"Đúng đúng, chính là bệnh trầm cảm. Lúc đó nhà trường còn khuyên cô bé thôi học, nhưng bố mẹ người ta nhiều tiền, sau cùng cứ bắt cô bé đi học tiếp. Haizz, tôi thấy thà cho cô bé thôi học còn hơn, hai người xem, cuối cùng cô bé lại chọn cách nhảy lầu tự tử".
Vương Cường nhanh mồm nhanh miệng, vừa nghe ông ta nói chúng tôi vừa bước tới bên dưới tòa ký túc.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn thì thấy từng luồng sát khí màu đen bốc lên.
Ghê rợn nhất là còn có hồn thể của một cô gái còn rất trẻ đang treo lơ lửng giữa không trung.
Tại sao tôi lại dùng từ "treo"?
Là bởi trên cổ của hồn thể đó còn có một sợi dây màu đen nối thẳng lên trời nhìn vô cùng quỷ dị.
Trông giống như... như hình một con búp bê cầu nắng hay vẽ trong sách vậy.
Tôi nhìn từ dưới lên trên, đúng lúc nhìn thấy cô gái kia đang phất phơ trong gió, đầu rũ xuống nhìn tôi chằm chằm.
Vừa đụng phải ánh mắt đó, tôi giật hết cả mình.
Nhưng so với việc kinh hãi thì tôi càng cảm thấy kỳ lạ về trạng thái của hồn thể này hơn.
Tôi chưa từng gặp một hồn thể của người chết yểu nào ở trong trạng thái này. Còn nữa, sợi dây màu đen trên cổ cô gái này rốt cuộc là gì?
Có điều trước mặt Vương Cường, tôi không tiện hỏi thẳng Tam Thanh vấn đề này, chỉ đành đưa tay chỉ lên tầng.
"Nữ sinh nhảy lầu tự tử ở căn phòng trên tầng bốn của tòa nhà ngay trước mặt tôi sao?"
Thấy tôi vừa nhìn đã đoán ra vị trí chuẩn xác như vậy, Vương Cường lại vô cùng kinh ngạc.
Lần này, ông ta thậm chí còn bất giác đứng xa tôi hơn vài bước.
"Thần... quả thực là thần thông. Đại sư, làm sao mà đại sư vừa nhìn đã đoán ra hay vậy?"
Vương Cường vừa kính nể tôi vừa cảm thấy vô cùng tò mò.
Có điều nếu tôi kể cho ông ta nghe những gì tôi đang thấy thì chắc ông ta sẽ ngất xỉu tại chỗ mất.
"Nữ sinh tự sát ở lầu 4, phòng 444, hai người nói xem có kinh dị không?"
Tôi có thể nhận thấy Vương Cường là một người khá mê tín.
Trong dân gian, mọi người đều đặc biệt tìm cách tránh những thứ liên quan đến số 4, ví dụ như đuôi biển số xe, số ghế ngồi,... Nguyên nhân đương nhiên là do "tứ" đồng âm với "tử", nghe đã thấy xui xẻo.
Nhưng thực ra việc này không hề có căn cứ chút nào. Nếu xét ra thì số 4 này còn không huyền diệu bằng số 7.
Bảy ngày luân hồi, trong cuốn "Âm Phù Kinh" có viết vũ trụ vạn vật do "thất khí" tạo thành. Âm và dương là hai khí có trước, sau đó lại thêm khí của Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ giống như người xưa từng nói: "Thiên địa âm dương là hai loại khí, trong khí có tử, tên gọi là Ngũ Hành".