Mục lục
[Dịch] Kiếm Lai - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diêu gia làm việc rất chu đáo, để người ở lại dịch quán chờ Trần Bình An, trong đó có Chu Liễm. Thiếu niên trinh sát Diêu Tiên Chi cũng mặt dày lưu lại.

Trần Bình An xin lỗi mấy lão binh sĩ Diêu gia kia. Đám binh sĩ già cười ha hả, một người trong đó vội vàng khoát tay, nói Trần công tử khách sáo như vậy, thật xem mình là người ngoài rồi, không được không được.

Ánh mắt Diêu Tiên Chi nhìn Trần Bình An, giống như đang nhìn một vị võ tướng sa trường chiến thắng trở về, khiến Trần Bình An không hiểu chuyện gì.

Bọn họ cưỡi ngựa đuổi theo đội ngũ. Bùi Tiền và Trần Bình An ngồi chung một con ngựa, cô bé rất vui vẻ. Lão tướng quân Diêu Trấn đã bảo xe ngựa đi từ từ, vì vậy Trần Bình An rất nhanh đã nhìn thấy bóng dáng của đội ngũ kia.

Diêu Trấn trải qua khoảng thời gian nghỉ ngơi này, lại có linh dược của một vị hoàng tử điện hạ trợ giúp, thương thế do thích khách gây ra đã gần như khỏi hẳn. Hiện giờ đi lên phía bắc rất chậm rãi, sau khi được Diêu Cận Chi đồng ý, ông ta đã rời khỏi toa xe bắt đầu cưỡi ngựa.

Dù sao ông lão cũng đã chém giết trên lưng ngựa hơn nửa đời người, lúc còn trẻ đã sớm quen với việc hành quân gấp rút tập kích đường dài, ngay cả ngủ trên lưng ngựa cũng sẽ không rơi xuống, Cộng thêm hôm nay dọc đường phong cảnh xinh đẹp, lại có tiểu ân công Trần Bình An đi cùng trò chuyện, nói một chút về cảnh tượng của miếu thủy thần sông Mai, khiến tinh thần của Diêu Trấn rất tốt, tươi cười thoải mái.

Trần Bình An muốn nhờ lão tướng quân giúp đỡ, xin quan phủ một tấm bản đồ lưu vực sông Mai. Diêu Trấn không cần hỏi đã gật đầu đáp ứng.

Bùi Tiền đã bị Trần Bình An đuổi vào trong toa xe, một lần nữa ở chung với Tùy Hữu Biên. Lúc này Tùy Hữu Biên đang ngồi xếp bằng, nhắm mắt nghỉ ngơi, đặt ngang kiếm trên đầu gối, phong thái nghiêm nghị.

Bùi Tiền vẫn luôn không thích cô gái lạnh như băng này, nhìn giống như ai cũng thiếu cô ta mấy chục lượng bạc, cả ngày mặt mày khó chịu, cẩn thận sang năm sẽ biến thành một bà già.

Trước khi vào toa xe, Bùi Tiền đã đòi Trần Bình An cây bút lông và xấp giấy kia. Lúc này cô bé ngồi trong góc, mở cái bọc bằng vải bông ra, cẩn thận bỏ gia sản mới vào trong đó, lại rút ra một quyển sách đầy nếp nhăn ở dưới cùng. Đột nhiên liếc thấy trong bọc có một đôi giày, nhìn giống như mới mua không lâu, nhưng lại dính đầy bùn đất. Cô bé le lưỡi một cái, vội vàng cất cái bọc, không dám để người khác nhìn thấy.

Bùi Tiền ngả về phía sau nằm xuống, hai tay giơ lên cao cầm quyển sách cũ kỹ kia, lật tới lật lui nhìn cả buổi, cuối cùng gác lên mặt ngủ thật say.

Trước khi ngủ, cô bé nhớ tới gã kia bảo mình sau này hãy dụng tâm đọc sách, không nên chỉ học thuộc lòng. Trong lòng cô thầm nói, hôm nay mệt quá rồi, ngày mai hãy tính, ngày mai nhất định sẽ làm được. Nhưng vừa nghĩ tới có một câu là “ngày mai lại ngày mai, ngày mai nhiều biết bao”, cô liền vui vẻ đến mức suýt cười thành tiếng.

Hôm nay cô bé ngủ rất ngon.

Tùy Hữu Biên mở cặp mắt hoa đào hẹp dài, khẽ nhổ ra một hơi, sau đó giơ tay lên nhẹ nhàng phất một cái, trong nháy mắt đánh tan luồng khí tức kia.

