Biệt thự Kim Lục Đế.
Lục Trạch Thần nhanh chóng gọi điện cho Mục Giản “cậu làm giúp tôi một việc..” Mục Giản vội tuân lệnh ngay rồi thầm nghĩ “sếp có thói quen ăn kẹo sao nhỉ…lại là hãng bạc hà ngọt nổi tiếng của Pháp nữa ấy chứ…”.
Phong Ninh Kiều từ trên lầu đi xuống cô không tin nỗi được người đàn ông lụi hụi trong bếp lại là Lục Trạch Thần, cô đi đến tò mò hỏi “anh đang làm gì vậy ?” Lục Trạch Thần xoay người lại chỉ mỉm cười không nói gì xoa xoa mái tóc cô rồi nhìn sang phía bàn ăn, cô hiểu ý lập tức gật đầu rồi ra đó ngồi chờ anh.
Một lúc sau, Lục Trạch Thần mang một đĩa trứng chiên thịt ra dịu dàng nhìn cô rồi nói “tôi đặc biệt nấu cho em đấy, tôi nghe Ninh Diệp nói em thích món này” cô ngơ ngác nhìn anh khó hiểu…anh vào bếp là vì cô sao ? tim cô bỗng đập nhanh hơn một nhịp đầu óc nghĩ ngợi loạn xạ buộc miệng hỏi “anh..sao lại đối xử tốt với tôi như vậy…thật không giống anh” Lục Trạch Thần không nhịn được cười nói “em nghĩ nhiều quá đấy…tôi đã chấp nhận cưới em chăm sóc em là điều tôi nên làm…không phải sao” khoảng khắc này cô mới biết cô hoàn toàn không thể hiểu rõ được con người thật sự của Lục Trạch Thần lúc thì lạnh lẽo như băng lúc thì ấm áp ngọt ngào như kẹo…
Lục Trạch Thần thấy sắc mặt cô không tốt liền hỏi “em sao thế ?” cô giật mình lắc đầu liên tục “không..không có gì mai tôi phải đến công ty làm việc…tôi đi nghĩ ngơi đây”. Nói xong cô vội vàng lên lầu trước khi về phòng cô để lại một câu rồi mới đi “cảm mơn..vì bữa ăn”. Một câu nói đơn giản như thế cũng đủ khiến Lục Trạch Thần cảm thấy vui vẻ và dễ chịu.
_______________________________________
Sáng hôm sau, tại tập đoàn Phong thị tất cả nhân viên hầu như cực kì bận rộn công việc người nào cũng chất trồng như núi, Phong Ninh Kiều ở trong văn phòng nhận một cuộc gọi từ Phong Ninh Diệp.
“Tiểu Kiều, hôm nay bên phía đối tác sẽ sang đây em thay anh đàm phán với bên đó nhé…” giọng nói có chút ấp úng vội vàng khiến Phong Ninh Kiều thắc mắc hỏi “anh có chuyện gì sao ?”Phong Ninh Diệp không nghĩ ngợi nhiều liền nói “à.. hôm nay…thật ra anh có hẹn với Phù Uyên nhưng suýt chút nữa anh quên mất nên chỉ có thể nhờ em thôi” cô giật mình hỏi tiếp “em sẽ giúp anh nhưng cô gái đó là ai thế ?” Phong Ninh Diệp trả lời “lát nữa..anh sẽ nói cho em sau giờ anh phải đi rồi tạm biệt…tút tút” tiếng dập máy cô cũng chẳng có phản ứng gì đặc biệt tiếp tục đọc báo cáo sơ bộ của phía đối tác.
Khoảng hai tiếng sau, phía đối tác của Phong thị đã đến. Cô cầm một sấp giấy tờ trên tay mỉm cười chào người đàn ông trước mặt, anh ta có khuôn mặt vô cùng sắc xảo đẹp chẳng thua kém gì Lục Trạch Thần cả con người cũng thoát ra vẻ cao ngạo lãnh khốc. Anh ta không nhìn cô mà chăm chú nhìn vào bảng số liệu tài chính của Phong Thị khiến cô tức giận muốn bóp cổ chết anh ta nhưng cô gáng kiềm chế lại giọng nói kiên nhẫn miễn cưỡng “tôi là Phong Ninh Kiều có thể bắt đầu đàm phán được chưa ạ ?”anh ta ngước lên nhìn khuôn mặt tinh tế đẹp mê hồn của cô mà ngẩn người cô thư kí gần đó khẽ gọi “Lệ tổng..” anh hoàn hồn nhanh đứng dậy cười nói “tôi là Lệ Hàn Văn rất vui được hợp tác với Phong tiểu thư…” cô không vui nhìn anh ta rồi vào ngay đề tài chính “chào hỏi cũng đã rồi tôi không biết Lệ tiên sinh nghĩ sao về việc đầu tư vào dự án xây dựng khu giải trí lần này” Lệ Hàn Văn mỉm cười ám mị nhìn cô nói “tôi nghĩ Phong thị là sự lựa chọn chính xác nhất, tôi đã xem qua về các thông tin lợi nhuận của Phong thị trong năm qua..tôi rất hài lòng” cô mỉm cười đưa ra một bản hợp đồng nói “vậy anh có thể đọc và đưa điều kiện ra rồi kí vào đây giúp tôi là được” Lệ Hàn Văn im lặng một rồi nói “điều kiện của tôi rất đơn giản,một bữa ăn tối cùng Phong tiểu thư…được chứ?” Cô thư kí giật mình khi nghe Lệ Hàn Văn nói xong rồi nhìn qua Phong Ninh Kiều nét mặt có chút ngạc nhiên nhưng rồi cũng đáp ứng…chỉ là một bữa ăn cũng chẳng phải là quá đáng.