Mục lục
Truyện Thầy Phong Thủy - Trương Ly (full) - Tác giả: Vương Lỗi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi nhìn thấy ngọc bài đó, tôi kinh ngạc giật mình. 

 

Cũng không biết là do trùng hợp hay lý do nào khác, tôi phát hiện ngọc bài trong tay Uy Tinh cực kỳ giống ngọc bài trong tay tôi. Có điều chữ ở trên đầu hơi khác một chút.

 

Tôi chăm chú nhìn kỹ, Uy Tinh cầm ngọc bài dần dần tiến sát lại con hồ ly kia.

 

"Hồ tiên đại nhân, tiểu nữ Uy Tinh xin lấy ngọc bài này làm tín vật, bái thỉnh Hồ tiên thương tình nhập thân!"

 

Uy Tinh nói không to nhưng giọng nói rõ ràng lảnh lót, từng chữ đều có lực.

 

Uy Tinh nói dứt lời, xung quanh bỗng rơi vào im lặng.

 

Hồ tiên im lặng ngồi bên cạnh cổ thi, không hề có chút phản ứng nào, chỉ có ánh mắt vẫn nhìn chúng tôi chằm chằm.

 

Uy Tinh tưởng rằng cô ta có ngọc bài trong tay thì dù Hồ tiên có không muốn nhập thân cũng sẽ phải nể mặt cô ta.

 

Ai ngờ Hồ tiên như thể không nghe thấy, chẳng tỏ thái độ là đồng ý hay không đồng ý. Việc đó khiến Uy Tinh cảm thấy xấu hổ, không biết nên mở miệng nói tiếp như thế nào.

 

Vào lúc Uy Tinh còn đang bối rối không biết tâm ý Hồ tiên ra sao, Tam Thanh âm thầm nháy mắt ra hiệu cho tôi. Sau đó chỉ về phía một góc tường.

 

Tôi hiểu ý ngay, vờ như dìu Tam Thanh đi nghỉ ngơi rồi dìu Tam Thanh đi tới bên cạnh vách tường vẫn chưa sụp đổ.

 

Nhân lúc Uy Tinh không chú ý, tôi nhanh chóng cắn nát ngón tay, viết tên mình lên tường theo những đường vẽ bùa.

 

Tôi làm việc đó rất nhanh chóng đến nỗi thần không biết quỷ không hay. Ngoại trừ con hồ ly kia thừa biết những việc tôi làm, nhưng nó giống như một chú chó canh cổng cứ ngồi sừng sững ở đó, không hề lên tiếng.

 

"Đại tiên, không biết đại tiên có hiểu cho tấm lòng của tiểu nữ không. Miếng ngọc bài này là bảo vật của nhà..."

 

Thấy Hồ tiên vẫn không thèm đếm xỉa đến mình, Uy Tinh đành mặt dày tiếp tục nói. Nhưng cô ta còn chưa nói dứt lời thì trên đầu chúng tôi bỗng có tiếng bước chân dồn dập.

 

"Uy Tinh, ông đã nói cháu là ngựa non háu đá, tự cho mình là thông minh, kết quả thì sao? Bị người ta chơi khăm mà cũng không biết".

 

Giọng một người đàn ông trung niên vọng tới.

 

Nghe thấy giọng nói này, Uy Tinh đột nhiên giật mình, gương mặt lúc thì xanh lét lúc lại trắng bệch.

 

Điều đó khiến tôi càng tò mò về người vừa tới.

 

Một lúc sau, một người đàn ông mặc Đường phục màu đen với những đường hoa văn ẩn hiện bước tới.

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK