Mục lục
Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Mèo (meoancamam)

Anh chính vì một chậu thủy tiên này mà phải chạy xa đến mấy cánh đồng tận ngoài vùng ngoại ô để tìm được loại đất màu mỡ cho cái cây này. Đừng nhìn thứ đồ vật này bây giờ đến chút mầm cũng không thấy, chỉ cần đợi đến mùa hè thứ này nở ra hoa, miễn bàn có bao nhiêu đẹp.

Cho nên anh muốn chọn lấy một chậu để đến lúc đó tặng cho Lăng Công Chúa!

Sau khi chuyển chậu hoa này vào sân, Duật Tiểu Gia liền khoan thai bắt đầu tưới nước cho chậu hoa này!

Dáng vẻ sung sướng phô trương như vậy, hình như anh đã sớm vứt qua sau đầu việc mẹ anh dặn anh tiếp đãi Chu Tư Tề thật tốt rồi.

Mà Chu Tư Tề vốn đang ở trong phòng khách không biết là do một mình ngồi quá nhàm chán hay sao mà cũng chạy ra ngoài sân.

Hôm nay có vẻ Chu Tư Tề được nghỉ ngơi nên trên người cũng không mặc quần áo màu ô liu bắt mắt mà cả người chỉ đơn giản một chiếc T-shirt màu trắng, bên ngoài là một chiếc khoác lông màu đen. Trang phục đơn giản như vậy nhưng vẫn khiến Chu Tư Tề này trông vô cùng thu hút. Cũng đúng, Chu Tư Tề được di truyền chiều cao của Chu tiên sinh, gương mặt có vài phần nhẹ nhàng từ Chu thái thái, nếu đặt trên sàn diễn T thì một chút cũng không kém so với người mẫu đâu!

Thực ra đây mới là nguyên nhân Duật Tiểu Gia không muốn thấy Chu Tư Tề đi!

Bởi vì mỗi lần đứng cùng Chu Tư Tề, anh liền cảm thấy ánh sáng trên người mình giảm đi không ít. Quan trọng hơn, anh sợ Tiểu Chủ sẽ nhìn Chu Tư Tề nhiều thêm chút!

Duật Tiểu Gia khó chịu tron lòng, Chu Tư Tề lại giống như không nhận thấy, lúc này liền hỏi: “Duật, cậu đang làm gì vậy?”

Được rồi, Chu Tư Tề quanh năm đều đi theo Đàm Dật trạch, tính tình cũng không hề quanh co lòng vòng như những người khác. Nói tóm lại, tính cách của anh vô cùng hiền hòa, so với Duật Tiểu Gia với gương mặt tươi cười trông như ánh mặt trời rực rỡ còn dễ ở chung hơn.

“Trồng hoa!” Sau khi Duật Tiểu Gia tưới nước cho một chậu hoa trống không thì liền cầm lên vài thứ mà khoa tay múa chân với mấy chậu hoa khác.

Nói thất, ngoại trừ chậu hoa thủy tiên chính anh cần ra thì những chậu khác là loại hoa gì anh cũng không biết. Sở dĩ cầm kéo đi cắt soàn soạt là vì anh một chút cũng không muốn chơi với Chu Tư Tề! Anh muốn giả vờ như mình đang bận rộn nhiều việc…

“Khi nào thì cậu lại có sở thích trông hoa này vậy? Sao tôi lại không biết?” Được rồi, thực sự Chu Tư Tề cũng thật sự bất đắc dĩ. Từ lúc còn rất nhỏ anh đã đi theo Đàm thiếu đến khu S, ngoại trừ mấy tên nhóc Đàm gia này thì anh thật sự cũng không có anh em nào cùng tuổi cả!

Hôm nay khó có được một ngày nghỉ ngơi, ngoại trừ đi tìm Đàm Duật chơi thì anh cũng không biết nên tìm chỗ nào giết thời gian tốt hơn nữa!

Nhưng hẳn Chu Tư Tề không hề biết, sự thật là anh trong mắt Đàm Duật đã sớm thành tình địch tiềm ẩn rồi!

“Có rất nhiều chuyện cậu không biết!” Ví dụ như khi Duật Tiểu Gia anh đi vệ sinh sẽ dùng năm tờ giấy, còn khi đi nhẹ thì sẽ tính nhẩm trong lòng, những điều này Chu Tư Tề nhất định sẽ không biết.

Nhưng những chuyện này, Duật Tiểu Gia cũng không nghĩ muốn chia sẻ với Chu Tư Tề.

Đây chính là * của anh!

Nhưng nếu tiểu Công Chúa muốn biết, ngược lại anh sẽ không để ý chia sẻ với cô…

Nhưng khi Duật Tiểu Gia ở trong lòng cân nhắc mấy việc kỳ quặc quái dị này, hình như anh cũng không suy xét đến tiểu Công Chúa nhà người ta cũng không nhất định muốn biết mấy việc đen tối này đâu!

“Vậy ư?” Vẻ mặt Chu Tư Tề có chút đau lòng.

Không còn cách nào, cơ bản một năm anh có 360 ngày thì đều ở khu S.

Muốn hiểu rõ người khác nhiều một chút, hẳn sẽ không có chuyện kia…

“Tránh ra chút! Tôi đây muốn cắt tỉa cây hoa!” Duật Tiểu Gia kiêu ngạo hùng hổ nói, trông như anh hiểu được mấy thứ này bao nhiêu!

“Được…” Ngược lại Chu Tư Tề không có bất kỳ hoài nghi nào với Đàm Duật. Chỉ là khi anh nhìn thấy mấy bông hoa bị Duật Tiểu Gia cắt rơi dưới đất, mày nhíu lại: “Duật, những cái này cũng không để lại sao? Vừa nở ra liền cắt sạch, quá đáng tiếc!”

Chu Tư Tề thật không biết mấy thứ hoa hoa cỏ cỏ này. Anh chỉ đơn thuần thấy mấy bông hoa tươi bị lãng phí như vậy quá tiếc.

Mà nghe được Chu Tư Tề nhắc nhở, rốt cuộc Duật Tiểu Gia cũng chú ý tới bông hoa hồng nhạt bị anh cắt rơi dưới đất…

Lúc này Duật Tiểu Gia mới ý thức được – – xong rồi!

Khi nãy anh diễn quá mức nhập vai, đều quên mất mấy chậu hoa này hình như là ông già nhà anh định tặng cho ông ngoại tận thành phố D.

Nghe nói năm đó ông già nhà anh lúc đó còn ở thành phố D khiến mấy chậu hoa ông ngoại thích nhất thành vô cùng thê thảm mà bắt đầu mỗi năm phải tặng qua đó mấy chậu hoa tự tay trồng. Hơn nữa kiên trì như vậy được hai mươi mấy năm rồi.

Mấy chậu này đều đã nở hoa rồi.

Hôm qua anh mới nghe mẹ nói, lần này nếu Đàm thiếu trở về có hai ngày nghỉ thì sẽ lên đường đưa mấy chậu hoa này đến thành phố D!

Mà hiện tại, hoa đã nở đâu?

Đều ở dưới đất hết rồi!

Mà tạo nghiệp chính là cây kéo Duật Tiểu Gia đang cầm!

Ý thức được điều này, lúc này Duật Tiểu Gia hối hận đến ruột đều xanh!

Huhu…

Lần này phải làm sao mới được?

Vốn muốn giả vờ bận rộn nhiều việc, không để ý đến Chu Tư Tề.

Hiện giờ anh bị nghiệp quật rồi!

Hẳn là Duật Tiểu Gia trong khoảng thời gian tiếp theo sẽ thật sự trở nên vô cùng bận rộn nhiều việc rồi!

Bởi vì anh phải xoắn xuýt làm sao để gắn lại mấy bông hoa bị anh lung tung cắt đi, miễn cho Đàm thiếu trở về liền xử lý anh…

Mà Chu Tư Tề nhìn Duật Tiểu Gia chỉ bị mình hỏi một câu mà mặt đã xám xịt liền có chút mơ hồ.

Hình như lúc nãy anh cũng chưa nói sai cái gì đi?

Tại sao vẻ mặt Đàm Duật lại biến thành cái đức hạnh này?

Tiếc rằng là tổn thương trong lòng Duật Tiểu Gia, Chu Tư Tề vĩnh viễn sẽ không biết…

– – đường phân cách – –

“Anh Duật, sao trông anh lại mệt mỏi như vậy?” Lăn qua lăn lại cả ngày, khi Duật Tiểu Gia lần nữa ngồi trước mặt Lăng Công Chúa, cô liền hỏi như vậy.

Nhưng Duật Tiểu Gia hẳn sẽ không nói cho Lăng Công Chúa, thật ra anh đã luôn đứng trong sân Đàm gia mà dùng keo dán từng bông hoa về vị trí cũ. Vì phải làm cho nó trông giống thật để Đàm thiếu không phát hiện, anh quả thật đã dùng ra rất nhiều sức lực.

Bận rộn sống sót từ sáng sớm đến bây giờ, vụ này cuối cùng cũng xong!

Tuy hiện tại những bông hoa này đã được anh gắn lại đến độ nhìn từ trên xuống sẽ không khác lắm nhưng Duật Tiểu Gia vẫn lo lắng về đôi hỏa nhãn kim tinh của Đàm thiếu nhà bọn họ! Nếu bị phát hiện thì anh nên làm thế nào mới được?

“Không sao, cũng không bị mệt chết! Hôm nay chuẩn bị một chậu thủy tiên nhưng bây giờ nó còn chưa nảy mầm, sợ em không thể chăm sóc tốt được nên trước cứ để chỗ anh đi! Chờ đến lúc nó dài ra rồi anh lại tặng cho em!” Duật Tiểu Gia không khác Đàm thiếu nhà bọn họ lắm, có chuyện gì đều thẳng thắn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK