Mục lục
Đông Hoang Thần Vương - Trần Thiên Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trần Thiên Hạo từng đọc sổ sách của Trần Vĩnh Cường, vừa nhìn một cái đã nhận ra ngay chữ viết của ông.  

 

Đây là một trang trong phần bị xé rách của cuốn sổ ghi chép kia.  

 

Hình như Trần Vĩnh Cường đã phát hiện bí mật gì đó. Mà bí mật này không chỉ giới hạn ở việc phát hiện ra các mỏ vàng.  

 

Có lẽ, chính bí mật này đã khiến ông mất mạng.  

 

Rốt cuộc đó là gì?  

 

Hàng loạt nghi vấn lướt qua tâm trí Trần Thiên Hạo.  

 

Anh muốn tìm ra thêm manh mối, nên lại lật sách tiếp, cuối cùng phát hiện một dòng chữ đỏ nổi bật ở mặt sau bìa sách.  

 

Trần Thiên Hạo, khi anh nhìn thấy quyển sách này thì tôi đã đi rồi.  

 

Sự thật mà anh vẫn luôn tìm kiếm, đang nằm trong tay tôi.  

 

Tôi không thể nói cho anh biết quá nhiều. Nhưng tôi có thể nói với anh rằng, nhà họ Bạch ở Đế Đô có liên quan trực tiếp đến cái chết của bố anh.  

 

Cảm giác hoảng loạn bỗng dâng lên trong lòng Trần Thiên Hạo.  

 

Nhìn tách trà đang toả hơi nóng kia, anh đột nhiên gầm lên.  

 

Tìm lối ra ngay lập tức.  

 

Cùng lúc ấy, Kẻ Ác hét to.  

 

“Tìm được rồi”.

 

Trần Thiên Hạo ấn một nút ngầm trong bóng tối, cửa đá mở ra kêu ầm ầm. Một con đường hầm không biết dẫn tới nơi nào hiện ra trước mặt anh.  

 

Dưới ánh đèn lờ mờ, anh chạy một mạch tới cuối đường hầm, bất ngờ nhìn thấy một ngọn núi đá bên bờ biển.  

 

Trong bóng đêm mù mịt.  

 

Anh nhìn thấy loáng thoáng một chiếc cano đang lao vun vút trên mặt biển, tiếng động cơ gào thét ngày một xa dần.  

 

Bốn phía anh hiện giờ không có lấy một công cụ có thể giúp anh ra biển.  

 

Anh biết chiếc cano kia đã được đối phương chuẩn bị sẵn từ trước.  

 

Anh lập tức gọi điện thoại cho Thanh Long.  

 

“Mau điều động một chiếc du thuyền đến bờ biển thành Đông”.  

 

Du thuyền Thanh Long điều động đến dàn đội hình tìm kiếm, còn một mình anh lái riêng một chiếc du thuyền đuổi theo sau.  

 

Mãi đến khi sắc trời sáng hẳn.  

 

Trước mắt anh xuất hiện một chiếc du thuyền khổng lồ.  

 

Mạn thuyền có treo mấy chiếc mô tô nước.  

 

Trên thuyền là mấy cô gái xinh đẹp ăn mặc hở hang đang dựa vào lan can nhìn về phía anh.  

 

“Này anh đẹp trai, có muốn lên đây uống một ly không?”  

 

Anh lái mô tô lượn quanh một vòng, sắc mặt tối sầm lại, bèn đến gần du thuyền rồi leo lên.  

 

Có thể dễ dàng nhận thấy chiếc du thuyền này là tài sản tư nhân, chuyên dùng để đi chơi ngoài biển. Nó có tổng cộng ba tầng. Ngoại trừ tầng thấp nhất đặt phòng điều khiển thì phía trên là một tầng phòng nghỉ cho khách và một sảnh trò chơi.  

 

Giờ phút này bên trên chiếc du thuyền đó có khoảng hơn trăm thanh niên nam nữ đang tiệc tùng điên cuồng. Các cô gái trẻ ăn mặc gợi cảm, trang điểm lộng lẫy, còn các chàng trai sức khỏe sung mãn mặc quần bơi bó sát, lộ rõ cả bộ phận dưới thân.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK