Editor: đỗ song nhi (yên yên)
“Kiều Trác Phàm…Sau này khi anh đến đây có thể gõ cửa trước được không?” Lúc Kiều Trác Phàm sắp bước ra khỏi phòng làm việc, sau lưng truyền tới một đề nghị đầy “Ý tốt” của Tiếu Bảo Bối.
Nhưng Kiều Trác Phàm lại không thấy kiến nghị này tốt ở chỗ nào?
Bởi vì Kiều Trác Phàm cho rằng Tiếu Bảo Bối là người của anh, tập đoàn Đế Phàm này cũng là của anh. Tại địa bàn của mình, gặp người của mình còn cần phải gõ cửa?
Hiển nhiên, Kiều Đại gia vô cùng không đồng ý với quan điểm này.
“Người ta cũng chỉ là muốn một chút xíu riêng tư?” Thấy ánh mắt Kiều Đại gia đột nhiên không tốt, Tiếu Bảo Bối lại bắt đầu giả vờ khóc lóc.
Lần này, Kiều Trác Phàm chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu một cái: “Việc này cũng có thể thương lượng. Chẳng qua anh muốn…” Kiều Trác Phàm ném một ánh mắt “Em tự hiểu” cho Tiếu Bảo Bối.
Lập tức, Tiếu Bảo Bối gần như khóc lên.
Ô ô, ngày hôm qua chỉ vì năn nỉ muốn có một căn phòng làm việc mà cô đã bỏ ra cái giá rất thê thảm.
Đến tận bây giờ, eo nhỏ của cô còn đau gần chết.
Hôm nay cô lại năn nỉ Kiều Trác Phàm đi ra ngoài trước, Kiều Trác Phàm cũng đã trực tiếp nói tối nay muốn cô.
Nếu bây giờ cô yêu cầu Kiều Trác Phàm gõ cửa trước khi vào, không cần nhìn sắc mặt của anh, Tiếu Bảo Bối cũng có thể xác định tối nay mình chạy trời không khỏi nắng rồi.
Hu hu, sao cô lại đáng thương như vậy…
Mà Kiều Đại gia lại không để ý tới vẻ mặt muốn khóc của cô, một mạch đi thẳng.
—— tuyến phân cách ——
“Hả? Tại sao không phải là tới phòng làm việc của Kiều Thiếu?” Lúc Mã Viện Viện bị dẫn tới tầng này, còn tưởng rằng hôm nay sẽ gặp Kiều Trác Phàm. Cho nên, khi ở trong thang máy, cô ta còn cố ý trang điểm, sửa soạn trang phục lại một hồi.
Thật ra, lần trước cũng là lần đầu tiên Mã Viện Viện nhìn thấy Kiều Trác Phàm.
Cô ta còn nhớ rõ, lúc ấy, vừa nhìn thấy người đàn ông đang ngồi bên trong phòng làm việc, cô ta như bị sét đánh trúng, toàn thân đều tê dại.
Lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tử Hi, cô ta tưởng rằng đó đã là người đàn ông hoàn mỹ nhất trên thế giới này.
Không chỉ có gia thế tốt, còn có vẻ ngoài xuất sắc, Diệp Tử Hi như vậy khiến Mã Viện Viện hài lòng. Cho nên hai nhà cũng rất nhanh liền để cho hai người bọn họ bắt đầu qua lại.
Nhưng sau khi Mã Viện Viện gặp được Kiều Trác Phàm, cô ta mới biết thì ra trên thế giới này, núi cao còn có núi cao hơn.
Nếu như nói Diệp Tử Hi là người đàn ông xuất sắc, thì Trác Phàm tuyệt đối là xuất sắc nhất trong những người xuất sắc.
Nhất là những hành động của anh toát ra khí chất quý tộc mà Mã Viện Viện thường thấy trên ti vi. Tất cả những điều đó làm cho tâm tư Mã Viện Viện không tự chủ nhảy loạn.
Nếu không phải sau khi ra khỏi tập đoàn Đế Phàm, liền hỏi thăm được tin tức Kiều Trác Phàm đã kết hôn rồi thì đoán chừng bây giờ cô ta đã ầm ĩ kêu người trong nhà giúp cô ta hủy bỏ hôn ước với Diệp Tử Hi.
Biết được tin tức này làm cho Mã Viện Viện có chút thất vọng nho nhỏ. Nhưng khi cha cô ta muốn phái người tiếp tục tới đây bàn chuyện làm ăn, Mã Viện Viện lại xung phong nhận việc.
Coi như không thể cùng người đàn ông này ở chung một chỗ, qua lại vài lần cũng tốt.
Hơn nữa, không chừng khi Kiều Trác Phàm thường xuyên tiếp xúc với cô ta, sau đó động lòng, ly hôn vợ cũng không chừng.
Về phần Diệp Tử Hi, Mã Viện Viện cũng là sẽ không bỏ qua.
Dưới tình huống không thể xác định của Kiều Trác Phàm, cô ta sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Ít nhất, bên Kiều Trác Phàm không được thì Diệp Tử Hi sẽ là người thích hợp nhất với cô ta.
Chỉ là, tại sao dẫn cô ta tới căn phòng bên cạnh phòng làm việc của tổng giám đốc thì dừng lại?
Mã Viện Viện có chút buồn bực.
Lần trước đến đây, hình như vẫn chưa có phòng làm việc của “Chủ nhiệm” này mà.
A Vĩ nghe Mã Viện Viện nói, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy hai chữ “Chủ nhiệm” bên trên cửa phòng làm việc.
Trong lúc bất chợt, cả khuôn mặt anh cũng có chút co quắp.