Buổi tiệc cưới được tiếp tục bình thường đây là lễ cưới hai bên đều là bật quý tộc nên khách mời đến đương nhiên đều là thuộc cấp thượng lưu. Mục Giản – thư kí và Lộ Mịch – trợ lí của Lục Trạch Thần cũng được mời đến đây, hai người này đều là nhân viên Lục Trạch Thần rất tính nhiệm, Lộ Mịch hớn hở nhìn cô dâu xa xa đằng kia tràn đầy ngưỡng mộ nói với Mục Giản “này,ước gì tôi cũng được vậy thì tốt biết mấy…đặc biệt là xinh đẹp như cô ấy vậy…” vừa nói vừa tưởng tượng ra một bạch mã hoàng tử nào đó thì bị Mục Giản phá tan “haha..cô bớt tơ tưởng chút đi hung dữ như cô…ai có thể lấy cơ chứ” Lộ Mịch rất muốn đập cái tên khốn kiếp này một trận tại đây luôn cho rồi, bỗng nhiên một dáng người cao lớn đi tới cực kì là đẹp trai nói với Mục Giản “vậy cậu không cần phải tranh đấu nếu cô ấy hung dữ thế thì cậu cứ lấy đại đi” Tiêu Triệu Thường giọng địu rất thản nhiên, ngay khi nghe xong Lộ Mịch đỏ mặt trừng với Mục Giản và Tiêu Triệu Thường một cái rồi đi mất tiu. Mục Giản cười khổ “Tiêu tiên sinh..tha cho tôi đi, tôi và cô ấy một ngày tranh cãi không biết bao nhiêu lần”.
Hứa Khải Minh bị mẹ mình lôi lại chỗ của Lạc gia, Lạc Hiên Nhi không ở đó cô đang bên cạnh Phong Ninh Kiều trò chuyện. “Lạc tổng đã lâu rồi không gặp đây là con trai tôi Hứa Khải Minh”. Hứa Thừa Thiên thấy vợ và con trai mình đi tới liền giới thiệu luôn với Lạc lão gia.
Hứa phu nhân : “con ở đây đi mẹ sang tìm Lục phu nhân nói chuyện một chút” bà đẩy nhẹ con trai mình rồi đi mất. Anh cười khổ, thật hết cách với mẹ.
Hứa Khải Minh : “chào bác Lạc, lâu rồi mới gặp bác” Hứa Khải Minh không phải là người không hiểu lễ nghĩa đi đến chào hỏi Lạc lão gia. Lạc gia và Hứa gia vốn có giao tình rất tốt từ nhỏ đã được chỉ hôn Lạc lão gia rất ưng ý đứa con rễ này vui vẻ cười đáp”Tiểu Minh nghe nói con đã là luật sư cố vấn cho Hứa thị”
“Vângạ” Hứa Khải Minh thật sự rất muốn ai đó đến cứu vớt mình ra khỏi cuộc trò chuyện nhạt nhẽo này.
“Minh ca ca” giọng nói vô cùng trong trẻo đáng yêu lại ngọt ngào êm tai vang lên một tiếng theo bản năng Hứa Khải Minh xoay người nhìn lại. Lạc Hiên Nhi vừa nhìn được khuôn mặt liền vội đến ôm cánh tay của Hứa Khải Minh. Cả hai bên gia đình đều lộ nét cười hài lòng chỉ có người đàn ông đó vẫn sững sờ Lạc Hiên Nhi kéo kéo tay áo nói “Minh ca ca lâu rồi mới gặp anh, khi em về nước thì bác Hứa nói anh sang Út làm việc không ngờ lại gặp được anh ở đây”Lúc này anh mới hoàn hồn, từ nhỏ hai người đã gặp nhau rồi cô rất thích Hứa Khải Minh vì thế cô luôn từ chối những người đàn ông khác, lúc cô mười hai tuổi sang Hứa gia chơi lần đầu thấy Hứa Khải Minh tim cô đã rung động nhất quyết sau này phải gả cho anh. Nhưng Hứa Khải Minh không giống Tiêu Triệu Thường hay Lục Trạch Thần có tính sát gái cao anh chỉ nghĩ gì thì nói đó nhiều lần tránh né cô nhưng cô vẫn một mực thích anh ta đến bây giờ.
Hứa Khải Minh định nói gì đó thì Lục Trạch Thần đi tới cái tên này đúng thật không bao giờ có thể thay đổi mức độ hào hoa phong nhã dù có mặc nùi dẻ đi nữa cũng thoát lên vẻ đẹp trai không thể cưỡng lại mà u mê hắn. “Cậu có bạn gái khi nào mà mình không biết vậy” thanh âm nghe như hỏi han nhưng Hứa Khải Minh đương nhiên hiểu ý nghĩa câu nói đó liền nói “không phải, chỉ là một đứa em gái thôi” câu nói này như đâm thẳng vào tim Lạc Hiên Nhi một nhát. Cả hai bên Hứa gia và Lạc gia khi nãy thấy cô quấn lấy Hứa Khải Minh cũng không muốn quấy rầy mà đi sang chỗ khác. Lục Trạch Thần thầm mắng “cái tên này thật thà quá rồi đấy..nói thẳng vậy thật luôn à ít nhất cũng phải lựa lời nói chút chứ”.
Quả nhiên sắc mặt Lạc Hiên Nhi sầm tối xuống, cánh tay từ từ buông ra đôi mắt rưng rưng nhìn Hứa Khải Minh. Xung quanh vui nhộn cực kì nhưng sao cứ lành lạnh xung quanh hai người này ấy nhỉ, Tiêu Triệu Thường đi tới chưa hiểu chuyện gì vỗ vai Lục Trạch Thần một cái rồi nói “êyy…cậu nỡ bỏ anh em đi cưới vợ thật luôn sao..đau lòng quá đi mất”. Càng lúc càng lạnh không khí vô cùng căng thẳng, Hứa Khải Minh không biết mình nói sai cái gì đưa mắt nhìn Lạc Hiên Nhi đang rưng rưng nước mắt nhìn mình rồi ngay lập tức dụi mắt chạy đi.