Kỷ Tú Hiên đi học rồi, vẫn là kêu tài xế chở đi học?
Lạc Minh Vũ: "???" Người bị bỏ lại là cậu ta? Kỷ Tú Hiên này đúng là không ấn kịch bản ra bài mà.
Mẹ Lạc cũng ngốc ngốc: "Chẳng lẽ ông kêu tài xế đưa Tú Hiên đi trước rồi à? Sao không báo một tiếng?"
Ba Lạc một lời khó nói hết: "Nó tự đi rồi. Tài xế còn ở ngoài kia chờ kìa."
Lạc Minh Vũ: "..." Còn định bán thảm một phen, cậu ta vui mừng quá sớm rồi.
Mẹ Lạc cũng không biết nói gì.
Lạc Minh Huyền càng nghĩ càng khó chịu, đứng lên: "Con đi công ty trước, mọi người ăn ngon miệng."
Lạc Minh Vũ trơ mắt nhìn Lạc đại thiếu gia đi mất, cậu ta còn định đi nhờ xe hắn để tăng tiến tình cảm mà!
Ba Lạc cũng giận chó đánh mèo: "Thằng hai đâu? Lớn già đầu còn ngủ nướng! Quản gia, lên phòng lôi nó xuống ăn cơm!"
Lạc Minh Tuyền xem kịch bản đến khuya nằm cũng trúng mánh: "???"
Không khí ở Lạc gia đê mê lên.
__
Kỷ Tú Hiên ung dung dẫm lên ván trượt lướt đi như bay. Hàng này là hệ thống tài trợ, chứ có tiền cậu cũng không mua nổi đâu. Ván trượt nhìn oách dễ sợ luôn. Cậu rất chi là thích.
Hệ thống nhả một câu: [Cái đó là đồ mượn, tháng sau trả nhá. Không có cho luôn đâu.]
Kỷ Tú Hiên héo bẹp bẹp, chu mỏ.
Nhất Tây là trường cấp 3 tốt nhất ở Tây Thành, hoàn cảnh học đường tốt không nói, hằng năm được rất nhiều phụ huynh của con em quyên tiền quyên tài nguyên.
Trường học chia các lớp ra thành 3 loại để dạy học: Lớp thường, lớp ưu tú và lớp thực nghiệm. Lớp thường có tới 10 lớp, lớp ưu tú 3 lớp, lớp thực nghiệm 1 lớp duy nhất.
Kỷ Tú Hiên vừa bước vào cổng trường thì ném ván trượt cho chú bảo vệ giữ giùm, bản thân cậu thì đi tìm hiệu trưởng nhận lớp.
Hôm qua vừa khai giảng, lớp cũng đã phân từ lâu, Kỷ Tú Hiên là bị Lạc gia chuyển trường gấp lại đây, chứ ở bên Tam Tây thành tích học tập của cậu cũng khá tốt nhưng có lẽ bên Nhất Tây này lựa chọn học sinh xuất sắc gay gắt hơn nhiều.
Cậu cũng không định học lớp ưu tú hay gì, lớp thường là tốt nhất. Cậu đang là thiếu niên nổi loạn, học tập tốt gì đó, khó mà nói.
Lạc gia đã dặn dò qua giám hiệu nhà trường hãy đối tốt với Kỷ Tú Hiên một chút, đây là con trai thất lạc nhiều năm của bọn họ, vừa mới tìm được.
Hiệu trưởng cũng không dám chậm trễ Kỷ Tú Hiên, nhưng mà học kì trước vừa mới thi xếp lớp, nếu mà bây giờ đẩy cậu vào lớp ưu tú chung với Lạc Minh Vũ thì không công bằng cho các học sinh khắc lắm.
Kỷ Tú Hiên ra tiếng đánh gãy hiệu trưởng tự kỷ:"Tôi muốn học lớp thường, lớp B10 khá tốt."
Lớp B10 hằng năm lót đế vì phần tử trong lớp học là con ông cháu cha chính hiệu, bọn họ không lo học tập chỉ lo ăn chơi, đi học cũng là đi chơi. Đa số học sinh lớp B10 đều là trong nhà có mỏ, tốt nghiệp cấp 3 xong thì sẽ về nhà kế thừa gia sản.
Hiệu trưởng sợ thiếu gia Lạc gia này không hiểu quy củ của trường bọn họ bèn nói nói cho cậu biết. B10 không có học hành gì đâu nha.
Kỷ Tú Hiên tâm ý đã quyết: "B10, không nói nhiều." Trúng ý cậu luôn đổi gì nữa?
Hiệu trưởng hết cách, dẫn Kỷ Tú Hiên đến văn phòng giáo viên, thuyết minh lớp cậu muốn học, rồi phủi tay chạy mất. Ông ta sắp bị tạo hình của Kỷ Tú Hiên làm lóe mù mắt.
Giáo viên chủ nhiệm của Kỷ Tú Hiên là một cô giáo khá trẻ, rất yêu nghề và rất thương yêu học sinh của mình.
Nhưng mà cô Lý đang bận soạn lại giáo rồi, đang buồn rầu thì khóe mắt liếc thấy học sinh nhà mình.
Cô Lý kêu gọi: "Thẩm đồng học, lại đây cô nhờ em một việc."
Kỷ Tú Hiên đang xoay xoay khối Rubik, cũng liếc qua nhìn bạn học họ Thẩm.
Thẩm Lăng dáng người cao ráo, tầm 1 mét 8 mấy, trên mặt mang cặp kính dày cộm, tóc mái còn che luôn cả mắt, không ai nhìn thấy đằng sau mái tóc đó là đôi mắt như thế nào. Hắn cao nhưng luôn là khom lưng, rũ đầu, tự ti tự ti.
Thẩm Lăng đi lại gần chỗ cô Lý và Kỷ Tú Hiên, chậm chạp không ra tiếng.
Cô Lý hiểu biết tính cách học sinh nhà mình là dạng gì cho nên càng thêm yêu thương nói: "Em Thẩm à, chuyện là vầy. Đây là Lạc Tú Hiên, học sinh mới của lớp chúng ta. Em dẫn bạn về lớp nha."
Thẩm Lăng cúi đầu, thấp thấp nói: "Vâng."
Kỷ Tú Hiên nhìn qua bạn học cao hơn mình một cái đầu mà lúc nào cũng khép nép, không cao hứng cực kỳ. Dám cao hơn thần điêu đại hiệp cậu?
Kỷ Tú Hiên nhìn nhìn cô Lý, bất mãn: "Cô giáo à, em không họ Lạc, em họ Uchiha!"
Cô Lý mộng bức: "..." Danh sách lớp ghi rõ ràng là học Lạc mà?
Kỷ Tú Hiên không biết, Lạc gia đã đổi về họ Lạc cho cậu rồi.
Thẩm Lăng hai mắt lóe lóe, học sinh mới này đầu óc có chút không bình thường.
Thẩm Lăng nghe vậy phải biết: "Bạn học Uchiha, bên này."
Kỷ Tú Hiên rất là hài lòng, thưởng thức ánh mắt nhìn hắn: "Có tiền đồ, về sau ca bảo kê." Thẩm Lăng này được nha, có thằng tiểu đệ kiểu này cũng tạm được.
Trong lúc đương sự không hay biết gì, hắn trở thành tiểu đệ của Kỷ Tú Hiên.
Lạc Minh Vũ: "???" Người bị bỏ lại là cậu ta? Kỷ Tú Hiên này đúng là không ấn kịch bản ra bài mà.
Mẹ Lạc cũng ngốc ngốc: "Chẳng lẽ ông kêu tài xế đưa Tú Hiên đi trước rồi à? Sao không báo một tiếng?"
Ba Lạc một lời khó nói hết: "Nó tự đi rồi. Tài xế còn ở ngoài kia chờ kìa."
Lạc Minh Vũ: "..." Còn định bán thảm một phen, cậu ta vui mừng quá sớm rồi.
Mẹ Lạc cũng không biết nói gì.
Lạc Minh Huyền càng nghĩ càng khó chịu, đứng lên: "Con đi công ty trước, mọi người ăn ngon miệng."
Lạc Minh Vũ trơ mắt nhìn Lạc đại thiếu gia đi mất, cậu ta còn định đi nhờ xe hắn để tăng tiến tình cảm mà!
Ba Lạc cũng giận chó đánh mèo: "Thằng hai đâu? Lớn già đầu còn ngủ nướng! Quản gia, lên phòng lôi nó xuống ăn cơm!"
Lạc Minh Tuyền xem kịch bản đến khuya nằm cũng trúng mánh: "???"
Không khí ở Lạc gia đê mê lên.
__
Kỷ Tú Hiên ung dung dẫm lên ván trượt lướt đi như bay. Hàng này là hệ thống tài trợ, chứ có tiền cậu cũng không mua nổi đâu. Ván trượt nhìn oách dễ sợ luôn. Cậu rất chi là thích.
Hệ thống nhả một câu: [Cái đó là đồ mượn, tháng sau trả nhá. Không có cho luôn đâu.]
Kỷ Tú Hiên héo bẹp bẹp, chu mỏ.
Nhất Tây là trường cấp 3 tốt nhất ở Tây Thành, hoàn cảnh học đường tốt không nói, hằng năm được rất nhiều phụ huynh của con em quyên tiền quyên tài nguyên.
Trường học chia các lớp ra thành 3 loại để dạy học: Lớp thường, lớp ưu tú và lớp thực nghiệm. Lớp thường có tới 10 lớp, lớp ưu tú 3 lớp, lớp thực nghiệm 1 lớp duy nhất.
Kỷ Tú Hiên vừa bước vào cổng trường thì ném ván trượt cho chú bảo vệ giữ giùm, bản thân cậu thì đi tìm hiệu trưởng nhận lớp.
Hôm qua vừa khai giảng, lớp cũng đã phân từ lâu, Kỷ Tú Hiên là bị Lạc gia chuyển trường gấp lại đây, chứ ở bên Tam Tây thành tích học tập của cậu cũng khá tốt nhưng có lẽ bên Nhất Tây này lựa chọn học sinh xuất sắc gay gắt hơn nhiều.
Cậu cũng không định học lớp ưu tú hay gì, lớp thường là tốt nhất. Cậu đang là thiếu niên nổi loạn, học tập tốt gì đó, khó mà nói.
Lạc gia đã dặn dò qua giám hiệu nhà trường hãy đối tốt với Kỷ Tú Hiên một chút, đây là con trai thất lạc nhiều năm của bọn họ, vừa mới tìm được.
Hiệu trưởng cũng không dám chậm trễ Kỷ Tú Hiên, nhưng mà học kì trước vừa mới thi xếp lớp, nếu mà bây giờ đẩy cậu vào lớp ưu tú chung với Lạc Minh Vũ thì không công bằng cho các học sinh khắc lắm.
Kỷ Tú Hiên ra tiếng đánh gãy hiệu trưởng tự kỷ:"Tôi muốn học lớp thường, lớp B10 khá tốt."
Lớp B10 hằng năm lót đế vì phần tử trong lớp học là con ông cháu cha chính hiệu, bọn họ không lo học tập chỉ lo ăn chơi, đi học cũng là đi chơi. Đa số học sinh lớp B10 đều là trong nhà có mỏ, tốt nghiệp cấp 3 xong thì sẽ về nhà kế thừa gia sản.
Hiệu trưởng sợ thiếu gia Lạc gia này không hiểu quy củ của trường bọn họ bèn nói nói cho cậu biết. B10 không có học hành gì đâu nha.
Kỷ Tú Hiên tâm ý đã quyết: "B10, không nói nhiều." Trúng ý cậu luôn đổi gì nữa?
Hiệu trưởng hết cách, dẫn Kỷ Tú Hiên đến văn phòng giáo viên, thuyết minh lớp cậu muốn học, rồi phủi tay chạy mất. Ông ta sắp bị tạo hình của Kỷ Tú Hiên làm lóe mù mắt.
Giáo viên chủ nhiệm của Kỷ Tú Hiên là một cô giáo khá trẻ, rất yêu nghề và rất thương yêu học sinh của mình.
Nhưng mà cô Lý đang bận soạn lại giáo rồi, đang buồn rầu thì khóe mắt liếc thấy học sinh nhà mình.
Cô Lý kêu gọi: "Thẩm đồng học, lại đây cô nhờ em một việc."
Kỷ Tú Hiên đang xoay xoay khối Rubik, cũng liếc qua nhìn bạn học họ Thẩm.
Thẩm Lăng dáng người cao ráo, tầm 1 mét 8 mấy, trên mặt mang cặp kính dày cộm, tóc mái còn che luôn cả mắt, không ai nhìn thấy đằng sau mái tóc đó là đôi mắt như thế nào. Hắn cao nhưng luôn là khom lưng, rũ đầu, tự ti tự ti.
Thẩm Lăng đi lại gần chỗ cô Lý và Kỷ Tú Hiên, chậm chạp không ra tiếng.
Cô Lý hiểu biết tính cách học sinh nhà mình là dạng gì cho nên càng thêm yêu thương nói: "Em Thẩm à, chuyện là vầy. Đây là Lạc Tú Hiên, học sinh mới của lớp chúng ta. Em dẫn bạn về lớp nha."
Thẩm Lăng cúi đầu, thấp thấp nói: "Vâng."
Kỷ Tú Hiên nhìn qua bạn học cao hơn mình một cái đầu mà lúc nào cũng khép nép, không cao hứng cực kỳ. Dám cao hơn thần điêu đại hiệp cậu?
Kỷ Tú Hiên nhìn nhìn cô Lý, bất mãn: "Cô giáo à, em không họ Lạc, em họ Uchiha!"
Cô Lý mộng bức: "..." Danh sách lớp ghi rõ ràng là học Lạc mà?
Kỷ Tú Hiên không biết, Lạc gia đã đổi về họ Lạc cho cậu rồi.
Thẩm Lăng hai mắt lóe lóe, học sinh mới này đầu óc có chút không bình thường.
Thẩm Lăng nghe vậy phải biết: "Bạn học Uchiha, bên này."
Kỷ Tú Hiên rất là hài lòng, thưởng thức ánh mắt nhìn hắn: "Có tiền đồ, về sau ca bảo kê." Thẩm Lăng này được nha, có thằng tiểu đệ kiểu này cũng tạm được.
Trong lúc đương sự không hay biết gì, hắn trở thành tiểu đệ của Kỷ Tú Hiên.