Bốn người trong tranh cuộn, ngoại trừ Ngụy Tiện ít nói rời khỏi lồng giam sớm nhất, ba người còn lại đều tới thế giới Hạo Nhiên trong cùng một ngày.

Chu Liễm đi theo con đường ngoại gia quyền cực hạn, sau khi đi tới đỉnh cao võ học, mới từ ngoại chuyển thành nội. Vì vậy mà võ nhân điên này mới dự định một mình đánh chết chín vị đại tông sư còn lại, cuối cùng chết dưới tay Đinh Anh.

Trong trận loạn chiến cực kỳ thảm thiết kia, điểm đáng sợ nhất của Chu Liễm là bị thương càng nặng thì sát lực càng mạnh. Mặc dù Đinh Anh may mắn sống đến cuối cùng, còn lấy được chiếc mũ hoa sen trên đầu Chu Liễm, nhưng vị Đinh Anh được khen là đệ nhất thiên cổ này, cả đời cũng chưa từng đề cập với người khác về trận chiến ở kinh sư nước Nam Uyển kia. Không chừng trong này có huyền cơ lớn.

Lư Bạch Tượng tài nghệ rất cao, học thứ gì cũng nhanh chóng và thành thạo, cho nên con đường võ học giống như biển chứa trăm sông. Điểm này cũng tương tự với người đứng đầu đất lành Ngẫu Hoa đời sau là Đinh Anh. Có điều dã tâm của Lư Bạch Tượng, hoặc có thể nói là chí hướng, không phải điên cuồng thuần túy như Đinh Anh. Cho nên năm xưa sau khi hắn sáng lập Ma giáo, vẫn cô độc một mình, thích vân du bốn phương, mới rơi vào trùng vây như vậy.

Có điều trong trận đại chiến đó, ngay cả những tông sư chính đạo tham dự vây quét, cuối cùng cảnh giới sụt giảm, sâu trong nội tâm cũng cảm thấy bội phục Lư Bạch Tượng. Mà hai người tử chiến đến cùng trong số đó, đều là tiên tử danh môn ái mộ Lư Bạch Tượng, có lẽ là ôm lòng cầu chết vì tình.

Võ đạo của Ngụy Tiện là hiếm thấy nhất, vạn nhân địch sa trường trời sinh, giỏi ứng phó với cục diện vây giết. Một mình xông trận, trước ngàn vạn người ta vẫn tiến. Trong sách tạp lục và lời đồn giang hồ liên quan đến vị hoàng đế khai quốc nước Nam Uyển này, gần như không có ghi chép về một đấu một.

Còn Tùy Hữu Biên, dù là tư chất hay tâm tính, thực ra càng giống một người tu đạo ở thế giới Hạo Nhiên, chứ không phải võ phu thuần túy khao khát “điểm cuối” gì đó. Mặc dù gần đây cô vẫn luôn ở yên một chỗ, nhưng nơi ánh mắt nhìn tới không phải là nhân gian, mà là trên trời kia.

Hôm nay cô đang thử một môn kiếm thuật hoàn toàn mới. Ở đất lành Ngẫu Hoa linh khí mỏng manh, môn kiếm thuật này chỉ giống như lâu đài trên cát, còn ở thế giới Hạo Nhiên lại rất có tiền đồ.

Trình tự hiện giờ có phần giống như “lấp biển” của võ nhân, nhưng lại có khác biệt. Đó là châm dầu vào lửa giữa eo và sườn, tự đúc lò kiếm, nuôi dưỡng một luồng kiếm khí, mô phỏng một hơi chân khí của võ phu thuần túy, như rồng lửa dạo chơi tuần tra bốn phương.

Một khi Tùy Hữu Biên thành công, không chỉ là luyện thân thể, luyện tinh thần, mà còn luyện một luồng kiếm khí thành phôi kiếm, gần như là hình thức ban đầu của phi kiếm bản mệnh của kiếm tu.

Mà Tùy Hữu Biên vốn không có cơ hội tiếp xúc với những thứ liên quan đến kiếm tu, hoàn toàn dựa vào chính mình tìm tòi lĩnh ngộ, có thể tưởng tượng thiên phú luyện kiếm của cô cao đến thế nào.

Những ngày qua cô nghe một số biên quân Diêu gia lén lút bàn tán, kể về chuyện ân nhân Trần Bình An giúp Diêu gia ngăn cản thích khách, trong đó có nhắc đến sát lực mạnh mẽ to lớn của kiếm tu, phi kiếm xuất quỷ nhập thần, khiến trong lòng cô khao khát.

Như vậy mới tốt. Đất lành Ngẫu Hoa quá nhỏ, không thể chứa được kiếm của cô. Thế giới này đủ lớn, một ngày kia cô nhất định sẽ xuất kiếm ở nơi cao nhất.

Tùy Hữu Biên tiếp tục nhắm mắt lại. Trước giờ đối thủ của cô vốn không phải là ba người Ngụy Tiện, trong chuyện tu hành cô nhất định sẽ không thua bất cứ ai.

Vương triều Đại Tuyền đang lúc phồn vinh hưng thịnh.

Bên ngoài toa xe là từng trận vó ngựa. Dọc đường có rất nhiều trẻ con nông thôn dừng chân ngóng nhìn, đám thôn phu thôn phụ cũng không sợ hãi, trong ánh mắt chỉ có tò mò.

Trần Bình An cưỡi ngựa đi tới, nhìn những dân chúng Đại Tuyền kia. Năm xưa hắn dẫn theo thằng bé áo xanh và cô bé váy hồng, giữa trời tuyết lớn qua cửa nhập cảnh, từng gặp phải một đội trinh sát tinh nhuệ của biên quân Đại Ly. Bọn họ được huấn luyện nghiêm chỉnh, cực kỳ dũng mãnh. Sau khi xem giấy thông hành của hắn, bọn họ liền tươi cười, đề nghị đám Trần Bình An đến tháp lửa trú tạm để tránh gió tuyết.

Ấn tượng của Trần Bình An đối với hoàng đế Đại Ly, phiên vương Tống Trường Kính, cùng với hàng xóm Tống Tập Tân, đều không xem là tốt. Nhưng chính vì lần gặp gỡ vô tình đó, hắn cũng không có thành kiến với vương triều Đại Ly.

Hôm nay lúc hoàng hôn, đội ngũ dừng chân ở một dịch quán lớn gần châu thành. Dịch quán rất trang nhã, còn có một khu vườn nhỏ, trồng từng cụm trúc xanh.

Buổi tối Diêu Trấn tự mình đưa cho Trần Bình An một tấm bản đồ. Khi đó Trần Bình An đang ở trong phòng quan sát thẻ ngọc. Bùi Tiền thì ngồi đối diện bàn ngáp ngắn ngáp dài, trên đầu dán một lá bùa bảo tháp trấn yêu. Lý do là cô nghe nói rừng trúc rất dễ xuất hiện nữ quỷ, gió vừa thổi qua rào rào, cô liền cảm thấy sẽ có nữ quỷ bay tới bay lui.

Sau khi Diêu Trấn gõ cửa, Bùi Tiền lập tức chạy đi mở cửa. Thấy trên trán tiểu nha đầu dán bùa, lão tướng quân liền hỏi nguyên do. Sau khi nghe xong ông ta liền cười ha hả, nói rằng cho dù thật sự có ma quỷ ẩn náu trong rừng trúc cũng không cần sợ, thanh niên Diêu gia đều xuất thân quân ngũ, từng người dương khí đầy đủ, là ma quỷ phải sợ bọn họ mới đúng.

Bùi Tiền “à” một tiếng, lấy bùa chú xuống đặt lên bàn, sau đó qua phòng mình ngủ.

Diêu Trấn đè tay xuống dưới, ra hiệu cho Trần Bình An ngồi xuống nói chuyện. Hai người ngồi xuống, Trần Bình An đương nhiên là muốn cảm ơn. Bản đồ phong thủy của quan phủ, vốn là vật phẩm mà triều đình nghiêm cấm lưu truyền trong dân gian, còn quản chế nghiêm ngặt hơn những binh khí như cung nỏ.

Diêu Trấn cười nói:
- Chuyện không lớn lao gì, thứ sử bản địa đáp ứng rất sảng khoái. Làm quan đến chức tướng soái, cũng không cần quá để ý tới những chuyện này, ngươi đừng cảm thấy thiếu ta nhân tình lớn. Hơn nữa lúc Lưu thứ sử nhìn thấy ta lại rất ngại ngùng. Không có cách nào, hắn vốn có một thông gia làm quan nhỏ ở nha môn Binh bộ, chẳng phải là nằm dưới quyền ta sao. Vừa nghe ta nói cần một tấm bản đồ, ngươi không biết đâu, khi đó sắc mặt của hắn giống như trút được gánh nặng vậy.

Trần Bình An cười nói:
- Vậy ta sẽ không khách sáo nữa.

