Đã một tháng trôi qua, ngày cưới được tổ chức ngoài trời ở Liên Viện Châu nơi giành để tổ chức tiệc tùng cưới xin của các gia đình danh giá. Không khí xung quanh rộn ràng vui vẻ vô cùng, Lục phu nhân và Lục lão thái trò chuyện vui cười với các quý phu nhân kia không ngớt cả Phong Thuỵ Quân cũng rất vui vẻ ông không dẫn theo mẹ con Từ Thiêu Như vì sợ Phong Ninh Kiều sẽ không vui dù sao hôm nay cũng là ngày cưới của con gái ông, không thể để những chuyện không hay xảy ra được.
________________________________________
Phòng cô dâu, Phong Ninh Kiều hôm nay thật sự rất xinh đẹp cô mặc lên chiếc váy cưới trắng tinh lỗng lẫy được trang điểm kiểu cách rất nhẹ nhàng không kém phần thanh lịch quyến rủ. Cô nhìn vào gương một hồi vẫn không thể tin hôm nay là ngày cưới của cô sau hôm nay cô sẽ là Lục thiếu phu nhân cái vị trí có mơ cũng không thể có được của tất cả các cô gái ở Đế Đô này. Lạc Hiên Nhi mở cửa bay đến ôm lấy Phong Ninh Kiều giọng địu trách hờn “cậu thật xấu xa vậy mà bỏ mình mà đi lấy chồng rồi”. Phong Ninh Kiều cười khổ “được rồi sau này mình sẽ mời cậu ăn một bữa thật hoành tráng” cô quay người đi đến bàn trang điểm ngồi dậm lại một ít phấn Lạc Hiên Nhi vui vẻ nói “nhất định đấy nhé”.
______________________________________
Cuối cùng cũng bắt đầu, Phong Thuỵ Quân cầm tay cô tiến vào lễ đường giao lại cho Lục Trạch Thần. Khi cả hai bắt đầu trao nhẫn. Trên màng hình phát lên hàng loạt những tấm hình Lục Trạch Thần và Tố Mị Sương đang thật mật với nhau cả đám người phía dưới bắt đầu xì xầm ngay lập tức người quản lí bữa tiệc tắt máy chiếu ngay Lục Trạch Thần nhíu nhíu mày lại gương mặt không có gì gọi là lo lắng quá độ. Tố Mị Sương là bạn gái cũ của Lục Trạch Thần vào bốn năm trước cô ta đã rời đi sang Út không một lời từ giả giờ lại quay trở về làm loạn lễ cưới của anh và Phong Ninh Kiều. Bắt đầu xôn xao bàn tán Lục lão thái suýt nữa đau tim đến ngất đi một giọng nói lãnh đạm cực kì dứt khoác vang lên làm tất cả mọi người im bần bật không một tiếng động.
“Tôi biết anh ấy trước kia là một người ăn chơi vô độ, đàn ông ai mà chẳng có lúc lầm lỡ với lại lúc ấy tôi còn chưa gặp anh Trạch Thần. Tôi khẳng định hôm nay có người cố ý tung những tấm ảnh làm hỏng buổi tiệc cưới này và chúng tôi hoàn toàn kết hôn vì tình yêu thật sự chứ không phải mối quan hệ liên hôn các gia tộc như mọi người nghĩ”. Giọng nói của Phong Ninh Kiều vang lên khiến ai cũng bất ngờ nhìn nhau càng kinh ngạc hơn nữa “Tôi Lục Trạch Thần khẳng định lần nữa tôi trước kia có tính phong lưu ăn chơi vô độ nhưng đó là trước khi tôi gặp cô ấy, hiện tại bây giờ và sau này tôi cũng sẽ có một mình Kiều Kiều cô ấy mà thôi” tất cả mọi người đều nhanh chóng thay đổi sắc mặt ngay lập tức có người còn cảm động đến vỗ tay không ngớt. Lục lão gia cười cười hài lòng rồi bắt đầu buổi tiệc tiếp.
Tố Mị Sương núp sau một cái cây to ở đằng xa quan sát và nghe hết toàn bộ câu chuyện từng câu từng chữ mà Lục Trạch Thần nói ra, cô ta tức đến mức siết chặt bàn tay móng tay đâm vào thịt đến ghỉ máu. Cô ta không căm tâm vị trí bà chủ Lục gia đáng lí phải là cô ta chứ không phải của Phong Ninh Kiều cô ta chỉ hận không thể xông vào đó giết chết cô gái xinh đẹp mặc bộ váy cưới lộng lẫy khoắc tay Lục Trạch Thần ở đằng xa kia.