Mục lục
Đông Hoang Thần Vương - Trần Thiên Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Khóe mắt cô ta ửng đỏ.  

 

"Bởi vì nghiện rượu, mẹ tôi đã bỏ đi từ lúc tôi còn nhỏ. Anh tôi cũng không chịu nổi, đi ở rể nhà khác".  

 

"Tôi cũng định đi".  

 

"Nhưng tôi không nỡ để ông ấy lại một mình".  

 

Nói xong, nước mắt cô ta tuôn rơi, như những viên ngọc trai.  

 

Đúng là mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh.  

 

Trần Thiên Hạo phát hiện ra những người phụ nữ anh quen đều có tuổi thơ chẳng mấy tươi đẹp.  

 

Nghĩ đến sau này có lẽ anh còn phải nhờ cô ta chăm sóc Tiền Cẩm Lâm cùng nhóc 13.  

 

Trần Thiên Hạo quyết tâm phải giúp cô ta.  

 

"Nếu cô đã quay về rồi, hay là đưa tôi đến nhà cô xem sao?"  

 

Hoa Nhụy lắc đầu.  

 

"Đến nhà tôi?"  

 

"Thôi, đừng, nhà tôi nghèo rớt mồng tơi, chẳng có gì đáng để xem đâu".  

 

"Nghèo không đáng sợ, tâm nghèo mới đáng sợ".  

 

"Tôi thấy nội tâm cô rất giàu có. Vậy nên tôi muốn đến xem xem cô trưởng thành trong một căn nhà thế nào".  

 

Trần Thiên Hạo mỉm cười, chẳng hề quan tâm đến lời cô ta nói.  

 

Không cho Hoa Nhụy có cơ hội phản bác.  

 

"Đi thôi, đi trước dẫn đường đi".  

 

Hoa Nhụy không muốn lắm, nhưng vẫn lặng lẽ đi trước.  

 

Lão Hắc đang ngồi uống trà trong biệt thự, trước mặt ông ta là một người đàn ông mặt mũi bầm dập.  

 

"Lão Hắc, ban sáng ông không đi, ông xem tôi này".  

 

Lão Hắc không kìm được mỉm cười.  

 

"Hết cách, thời đến phải khác thôi".  

 

"Tôi thấy cậu bị đánh cũng không nhẹ, có muốn đến viện kiểm tra không?"  

 

Lão Hắc cười nói.  

 

"Ông đừng có châm chọc”.  

 

Người nọ ảo não thở dài.  



Nhớ đến người buổi sáng, hắn bất giác cảm thấy sợ hãi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK