Mục lục
Đông Hoang Thần Vương - Trần Thiên Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ngẫm nghĩ một hồi, Trần Thiên Hạo quyết định tạm thời thuê một căn hộ ở ngoại ô cho Tiền Cẩm Lâm, bảo nhóc 13 tạm thời sống cùng cô ta.  

 

Nghĩ xong, Trần Thiên Hạo bèn nhờ Vương Uyên Bác thu xếp cho Tiền Cẩm Lâm xuất viện ngay, sau đó lái xe chở Tiền Cẩm Lâm rời khỏi bệnh viện trung ương.  

 

Trong xe.  

 

Sợi dây thần kinh căng như dây đàn của Trần Thiên Hạo cuối cùng cũng được thả lỏng.  

 

Ở bệnh viện, anh cứ lo rằng Tiền Cẩm Lâm sẽ chạm mặt Lưu Tiểu Nguyệt.  

 

Nếu không vì Tiền Cẩm Lâm mắc phải căn bệnh này, anh đã hạ quyết tâm cắt đứt quan hệ triệt để với cô ta rồi.  

 

Thế nhưng, kế hoạch chẳng bao giờ bắt kịp sự thay đổi cả.  

 

Sau này đành phải đi bước nào tính bước ấy vậy.  

 

“Thiên Hạo à, anh đưa tôi đi đâu vậy?”  

 

Ngồi trong xe, Tiền Cẩm Lâm thấy các toà cao ốc bên ngoài cửa sổ ngày một xa dần, bèn tò mò hỏi.  

 

“Thần y Tiết bảo rằng cô ngấm phải hàn khí ở Đông Sơn, cộng thêm lần này kích thích hàn khí xâm nhập cơ thể, cần tìm nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi một thời gian”.  

 

Sau khi nói ra những câu đã bàn bạc từ trước, Trần Thiên Hạo bình tĩnh nói tiếp.  

 

“Tôi đã thuê một nơi ở ngoại ô cho cô rồi, cô tĩnh dưỡng một thời gian đi nhé”.  

 

Sao Tiền Cẩm Lâm lại không cảm nhận được những thay đổi trong cơ thể mình kia chứ?  

 

Sau khi Tiết Thiên Linh dùng châm kim vào huyệt vị giúp cô ta, chứng xuất huyết không ngừng trong cơ thể đã có chuyển biến tốt ngay lập tức.  

 

Đương nhiên trước đây cô ta không để ý đến điều này, cũng nghĩ rằng do mình nhiễm lạnh lúc ở Đông Sơn mà thôi.  

 

Đảo mắt một cái, Tiền Cẩm Lâm bỗng dưng hạ giọng, vừa cười gian với Trần Thiên Hạo vừa bảo.  

 

“Trần Thiên Hạo này, đừng nói là anh đưa tôi ra biệt thự ngoại ô để bao nuôi tôi đấy nhé”.  

 

“Cô lại không nghiêm chỉnh rồi”.  

 

Trần Thiên Hạo trừng mắt nhìn Tiền Cẩm Lâm, thầm cười khổ.  

 

Trong lòng chợt dâng lên nỗi xót xa khó tả.  

 

Anh lặng lẽ hạ quyết tâm.  

 

Trước khi kiểm soát được tình hình, anh không thể để Tiền Cẩm Lâm biết bệnh tình thật sự.  

 

Hãy để Tiền Cẩm Lâm được vô tư vô ưu trong khoảng thời gian này rồi hẵng tính tiếp.  

 

“Cẩm Lâm”.  



Trần Thiên Hạo bỗng ngoái đầu nhìn đối phương rồi cất tiếng gọi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK