Kỷ Tú Hiên còn sợ ông già không nghẹn chết, khiêu khích nhìn ông ta một cái, nhe răng.
Lạc Duẫn tức giận cực kỳ trước thái độ dửng dưng của cậu, ông ta đập bàn cái rầm, muốn tăng xông máu.
Lạc Minh Tuyền tự cho là có chút hiểu rõ tính cách của Kỷ Tú Hiên nên đứng ra hòa giải lần nữa: "Em ấy là vậy đó, ba đừng có so đo với em ấy. Em ấy chỉ là có chút khẩn trương, lúc trước em ấy chỉ sống với bà nội ở thôn quê thôi."
Còn nghĩa bóng á hả, nói cậu không cha không mẹ không ai dạy dỗ, còn văn vẻ làm cái gì.
Kỷ Tú Hiên dỗi thẳng mặt: "Ý anh là sao? Tôi không đạo đức à?"
Lạc Minh Tuyền đã tê rần: "...Không không, anh không có ý đó." Oan quá trời, anh chỉ muốn ba mẹ Lạc hiểu rõ tình cảnh hiện nay của cậu thôi.
Lúc này Lạc Minh Vũ đi ra, trên tay cậu ta cầm hai ly nước, một ly cà phê một ly sữa bò. Cậu ta biết ly sữa bò này là cho ai nhưng làm bộ không biết, cầm cả hai ly vòng qua Kỷ Tú Hiên đưa cho Lạc Minh Tuyền.
Lạc Minh Tuyền tiếp nhận ly cà phê: "Minh Vũ, cảm ơn em." Minh Vũ cái gì cũng tốt, chính là quá ngoan quá hiểu chuyện, quậy như Tú Hiên cũng tốt lắm nha.
Lạc Minh Vũ ngoan ngoãn gật đầu, tay cầm ly sữa bò huênh hoan đi về chỗ ngồi.
Sô pha Lạc gia hình chữ nhật, Lạc Minh Tuyền ngồi cạnh Kỷ Tú Hiên ngồi ở ghế đơn nên Lạc Minh Vũ muốn vòng về chỗ ngồi bên cạnh cha mẹ Lạc thì phải đi ngang qua Kỷ Tú Hiên.
Kỷ Tú Hiên mặt ngoài một bộ không để tâm dùng lỗ mũi nhìn trời nhưng rất là cảnh giác trước các động tác của Lạc Minh Vũ. Chắc chắn thằng này sẽ bày trò ra uy với cậu.
Lạc Minh Vũ chậm rì rì đi ngang qua đỉnh đầu Kỷ Tú Hiên, không biết vì sữa quá nóng hay là tay cậu ta mỏi rồi, cứ thế buông tay làm ly sữa rơi xuống. Nếu may mắn, Kỷ Tú Hiên sẽ nhận ngay vé đi tắm rửa ngủ nghỉ bonus thêm u đầu.
Động tác Lạc Minh Vũ quá nhanh, không ai kịp phản ứng gì. Chỉ tiếc, Kỷ Tú Hiên đã có phòng bị, cậu lấy đà, nhún một cái nhảy lên bàn trà. Còn chưa hết, cậu lấy sét đánh không kịp bịt tay cho ly sữa một chân. Cậu đá gót chân qua, một lèo động tác như nước chảy mây trôi.
Ly sữa bò xui xẻo nghiêng ngả lảo đảo bay về một hướng, bất quá là va trúng vai Lạc Minh Vũ đang kinh ngạc không kịp né, bị đổ một thân toàn mùi sữa bò.
Lạc Minh Vũ chết trân tại chỗ: "A..."
Kỷ Tú Hiên phản ứng quá nhanh quá nguy hiểm, chỉ trong tích tắc đã lật ngược thế cờ.
May mà cậu có đi học võ phòng thân vài năm với đi làm nghề tay chân á, không thì hưởng trọn đêm nay rồi. Kiếp trước, cậu tay trói gà không chặt, bây giờ muốn chơi chiêu với cậu á? Nằm mơ giữa ban ngày còn mau lẹ hơn nha!
Kỷ Tú Hiên học kiếm khách siêu Saiya Ninja Rùa, một chân quỳ gối xuống bàn trà, ánh mắt lạnh lùng: "Vật quy nguyên chủ, không cảm ơn ta." Ta nói nó sảng khoái gì đâu, chỉ tiếc ly sữa bò đó thôi.
Lạc Minh Tuyền lắp bắp: "L-Lợi hại!" Tư thế khuỵu gối cũng quá đáng yêu đi!
Ba mẹ Lạc con mắt hình viên đạn nhìn qua.
Lạc Minh Tuyền câm miệng: "..." Làm gì căng, khen có câu thôi mà.
Kỷ Tú Hiên trang rất ngầu rất phong cách, nhưng cọng tóc nhảy nhót qua lại trên đỉnh đầu đã phá hỏng hình tượng. Từ siêu soái giáng cấp thành siêu đáng yêu. Nhưng ở đây chỉ có mỗi Lạc Minh Tuyền và Lạc Minh Huyền để mắt đến.
Lạc Minh Vũ bị hoảng sợ, hai chân run rẩy đứng không vững muốn khuỵu ở đằng kia luôn, Lạc Minh Huyền không nỡ nhìn cậu ta chịu khổ bèn đưa tay đỡ cậu ta, thế cậu ta lau sữa bò dính trên má.
Lạc Minh Huyền tức giận, trầm giọng nhắm ngay cậu: "Hồ nháo! Em có biết làm vậy rất nguy hiểm không hả?" Đáng yêu thì có tích sự gì nếu nhân phẩm rác rưởi thành như vậy!
Kỷ Tú Hiên bày xong tư thế ngầu thì đứng thẳng người lên, hai tay chống hông, từ trên cao nhìn xuống người anh cả này.
Kỷ Tú Hiên rất thất vọng phản ứng của hắn ta, người xém nữa bị đổ ly sữa nóng đó lên người là cậu đây này. Quả nhiên Lạc gia anh em không một cái thứ tốt. Một ngày không rủa anh em họ Lạc cậu không thoải mái trong người.
Lạc Minh Huyền không biết cậu có nghe không, theo lý cố gắng: "Em mau xin lỗi Minh Vũ đi! Có ai như em không? Ăn nói trống không với bố mẹ thì cũng thôi đi, còn dám hống hách như vậy à? 17 năm giáo dục em cho chó ăn rồi đúng không?"
Lạc Minh Vũ hoảng sợ nép vào lòng Lạc Minh Huyền chờ xem diễn. Tuy quá trình có chút sai sai nhưng đây chính là kết quả cậu ta muốn!
Lạc Minh Tuyền sặc cà phê : "..." Nếu anh không bị mù thì Tú Hiên chính là người bị hại mà?
Kỷ Tú Hiên phản nghịch nổi lên, cầm lấy đĩa trái cây, không hảo ý cười cười. Phản nghịch thiếu niên còn giảng đạo lý, có bị ngu không vậy?
Lạc Duẫn tức giận cực kỳ trước thái độ dửng dưng của cậu, ông ta đập bàn cái rầm, muốn tăng xông máu.
Lạc Minh Tuyền tự cho là có chút hiểu rõ tính cách của Kỷ Tú Hiên nên đứng ra hòa giải lần nữa: "Em ấy là vậy đó, ba đừng có so đo với em ấy. Em ấy chỉ là có chút khẩn trương, lúc trước em ấy chỉ sống với bà nội ở thôn quê thôi."
Còn nghĩa bóng á hả, nói cậu không cha không mẹ không ai dạy dỗ, còn văn vẻ làm cái gì.
Kỷ Tú Hiên dỗi thẳng mặt: "Ý anh là sao? Tôi không đạo đức à?"
Lạc Minh Tuyền đã tê rần: "...Không không, anh không có ý đó." Oan quá trời, anh chỉ muốn ba mẹ Lạc hiểu rõ tình cảnh hiện nay của cậu thôi.
Lúc này Lạc Minh Vũ đi ra, trên tay cậu ta cầm hai ly nước, một ly cà phê một ly sữa bò. Cậu ta biết ly sữa bò này là cho ai nhưng làm bộ không biết, cầm cả hai ly vòng qua Kỷ Tú Hiên đưa cho Lạc Minh Tuyền.
Lạc Minh Tuyền tiếp nhận ly cà phê: "Minh Vũ, cảm ơn em." Minh Vũ cái gì cũng tốt, chính là quá ngoan quá hiểu chuyện, quậy như Tú Hiên cũng tốt lắm nha.
Lạc Minh Vũ ngoan ngoãn gật đầu, tay cầm ly sữa bò huênh hoan đi về chỗ ngồi.
Sô pha Lạc gia hình chữ nhật, Lạc Minh Tuyền ngồi cạnh Kỷ Tú Hiên ngồi ở ghế đơn nên Lạc Minh Vũ muốn vòng về chỗ ngồi bên cạnh cha mẹ Lạc thì phải đi ngang qua Kỷ Tú Hiên.
Kỷ Tú Hiên mặt ngoài một bộ không để tâm dùng lỗ mũi nhìn trời nhưng rất là cảnh giác trước các động tác của Lạc Minh Vũ. Chắc chắn thằng này sẽ bày trò ra uy với cậu.
Lạc Minh Vũ chậm rì rì đi ngang qua đỉnh đầu Kỷ Tú Hiên, không biết vì sữa quá nóng hay là tay cậu ta mỏi rồi, cứ thế buông tay làm ly sữa rơi xuống. Nếu may mắn, Kỷ Tú Hiên sẽ nhận ngay vé đi tắm rửa ngủ nghỉ bonus thêm u đầu.
Động tác Lạc Minh Vũ quá nhanh, không ai kịp phản ứng gì. Chỉ tiếc, Kỷ Tú Hiên đã có phòng bị, cậu lấy đà, nhún một cái nhảy lên bàn trà. Còn chưa hết, cậu lấy sét đánh không kịp bịt tay cho ly sữa một chân. Cậu đá gót chân qua, một lèo động tác như nước chảy mây trôi.
Ly sữa bò xui xẻo nghiêng ngả lảo đảo bay về một hướng, bất quá là va trúng vai Lạc Minh Vũ đang kinh ngạc không kịp né, bị đổ một thân toàn mùi sữa bò.
Lạc Minh Vũ chết trân tại chỗ: "A..."
Kỷ Tú Hiên phản ứng quá nhanh quá nguy hiểm, chỉ trong tích tắc đã lật ngược thế cờ.
May mà cậu có đi học võ phòng thân vài năm với đi làm nghề tay chân á, không thì hưởng trọn đêm nay rồi. Kiếp trước, cậu tay trói gà không chặt, bây giờ muốn chơi chiêu với cậu á? Nằm mơ giữa ban ngày còn mau lẹ hơn nha!
Kỷ Tú Hiên học kiếm khách siêu Saiya Ninja Rùa, một chân quỳ gối xuống bàn trà, ánh mắt lạnh lùng: "Vật quy nguyên chủ, không cảm ơn ta." Ta nói nó sảng khoái gì đâu, chỉ tiếc ly sữa bò đó thôi.
Lạc Minh Tuyền lắp bắp: "L-Lợi hại!" Tư thế khuỵu gối cũng quá đáng yêu đi!
Ba mẹ Lạc con mắt hình viên đạn nhìn qua.
Lạc Minh Tuyền câm miệng: "..." Làm gì căng, khen có câu thôi mà.
Kỷ Tú Hiên trang rất ngầu rất phong cách, nhưng cọng tóc nhảy nhót qua lại trên đỉnh đầu đã phá hỏng hình tượng. Từ siêu soái giáng cấp thành siêu đáng yêu. Nhưng ở đây chỉ có mỗi Lạc Minh Tuyền và Lạc Minh Huyền để mắt đến.
Lạc Minh Vũ bị hoảng sợ, hai chân run rẩy đứng không vững muốn khuỵu ở đằng kia luôn, Lạc Minh Huyền không nỡ nhìn cậu ta chịu khổ bèn đưa tay đỡ cậu ta, thế cậu ta lau sữa bò dính trên má.
Lạc Minh Huyền tức giận, trầm giọng nhắm ngay cậu: "Hồ nháo! Em có biết làm vậy rất nguy hiểm không hả?" Đáng yêu thì có tích sự gì nếu nhân phẩm rác rưởi thành như vậy!
Kỷ Tú Hiên bày xong tư thế ngầu thì đứng thẳng người lên, hai tay chống hông, từ trên cao nhìn xuống người anh cả này.
Kỷ Tú Hiên rất thất vọng phản ứng của hắn ta, người xém nữa bị đổ ly sữa nóng đó lên người là cậu đây này. Quả nhiên Lạc gia anh em không một cái thứ tốt. Một ngày không rủa anh em họ Lạc cậu không thoải mái trong người.
Lạc Minh Huyền không biết cậu có nghe không, theo lý cố gắng: "Em mau xin lỗi Minh Vũ đi! Có ai như em không? Ăn nói trống không với bố mẹ thì cũng thôi đi, còn dám hống hách như vậy à? 17 năm giáo dục em cho chó ăn rồi đúng không?"
Lạc Minh Vũ hoảng sợ nép vào lòng Lạc Minh Huyền chờ xem diễn. Tuy quá trình có chút sai sai nhưng đây chính là kết quả cậu ta muốn!
Lạc Minh Tuyền sặc cà phê : "..." Nếu anh không bị mù thì Tú Hiên chính là người bị hại mà?
Kỷ Tú Hiên phản nghịch nổi lên, cầm lấy đĩa trái cây, không hảo ý cười cười. Phản nghịch thiếu niên còn giảng đạo lý, có bị ngu không vậy?