Tam Thanh nói với vẻ ảo não.
Một cô gái mới ban nãy còn khỏe mạnh bình thường mà chỉ do một phút chủ quan của chúng tôi đã rơi vào tình cảnh này.
Có điều người buồn phiền nhất có lẽ là Uy Tinh. Cô ta là người đưa cô bạn kia đến nên đương nhiên không thể giương mắt đứng nhìn cô ấy hoàn toàn biến thành hành thi.
"Tam Thanh, chỉ cần bảo toàn được tính mạng của cô ấy thì những việc còn lại tôi sẽ chịu trách nhiệm!"
Uy Tinh trong lúc gấp gáp đã làm lộ ra sơ hở.
"Quả nhiên cô nhận ra chúng tôi!"
Tôi cảm thấy giận dữ vì bị cô gái này chơi đùa.
Uy Tinh lườm tôi một cái.
"Giờ đừng nhắc đến chuyện này được không? Trước tiên phải thoát khỏi đây trước đã, xong xuôi tôi ắt sẽ cho anh một lời giải thích!"
Nói rồi, Uy Tinh chẳng buồn quan tâm tôi có chấp nhận hay không mà quay đầu lại nhìn Tam Thanh.
Tam Thanh trầm ngâm một lúc, không tỏ thái độ ngay. Sư thúc tôi chăm chú nhìn vào hành thi ở trước mặt, vẻ mặt còn có chút do dự.
"Thi khí đã đi vào trong cơ thể, trục được nó ra ngoài không phải chuyện dễ dàng nhanh chóng, thậm chí dù cho ông nội cậu có ở đây cũng chưa chắc đã làm được. Nhưng nhìn trạng thái hiện giờ của cô gái này xem, cổ thi kia chắc chắn sẽ không dừng lại cho đến khi lấy được mạng chúng ta, lẽ nào chúng ta ở lại đây vật lộn với nó sao?"
Lời Tam Thanh nói là sự thật.
Không phải sư thúc tôi không muốn giúp mà với tình hình này thì chúng tôi không thể nương tay với hành thi kia.
Việc này đã rõ ràng lắm rồi, hoặc chúng tôi phải đánh hành thi này mạnh tới nỗi nó mất hết ý thức, hoặc là sẽ phải ở đây tiếp nó.
Trong lúc mọi người còn đang do dự thì tôi đột nhiên nhớ lại lúc trước khi đối đầu với sát khí của hai mẹ con, tôi vô tình thi triển được Thất Tinh Canh Bộ.
Cước thích Bắc đẩu, uy lực vô song.
Nhưng với tình hình trước mắt thì không được phù hợp cho lắm. Một là không gian này quá hẹp, hai là hành thi trước mặt vừa linh hoạt vừa xảo trá hơn sát khí của hai mẹ con kia rất nhiều, có lẽ nó sẽ không để tôi có cơ hội thi triển xong Thất Tinh Canh Bộ.
Uy Tinh có lẽ cũng đã hiểu ý của Tam Thanh, cô ta có vẻ bối rối nhìn một cô gái khác đang rúm ró trong góc tường đến nỗi không dám thở mạnh, sau đó lại nhìn người bạn bị tôi đánh ngất trên mặt đất rồi bất lực thở dài.
Nếu cứ tiếp tục ở lại đây, nhỡ đâu lại làm bị thương thêm cô gái kia thì đúng là cá chết lưới rách.
"Sư thúc, tại sao hai chúng ta xông vào trước mà không bị cổ thi chiếm xác còn cô gái kia vừa vào đã bị vậy? Không phải cô ấy chỉ đá nó một cái sao? Cũng đâu phải miệng kề miệng, theo lý thì đâu đến mức đó?"
Trong lúc mọi người còn đang lừng khừng chưa biết giải quyết chuyện này thế nào thì đột nhiên tôi lại nảy sinh một mối nghi ngờ mới.
Cô gái đó đá vào cổ thi một cái thì thực sự có thể khiến nó bật dậy nhưng còn việc nhập xác thì đáng lẽ cũng phải nhập vào tôi và Tam Thanh trước mới phải chứ, tại sao lại nhập ngay vào cô ấy?