CHƯƠNG 167: NGUYÊN NHÂN BẮT CÓC
Chỉ một câu nói của Lập Gia Khiêm đã đủ khiến Âu Dương Lan Lan mừng rỡ tới bật khóc, nhưng cô vẫn tỏ thái độ bình tĩnh, không dám thể hiện cảm xúc ra ngoài mặt.
Nếu như tỏ thái độ cao hứng vào lúc này thì chẳng khác nào để lộ ra việc cô không hề cảm thấy căng thẳng.
Âu Dương Lan Lan thẹn thùng đáp: “Ý em không phải là vậy…”
Lập Quốc Tân lúng túng hắng giọng một tiếng, nếu như đứa cháu trai này đồng ý đón cháu dâu vào động phòng hoa chúc thì một ông già như ông không thích hợp ở lại đây thêm nữa.
Ông ta nhìn về phía Đỗ Tuấn, lên tiếng: “Thư ký Đỗ, phiền cậu đưa ông già này về trước, tôi cảm thấy thân thể hơi khó chịu…”
Âu Dương Lan Lan còn giả vờ kêu lên: “Ông nội…”
Lập Quốc Tân liếc mắt nhìn cô ta, nói: “Lan Lan, tối nay cháu cứ ở lại đây, không phải tiễn ông đâu.”
Sau khi Đỗ Tuấn và Lập Quốc Tân rời khỏi đây, Lập Gia Khiêm phất tay, ra lệnh cho quản gia và các nữ giúp việc ở phòng khách đi ra ngoài.
Âu Dương Lan Lan nhìn người đàn ông hoãn mỹ như một thiên thần đi về phía mình, tim cô đập thình thịch, nhanh tới mức khiến cô như muốn ngất xỉu…
Cho tới khi Lập Gia Khiêm đứng ở trước mặt, cúi đầu xuống nhìn cô, Âu Dương Lan Lan mới dám tin rằng anh ấy đang nhìn mình.
Khi nghĩ tới người nhà Âu Dương, Lập Gia Khiêm nheo mắt lại, cười nhếch mép, nói: “Cô muốn có được tôi vậy sao?”
Âu Dương Lan Lan lần đầu tiên thấy Lập Gia Khiêm chủ động, cô ta không muốn đánh mất cơ hội lần này. Nếu như không có Lập Quốc Tân giúp đỡ, có lẽ Lập Gia Khiêm sẽ không bao giờ để ý tới cô ta…
Nếu cô ta dâng hiến thân thể mình cho anh, nhỡ đâu anh sẽ yêu cô thì sao.
Âu Dương Lan Lan chủ động nhắm mắt lại, tỏ vẻ thẹn thùng, mong chờ Lập Gia Khiêm tiến tới.
Thiếu chút nữa thì Lập Gia Khiêm phát ra tiếng cười lạnh, anh kề miệng mình tới gần tai cô ta, trầm giọng nói nhỏ: “Cô đến phòng cho khách để tắm đi, chút nữa tôi sẽ tới đó tìm cô.”
Nói xong anh xoay người rời khỏi.
Chờ khi Âu Dương Lan Lan mở mắt ra thì người đàn ông mạnh mẽ rắn rỏi kia đã đi lên trên tầng hai, trái tim cô loạn nhịp, đập thình thịch liên hồi.
Cho dù Lập Gia Khiêm cao ngạo vô song, đối xử với cô ta chỉ như là thị nữ thị tẩm, nhưng Âu Dương Lan Lan cho rằng có lẽ một người đàn ông như vậy chưa từng thật lòng yêu một người phụ nữ nào cả, chờ khi Lập Gia Khiêm “yêu” cô ta xong, cô ta nhất định sẽ khiến anh phải điên cuồng vì mình!
May mà cô ta đã có chuẩn bị đầy đủ cho đêm nay!
Cô ta cất một bộ đồ ngủ rất quyến rũ ở trong túi xách!
…
Qua nửa đêm, Lập Gia Khiêm mặc đồ ngủ đi vào trong phòng Âu Dương Lan Lan.
Gương mặt điển trai, tà mị của Lập Gia Khiêm giống như một kiệt tác tuyệt thế khiến Âu Dương Lan Lan vừa nhìn đã bị đắm chìm vào trong đó.
“Gia Khiêm, anh là người đàn ông hoàn mỹ nhất mà em từng gặp…” Âu Dương Lan Lan mất đi lực khống chế với bản thân mình, chủ động đi qua đó.
Lập Gia Khiêm tắt đèn, ánh trăng dịu nhẹ, tĩnh mịch bên ngoài cửa sổ chiếu rọi vào trong.
Lập Gia Khiêm giơ một ly rượu vang ra chặn ở trước ngực Âu Dương Lan Lan, anh châm chọc: “Hai chúng ta không có cơ sở tình cảm, vậy nên trước khi làm chuyện đó thì tôi cần phải có chút cảm xúc đã.”
Âu Dương Lan Lan nhìn ly rượu trên tay anh, nhận lấy, mỉm cười đáp lời: “Vâng, em sẽ uống.”
Bọn họ cụng ly với nhau, sau đó Lập Gia Khiêm và Âu Dương Lan Lan uống một ngụm cạn cả ly.
Âu Dương Lan Lan biết sức uống của mình khá kém, chẳng mấy chốc cô đã cảm thấy choáng váng. Cô ta lùi về phía sau, nằm xuống giường.
Âu Dương Lan Lan cảm thấy máu trong người mình sôi sục, vừa nghĩ tới việc đêm nay mình sẽ trở thành người phụ nữ của Lập Gia Khiêm thì Âu Dương Lan Lan đã cảm thấy hưng phấn, muốn hét lớn.
Cuối cùng Âu Dương Lan Lan lặng lẽ nhìn Lập Gia Khiêm đang từ tốn tiến tới gần.
Anh đè lên người Âu Dương Lan Lan, bàn tay cởi sợi dây lụa buộc quần áo của cô ta.
Âu Dương Lan Lan cảm thấy mí mắt nặng trĩu, giống như là đang buồn ngủ vậy…
“Gia Khiêm, hãy để em trở thành người phụ nữ của anh… Em yêu anh…”
Âm thanh càng ngày càng nhỏ, Âu Dương Lan Lan đã chìm vào trong giấc ngủ sâu rồi, hiện giờ cho dù ném cô ta vào ao nước lạnh thì cô ta cũng không tỉnh lại.
Lập Gia Khiêm lạnh lùng đứng dậy, cầm ly rượu vang đi ra ngoài.
Lúc này, trên hành lang tối đen như mực, từ phía đối diện có một người đàn ông hình thể khá giống với Lập Gia Khiêm đi tới.
Khi đi ngang qua Lập Gia Khiêm, anh ta dừng bước.
Lập Gia Khiêm không nhìn về phía đối phương, chỉ nói khẽ: “Không cần phải thương hoa tiếc ngọc đâu.”
Người đàn ông kia khẽ gật đầu: “Vâng thưa Lập tổng.”
Chờ sau khi Lập Gia Khiêm rời khỏi, người đàn ông kia đi vào phòng Âu Dương Lan Lan.
Trước khi kết hôn với Âu Dương Lan Lan, Lập Gia Khiêm đã tìm người đàn ông này để sắp xếp mọi chuyện.
Người đàn ông đó chính là thế thân để phòng bị cho những phiền phức muốn trốn cũng không thể thoát được.
Lập Gia Khiêm mang theo gương mặt lạnh lùng đi về phía phòng đọc sách của mình.
Âu Dương Lan Lan, cô dám lợi dụng ông nội của tôi, tất cả là do cô tự gây ra đó!
…
Năm phút sau, Lập Gia Khiêm ở trong phòng đọc sách, ngồi trước bàn làm việc gọi video với tổ Hacker, cửa phòng đã bị anh khóa chặt lại.
Bốn Hacker mặc một chiếc áo trùm đầu màu đen giống hệt nhau, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ trắng.
Lập Gia Khiêm nhíu mày, lạnh lùng hỏi: “Mấy người điều tra được thông tin gì rồi?”
Tổ trưởng đội Hacker báo cáo: “Đã tìm ra manh mối! Chúng tôi tìm được một bức ảnh chụp chung của Kiệt với một cô gái ở trên mạng, có một người đi đường vô tình chụp được họ. Chúng tôi đã điều tra ra thân phận của cô gái kia rồi… Cậu Lập, theo phán đoán của bốn người chúng tôi thì vì tranh cãi với cậu nên Kiệt mới bắt cóc cô Lâm.”
Trái tim Lập Gia Khiêm bị bóp nghẹt, cho dù dường như đã chạm tới chân tướng nhưng anh không hề muốn việc Lâm Thanh Mai mất tích có liên quan gì tới mình.
Anh âm trầm đáp: “Gửi tư liệu của cô gái kia cho tôi.”
Tổ trưởng hacker gửi tệp qua.
Ảnh chụp của một cô gái xuất hiện trên chiếc màn hình máy tính cỡ lớn của Lập Gia Khiêm, cô gái này còn rất trẻ, nhìn bề ngoài thì hẳn là chưa tới hai mươi tuổi. Từ quần áo của cô ta có thể thấy được đặc trưng của thời đó, đây là một bức ảnh đã khá lâu rồi.
Anh đưa mắt sang đọc tin tức của cô gái này, bị một tin tức trên đó hấp dẫn.
Viện y học mà cô ta từng học trùng với chỗ anh học trước đây!
Thời đại học Lập Gia Khiêm từng học hai năm ở viện y học, sau này vì cảnh tượng lúc giải phẫu thi thể quá buồn nôn cho nên anh không học tiếp nữa mà dừng học.
Dưới những cố gắng hồi tưởng của anh, những ký ức bị phủ bụi trong đầu dần hiện lên từng chút một.
Cô gái trên bức ảnh tên là Hạ Thiên.
Khi còn ở viện y học, Hạ Thiên từng tận tay đưa thư tình cho Lập Gia Khiêm, cô ta tỏ tình với anh trước mặt đám đông, nhưng cuối cùng bị anh từ chối.
Bởi vì khi đó anh còn khá trẻ tuổi, thái độ tùy hứng, không kiềm chế được cho nên khi đó Hạ Thiên đã vô cùng mất mặt.
Nhưng nếu cô ta đã lựa chọn cách tỏ tình trước mặt mọi người thì phải chuẩn bị sẵn sàng là sẽ bị từ chối trước đám đông.
Lúc này, tổ trưởng hacker lên tiếng: “Bốn người chúng tôi đã điều tra được ba tin tức, không biết nó có liên quan gián tiếp tới việc cô Lâm mất tích hay không.”
Lập Gia Khiêm nhìn lên trên màn hình máy tính, đáp: “Nói đi.”
“Đầu tiên là ba năm trước Hạ Thiên đột nhiên mất tích, đến nay vẫn không rõ tung tích. Trước khi cô ta mất tích thì chồng trước của cô ta chết vì tai nạn xe cộ, không rõ việc này có liên quan gì tới cô ta không. Một vị tiến sĩ y khoa như cô ta nhưng thường xuyên bị người chồng trước bạo hành, khiến cô ta bị mắc chứng hưng cảm rất nghiêm trọng.”
“Thứ hai chính là Hạ Thiên và Kiệt lớn lên cùng nhau ở trong một cô nhi viện.”
“Việc thứ ba thì trước tiên bốn người chúng tôi phải xin lỗi anh, không được sự cho phép của anh mà chúng tôi đã điều tra thông tin riêng tư của anh. Hai năm trước một người phụ nữ từng phát sinh quan hệ với anh chết ở trong nhà cô ta, cô ta cắt cổ tay tự sát, trên báo cáo kết luận vụ án có viết người chết có biểu hiện của bệnh trầm cảm, từ những chứng cứ trên hiện trường có thể loại trừ khả năng cô ta bị sát hại.”
“Nhưng một nhân viên cảnh sát có nhiều năm kinh nghiệm phá án nhận định không thể bài trừ khả năng cô ta bị sát hại được, rất có thể nạn nhân bị uy hiếp phải tự sát. Nhưng khi đó bạn trai mới của cô ta là một công tử nhà giàu, bố cậu ta lo sợ nguyên nhân tự sát của cô ta có liên quan tới con trai mình nên đã vận dụng các mối quan hệ để gây áp lực để mau chóng kết thúc vụ án này.”
Vừa nghe tới đây, Lập Gia Khiêm đáp: “Tôi không phát hiện ra bất kỳ tin tức nào có tác dụng từ việc này cả.”
Tổ trưởng hacker nói tiếp: “Xin lỗi cậu, vậy tôi sẽ nói vào trọng điểm. Trọng điểm chính là sau khi cậu phát sinh quan hệ với cô ta không lâu thì cô ta đã nhận được tin nhắn đe dọa, đối phương cảnh báo cô ta phải rời xa cậu.”
“Nhưng nạn nhân không nghe theo, có một khoảng thời gian cô ta vẫn thường xuyên tới công ty để tìm cậu, nhưng đều bị bảo vệ đuổi đi, đây là ảnh chụp của nạn nhân khi còn sống.”
Bức ảnh chụp vừa xuất hiện trên màn hình thì Lập Gia Khiêm đã hiểu được ý của đội trưởng hacker, bề ngoài của nạn nhân có vài phần giống với Hạ Thiên năm đó, nhưng xinh đẹp hơn Hạ Thiên nhiều.
Càng ngày càng có nhiều tin tức chĩa thẳng về phía Hạ Thiên.
Lập Gia Khiêm móc nối những manh mối phức tạp, rắc rối này với nhau, cuối cùng anh đưa ra một phỏng đoán vô cùng lớn mật: “Có phải mấy người cho rằng vì Hạ Thiên nên Kiệt bắt cóc Lâm Thanh Mai, hơn nữa nguyên nhân của chuyện này là vì tôi không?”