" Tịnh Kỳ à có chuyện kinh thiên động địa rồi " cậu ấy hét toáng lên trong điện thoại xuýt nữa làm tôi rơi luôn cả máy
"Được rồi, được rồi, cậu be bé cái mồm chút được không " nhưng có lẽ cậu ấy không hề quan tâm lời tôi nói.
"Cậu không tin được là tớ vừa thấy cái gì đâu, chết thật ấy chứ " vẫn cái giọng the thé ấy vang lên trong điện thoại bực hết cả mình.
"Đương nhiên là tớ sẽ không bao giờ biết được nếu cậu không chịu kể mà cứ mãi la lối như vậy ! " tôi bắt đầu cảm thấy đau đầu với cậu ấy.
" Ok...bây giờ tớ sẽ nói, nhưng cậu hứa là phải thật bình tĩnh nhé " Cậu ấy vẫn chưa vào vấn đề chính luôn, chán thật sự "Nói Mau! " tôi quát lớn lần cuối.
" Cao Tuấn Lãng là một tên tra nam, tớ thấy hắn ta đẫn cô người yêu mới vào khu mua sắm đây này ! " chết tiệt, tôi không nghe lầm đấy chứ?
" Uyển Dư ..tớ không thích đùa vậy đâu! " tôi cố gằn giọng nói lời nghiêm túc với Uyển Dư.
" Tôi thề với cậu luôn, cậu mở Wedchat đi tớ sẽ gửi hình cho cậu! " thế là tôi tắt máy và đăng nhập Wedchat ngay lập tức, rất nhanh tin nhắn của Uyển Dư đã được chuyển qua, lần này là tôi làm rơi máy thật sự, hình ảnh quá rõ ràng , muốn không tin cũng chẳng được.
Tôi liền nhặt điện thoại lên rồi gọi lại cho Uyển Dư " Alo...đó là khu thương mại nào vậy, bọn họ còn ở đó không?" cậu ấy trả lời không suy nghĩ .
" Đương nhiên là còn, tớ biết ngay cậu sẽ hỏi vậy nên vẫn đang âm thầm đi theo đây này, địa chỉ là ×××× "
Sau khi có được đầy đủ thông tin tôi thay quần áo rồi đón Taxi đến đó nhanh nhất có thể.
Tên khốn Cao Tuấn Lãng tôi biết ngay là anh có vấn đề mà, thứ như anh đúng là đáng bỏ đi, nhưng trước tiên phải cho anh một trận rồi tôi mới hả dạ. Tôi cắn môi đôi tay run lên vì giận còn mắt thì đỏ hoe...
Taxi dừng lại ngay cổng trung tâm thương mại mà tôi cần đến , tôi bước xuống và đưa điện thoại lên tai. "Cậu đang ở khu nào? " Tôi nhận được câu trả lời của Uyển Dư và đi thẳng một mạch đến đó.
Đó là quán lẩu Trùng Khánh được mở bên trong trung tâm thương mại , nơi tôi và hắn ta vẫn thường hay hẹn hò. đến nơi tôi thấy Uyển Dư đang lấp ló ngồi trong quán nước kế bên, tôi đập vai gọi cậu ấy rồi hỏi vị trí của đôi cẩu nam nữ đó là ở đâu.
Cậu ấy chỉ tay vào tận góc trong cùng của quán ăn, tôi đưa đôi mắt nhìn theo ,khi bắt gặp cảnh tượng bọn họ ân cần nhúng lẩu đút cho nhau ăn mà cẩu huyết của tôi sôi sùng sục.
Được lắm tôi sẽ cho mấy người biết thế nào là lễ độ, tôi lấy điện thoại ra vờ gọi cho hắn. " Alo...Tuấn Lãng. em bị đau bụng, anh qua đón em đi khám có được không? " khốn nạn! Câu trả lời không ngoài dự đoán của tôi.
