• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy sắc mặt Phong Ninh Kiều không được tốt, Lục phu nhân liền hỏi “cháu không khoẻ ở đâu, bác giúp con gọi bác sĩ đến” cô vội trả lời “Cháu… chỉ hơi đau đầu thôi đi nghĩ một chút là hết thôi ạ” Lục lão phu nhân lo lắng liền cầm tay Phong Ninh Kiều dịu dàng nói “được được cháu đi nghĩ ngơi một chút đi sức khoẻ là quan trọng nhất”.

Mọi người trên dưới Lục Gia hầu hết rất thương yêu cô con dâu cháu dâu này, từ nhỏ quan hệ hai gia đình Lục Gia và Phong Gia rất tốt, cô cũng thường xuyên sang nhà Lục gia chơi nên giờ đối mặt với nhau cô cũng không mấy ngại ngùng gì.

Bên ngoài khách sạn, giờ này là buổi tối khoảng bầu lặng im yên tỉnh, cô ngước mặt nhìn những ngôi sao xa sâm trên bầu trời đen mịt như đang đợi một điều gì đó. Làn gió thổi nhè nhẹ mái tóc đen dài mượt ra sau làm lộ ra gương mặt xinh đẹp như thiên sứ vậy, Lục Trạch Thần âm thầm theo cô thấy được cảnh tượng đẹp động lòng người thật rất dễ khiến người khác phạm tội, anh bước đến chổ cô khẽ cong môi cười nói “Hoá ra cô ở đây à, tôi nghĩ cô không thích cuộc hôn nhân lợi ích này cơ đấy” cô im lặng không thèm để ý đến anh quay người vừa định rời đi, một bàn tay nắm lấy tay cô ôm vào lòng áp môi với môi với nhau nụ hôn thật mãnh liệt khiến cô không thể nào thở nổi, cô đạp lên chân anh một cái thật mạnh, dù cô không đạp bằng gót giầy là may mắn rồi nhưng lực đạp của một người khi tức giận đến điên người thì chẳng khác nào dùng cả gót giầy sắc nhọn ấy đạp lên cả, cô đẩy mạnh anh ta ra quát “anh bị điên à, bị động dục đêm khuya à tôi sẽ kiện anh cho anh xem”.

“Thế thì kiện xem nào, tôi hôn vợ tương lai của mình thì ai dám lên tiếng” vẻ mặt cười cười giọng nói vô cùng khiêu khích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK