tuy là ba Lạc đã thuyết minh tình huống với cậu ta, nhưng cậu ta không thèm nghe những chuyện liên quan đến thằng thiếu gia bần cùng đó.
Bạn cùng bàn biết gì khai đó: "Cậu ta học lớp B10. Chậc, nhìn là biết dốt đặc cán mai rồi." Ngữ khí vừa khinh thường vừa ghét bỏ dành cho Kỷ Tú Hiên, học trường chuyên còn nhuộm tóc, đúng là cá biệt.
Cái gì cơ? Lạc Minh Vũ ngạc nhiên, nếu cậu ta nhớ không nhầm thì ba Lạc đã dặn dò kĩ lưỡng với hiệu trưởng là phải cho Kỷ Tú Hiên vào chung lớp với cậu ta mà? Cậu ta còn định trào phúng Kỷ Tú Hiên học tệ mà còn muốn vào lớp ưu tú.
Kế hoạch lại nát một cái!
__
Thẩm Lăng dẫn đường Kỷ Tú Hiên về lớp B10, trên đường đi hai người đánh giá qua lại nhau.
Thẩm Lăng kết luận: Bạn học mới là Wibu, có cọng ngốc mao thành tinh cứ uốn éo, khá đáng yêu, gu thẩm mỹ thì tệ hại thật sự.
Kỷ Tú Hiên thì cảm thấy trong nhóm công chính sẽ không có người như Thẩm Lăng đâu, vì cậu ta xấu hoắc. Bề ngoài luộm thuộm, tóc mái dài không cắt, còn đeo kính cận dày cộm, lúc nào cũng cong lưng uốn gối. Không có khả năng là nam chính á!
Thẩm Lăng kéo cửa lớp ra, nói với thầy giáo trên bục giảng: "Báo cáo."
Thầy giáo gật đầu cho Thẩm Lăng về chỗ ngồi, lúc này Kỷ Tú Hiên sau lưng Thẩm Lăng mới được ra mắt.
Thầy giáo bị lóe mắt một chút rồi vẫy tay làm cậu giới thiệu bản thân: "Cả lớp, chúng ta có bạn học mới nè." Hoắc, có cá tính.
Kỷ Tú Hiên vừa đứng ở đó, cả một vùng như sáng lên, ánh nắng chiếu sáng ngoài cửa sổ như cho cậu trang bị thêm đèn led, sáng chói quang huy xanh mượt.
Cả lớp nhịn không được run rẩy khóe miệng, học sinh mới đẹp thì có đẹp nhưng, chói mắt quá đi!
Cậu không bận tâm lắm, còn cười lộ răng nanh. Đúng là hiệu ứng hiệu ứng này, làm học sinh nổi loạn quả nhiên sảng!
Kỷ Tú Hiên vẫy tay chào như thị trưởng đi thăm ngàn: "Chào, tôi là Uchiha Tú, sau này thỉnh chỉ giáo nhiều. Ước mơ của tôi là, giải cứu thế giới, Super Hokage!"
Cả lớp: "..." Từ đâu tới mà nhìn ngáo đá vậy cậu? Cậu nói tiếng việt mà không một ai hiểu, tưởng nói tiếng miên không.
Kết luận: Bạn mới đầu óc có vấn đề, nên tránh xa!
Thầy giáo cũng là lần đầu gặp trường hợp này, thầy vuốt mồ hôi không tồn tại: "Rồi rồi, bạn học, chỗ của em muốn ngồi đâu thì chọn nha!" Đi lẹ cho tui nhờ!
Kỷ Tú Hiên hai tay đút túi quần, như đi khảo sát thực địa mà nhìn bên này ngó bên kia, sau đó cậu tia được chỗ gần đàn em mới nạp, Thẩm Lăng. Thẩm Lăng ngồi ở cuối nhất bên phải, cạnh cửa sổ.
Cậu kéo ghế ngồi xuống cạnh Thẩm Lăng, vứt cặp sách qua một bên, gõ cái bàn: "Tiểu đệ, cho xem chung với coi!" Cậu không có đem sách hay vở gì đâu, đang tuổi nổi loạn mà học hành gì.
Thẩm Lăng cúi đầu, đẩy sách giáo khoa qua cho cậu xem cùng. Hắn thường bị sai sử đến quen rồi, làm cho cậu phải ghé mắt. Thê thảm như vậy?
Kỷ Tú Hiên lúc đầu còn kiên nhẫn nghe giảng, sau một thời gian thì thấy không thú vị, lấy truyện tranh trong cặp ra đọc lên. Thầy giáo thấy vậy cũng không nói gì, đây là lớp B10, trong chờ vào bọn nhóc này học tập, không bằng nói heo mẹ cũng biết leo cây.
Đi học 5 tiết, hết 3 tiết Kỷ Tú Hiên đã làm việc riêng rồi. Cậu không đọc truyện tranh thì cũng lăn ra ngủ. Học lực lúc trước của cậu khá tốt, không nghe giảng bài cũng không cái gọi là.
Kỷ Tú Hiên đặt hai khuỷu tay lên bàn, gác lên nó nằm ngủ, cậu ngoan thật sự, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở đều đều, cứ như một con mèo thu lại nanh vuốt. Ánh nắng hơi gay mắt, cậu ngủ cũng không yên ổn, mày hơi nhíu lại.
Thẩm Lăng bên cạnh chuyên tâm học tập, múa bút thành văn không biết đang làm gì, thấy một màn này, hắn tự động ngồi thẳng người dậy, che ánh nắng lại cho Kỷ Tú Hiên. Đừng hiểu lầm hắn yêu cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên hay gì, hắn chỉ là mưu lợi cho sau này mà thôi.
Lạc Tú Hiên, con trai thất lạc nhiều năm của Lạc gia, rất đáng để hắn thăm dò.
Bạn cùng bàn nhìn Lạc Minh Vũ sườn mặt xinh đẹp, cúi đầu bắt chuyện với cậu ta: "Hôm nay trong văn phòng giáo viên, tớ có gặp một học sinh họ Lạc." Hắn thật may mắn khi được làm bạn cùng bàn với Minh Vũ.
Lạc Minh Vũ nghe được họ Lạc liền lên tinh thần, cười mỉm nhìn bạn cùng bàn: "Cậu ta có một đầu tóc xanh, mắt hai màu đúng không?" Chắc là cũng sắp tới đây rồi, cậu ta đợi mãi!
Bạn cùng bàn đỏ mặt, gật đầu lia lịa: "Phải phải, cậu ta được hiệu trưởng đưa tận phòng giáo viên."
Lạc Minh Vũ nhanh chóng dò hỏi: "Vậy cậu có biết cậu ta học lớp không?" Tuy là ba Lạc đã thuyết minh tình huống với cậu ta, nhưng cậu ta không thèm nghe những chuyện liên quan đến thằng thiếu gia bần cùng đó.
Bạn cùng bàn biết gì khai đó: "Cậu ta học lớp B10. Chậc, nhìn là biết dốt đặc cán mai rồi." Ngữ khí vừa khinh thường vừa ghét bỏ dành cho Kỷ Tú Hiên, học trường chuyên còn nhuộm tóc, đúng là cá biệt.
Cái gì cơ? Lạc Minh Vũ ngạc nhiên, nếu cậu ta nhớ không nhầm thì ba Lạc đã dặn dò kĩ lưỡng với hiệu trưởng là phải cho Kỷ Tú Hiên vào chung lớp với cậu ta mà? Cậu ta còn định trào phúng Kỷ Tú Hiên học tệ mà còn muốn vào lớp ưu tú.
Kế hoạch lại nát một cái!
__
Thẩm Lăng dẫn đường Kỷ Tú Hiên về lớp B10, trên đường đi hai người đánh giá qua lại nhau.
Thẩm Lăng kết luận: Bạn học mới là Wibu, có cọng ngốc mao thành tinh cứ uốn éo, khá đáng yêu, gu thẩm mỹ thì tệ hại thật sự.
Kỷ Tú Hiên thì cảm thấy trong nhóm công chính sẽ không có người như Thẩm Lăng đâu, vì cậu ta xấu hoắc. Bề ngoài luộm thuộm, tóc mái dài không cắt, còn đeo kính cận dày cộm, lúc nào cũng cong lưng uốn gối. Không có khả năng là nam chính á!
Thẩm Lăng kéo cửa lớp ra, nói với thầy giáo trên bục giảng: "Báo cáo."
Thầy giáo gật đầu cho Thẩm Lăng về chỗ ngồi, lúc này Kỷ Tú Hiên sau lưng Thẩm Lăng mới được ra mắt.
Thầy giáo bị lóe mắt một chút rồi vẫy tay làm cậu giới thiệu bản thân: "Cả lớp, chúng ta có bạn học mới nè." Hoắc, có cá tính.
Kỷ Tú Hiên vừa đứng ở đó, cả một vùng như sáng lên, ánh nắng chiếu sáng ngoài cửa sổ như cho cậu trang bị thêm đèn led, sáng chói quang huy xanh mượt.
Cả lớp nhịn không được run rẩy khóe miệng, học sinh mới đẹp thì có đẹp nhưng, chói mắt quá đi!
Cậu không bận tâm lắm, còn cười lộ răng nanh. Đúng là hiệu ứng hiệu ứng này, làm học sinh nổi loạn quả nhiên sảng!
Kỷ Tú Hiên vẫy tay chào như thị trưởng đi thăm ngàn: "Chào, tôi là Uchiha Tú, sau này thỉnh chỉ giáo nhiều. Ước mơ của tôi là, giải cứu thế giới, Super Hokage!"
Cả lớp: "..." Từ đâu tới mà nhìn ngáo đá vậy cậu? Cậu nói tiếng việt mà không một ai hiểu, tưởng nói tiếng miên không.
Kết luận: Bạn mới đầu óc có vấn đề, nên tránh xa!
Thầy giáo cũng là lần đầu gặp trường hợp này, thầy vuốt mồ hôi không tồn tại: "Rồi rồi, bạn học, chỗ của em muốn ngồi đâu thì chọn nha!" Đi lẹ cho tui nhờ!
Kỷ Tú Hiên hai tay đút túi quần, như đi khảo sát thực địa mà nhìn bên này ngó bên kia, sau đó cậu tia được chỗ gần đàn em mới nạp, Thẩm Lăng. Thẩm Lăng ngồi ở cuối nhất bên phải, cạnh cửa sổ.
Cậu kéo ghế ngồi xuống cạnh Thẩm Lăng, vứt cặp sách qua một bên, gõ cái bàn: "Tiểu đệ, cho xem chung với coi!" Cậu không có đem sách hay vở gì đâu, đang tuổi nổi loạn mà học hành gì.
Thẩm Lăng cúi đầu, đẩy sách giáo khoa qua cho cậu xem cùng. Hắn thường bị sai sử đến quen rồi, làm cho cậu phải ghé mắt. Thê thảm như vậy?
Kỷ Tú Hiên lúc đầu còn kiên nhẫn nghe giảng, sau một thời gian thì thấy không thú vị, lấy truyện tranh trong cặp ra đọc lên. Thầy giáo thấy vậy cũng không nói gì, đây là lớp B10, trong chờ vào bọn nhóc này học tập, không bằng nói heo mẹ cũng biết leo cây.
Đi học 5 tiết, hết 3 tiết Kỷ Tú Hiên đã làm việc riêng rồi. Cậu không đọc truyện tranh thì cũng lăn ra ngủ. Học lực lúc trước của cậu khá tốt, không nghe giảng bài cũng không cái gọi là.
Kỷ Tú Hiên đặt hai khuỷu tay lên bàn, gác lên nó nằm ngủ, cậu ngoan thật sự, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở đều đều, cứ như một con mèo thu lại nanh vuốt. Ánh nắng hơi gay mắt, cậu ngủ cũng không yên ổn, mày hơi nhíu lại.
Thẩm Lăng bên cạnh chuyên tâm học tập, múa bút thành văn không biết đang làm gì, thấy một màn này, hắn tự động ngồi thẳng người dậy, che ánh nắng lại cho Kỷ Tú Hiên. Đừng hiểu lầm hắn yêu cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên hay gì, hắn chỉ là mưu lợi cho sau này mà thôi.
Lạc Tú Hiên, con trai thất lạc nhiều năm của Lạc gia, rất đáng để hắn thăm dò.