" Anh xin lỗi nhé, hôm nay anh bận ở nhà trông mẹ ốm rồi, em uống chút nước ấm hay là tự bắt Taxi đi đi ha " tôi bây giờ đã không còn muốn ngồi yên nữa, tôi đi thẳng qua quán lẩu , đứng trước mặt đôi cẩu nam nữ đó hỏi chuyện một cách nhẹ nhàng.
" Chà chà, em không ngờ anh lại có một kế mẫu trẻ như vậy, ba anh thật là biết hưởng thụ " Lúc này Tuấn Lãng mặt biến sắc trắng bệch như người mất máu, miệng mồm thì ấp úng chẳng nói thành lời .
Nhưng còn ả tiện nhân kia thì khác, sau khi nghe tôi nói ả là mẹ kế của Tuấn Lãng liền lên tiếng biện minh
" Cô bị điên rồi à, Trương Hinh Ninh tôi đây! là bạn gái của Tuấn Lãng, Cô ăn nói không tự chủ như vậy Tuấn Lãng chán cô là đúng rồi!? " Cái giọng chua ngoa đó làm tôi ghét cay ghét đắng không chịu được, nên tiện tay hất sạch một ly bia có sẵn trên bàn lên mặt ả.
"Im miệng, cô không có quyền lên tiếng, còn anh bước ra ngoài nói chuyện , tôi không muốn cảng trở nơi người khác làm ăn " nói rồi tôi thong dong đi ra trước .
Tuấn Lãng cũng đứng dậy đi theo "Giờ anh nói đi, chuyện này là sao, cô ta bảo cô ta không phải mẹ anh vậy cô ta là ai? " tôi đứng tựa vào lang cang tầng 3 của khu mua sắm , Tuấn Lãng bây giờ mới ấp úng trả lời.
" Cô ... cô ta là..." . "Là bạn gái mới của của anh đúng không? " tôi ghét đợi chờ nên đã trả lời thay hắn, Lúc này Uyển Dư đứng bên cạnh tôi cũng bực tức lấy túi xách tán vào người hắn vài cái rồi mắng lớn
" Cái tên không biết điều, Tịnh Kỳ nhà ta xinh đẹp như vậy còn chưa vừa ý ngươi sao, đúng là đồ không biết tốt xấu " tôi giơ tay ra hiệu Uyển Dư ngừng tay rồi hỏi hắn thêm một câu.
" Có đúng không! tôi hỏi anh là tôi nói vậy có đúng không?" lúc này hắn ta khẽ gật đầu, tôi thật sự không còn tự chủ được nữa mà tán vào mặt hắn liên tiếp 2 cái. " Đồ khốn! Tệ bạc! cút đi cho khuất tầm nhìn của tôi "
Mắng hắn xong tôi kéo Uyển Dư đi về phía thang máy ra về, Nhưng ả Hinh Ninh giữ chặt tay tôi lại "Ai cho cô tát Tuấn Lãng ? còn chuyện cô hất nước vào tôi , tôi còn chưa tính sổ! " Tôi hất mạnh tay ả ra khỏi người mình.
" Tát ai là chuyện của tôi, còn cô muốn tính sổ với tôi á? " tôi khinh bỉ nhìn thẳng vào mắt ả "Cô không có tư cách !" nói xong tôi quay lưng đi ngay.
" Cái gì không đủ tư cách, cô đứng lại cho tôi ?!" tôi chỉ kịp nghe như vậy thì Uyển Dư kéo tôi qua một bên " Tịnh Kỳ cẩn thận "
Thì ra Hinh Ninh cô ta muốn vồ lấy tôi nhưng may mắn tôi đã được Uyển Dư kéo đi nên cô ta mất đà ngã chuối xuống cầu thang, mọi chuyện xảy ra quá nhanh , khi tôi còn chưa kịp nhận ra chuyện gì thì một cảnh tượng thật kinh hãi đã bầy ra trước mắt tôi.
Trương Hinh Ninh cô ta đã rời từ thang cuốn xuống đất, do ngã quá cao nên cô ấy đã bị vỡ đầu , máu tóe ra lêng láng, còn chân cô ấy hình như cũng đã gãy rồi , nó gấp khúc rồi vòng ngược ra phía sau trông rất kinh dị.