Diêu Trấn đưa tay chỉ chỉ vào Trần Bình An, cười nói:
- Ngươi đấy. Ta thật không hiểu, sống chết có thể nói là chuyện lớn hàng đầu, trong hai trận chém giết ngươi sảng khoái biết bao. Sao ngày thường chung sống lại quy củ như vậy, không thoải mái, không khí khái.

Trần Bình An không biết phải trả lời thế nào.

Diêu Trấn nhẹ giọng nói:
- Cháu trai Diêu Tiên Chi của ta da mặt mỏng, không dám mở miệng, bèn nhờ ta tới nói với ngươi, muốn ngươi chỉ điểm võ nghệ cho hắn một chút. Ngươi cảm thấy thế nào?

Trần Bình An cẩn thận suy nghĩ, đáp:
- Nếu chỉ là khách sáo so tài một chút, không phải không được. Nhưng nếu hắn thật sự muốn có thu hoạch, ta đề nghị hắn đi tìm Ngụy Tiện. Ta sẽ giúp hắn nói với Ngụy Tiện một tiếng.

Diêu Trấn nghiêm túc nói:
- Thằng nhóc kia là muốn khách sáo một chút.

Trần Bình An bất đắc dĩ nói:
- Vậy ngày mai ta sẽ so tài với hắn.

Diêu Trấn vuốt râu cười nói:
- Sau khi khách sáo, ta sẽ bảo hắn đi tìm Ngụy Tiện kia.

Trần Bình An gật đầu nói:
- Lát nữa ta sẽ nói với Ngụy Tiện một tiếng. Như vậy ta có thể yên tâm thoải mái nhận tấm bản đồ này rồi. Dù sao có cao thủ như chúng ta chỉ điểm, ngàn vàng cũng khó mua được.

Diêu Trấn vỗ bàn một cái, cười lớn nói:
- Đúng rồi, không biết xấu hổ như vậy, rất giống ta lúc còn trẻ. Chẳng trách chúng ta lại hợp ý.

Trần Bình An cười khổ lắc đầu. Diêu Trấn vui vẻ mà đến, lại vui vẻ ra về.

Trần Bình An mở rộng tấm bản đồ kia, lấy Thủy Tự ấn trong vật một tấc ra. Hắn khẽ hà hơi, đóng mạnh vào hai chỗ là miếu thủy thần sông Mai và phủ Bích Du, sau đó mới cất Thủy Tự ấn và bản đồ phong thủy.

Hắn tiếp tục xem lướt qua chữ nhỏ chi chít trên thẻ ngọc. Thẻ ngọc lớn khoảng bàn tay, hai mặt khắc đủ năm ngàn chữ. Mặt chính là khẩu quyết luyện khí tiên gia, còn mặt trái là chú thích và tâm đắc của thủy thần nương nương.

Mặc dù bề ngoài chỉ là một môn khẩu quyết luyện hóa đồ vật, nhưng thật ra là nói về ngũ hành đại đạo. Nội dung văn tự thuần túy tinh thâm, tôn chỉ cao xa. Bởi vì thủy thần nương nương lĩnh ngộ nó từ một tấm văn bia cầu mưa, cho nên cô đã dùng thủy trong ngũ hành làm khởi đầu, trình bày mạch lạc rõ ràng.

Trong ngũ tạng thì thận tượng trưng cho thủy, trong ngũ quan là lỗ tai, trong ngũ giác (năm giác quan) là âm thanh, trong ngũ chỉ (năm ngón tay) là ngón út, trong ngũ dịch (năm dịch thể) là nước bọt, trong ngũ âm là vũ (tương đương với số 6 trong giản phổ), trong ngũ chí (năm cảm xúc) là sợ hãi, trong ngũ tự (năm loại tế lễ) là giếng, chủ thần là Huyền Vũ phương bắc.

Những kinh huyệt và khiếu huyệt liên quan, cụ thể phải luyện hóa thế nào, thủy thần nương nương đều giải thích cặn kẽ ở phía sau thẻ ngọc. Giống như những gì cô biết thì đều nói hết, kể cả chuyện đạo quyết tiên gia này có thể luyện hóa kim thân và hương khói.

Trần Bình An xem đến kinh tâm động phách, lúc này mới biết trên văn bia khắc “một giọt nước bình vàng trên trời”, rất có thâm ý. Đó là nói sau khi khẩu quyết đại thành, giống như hòa tan cả viên kim đan thành tinh hoa, thấm ướt lục phủ ngũ tạng. “Đầy trời tơ bay như dệt cửi”, lại là liên kết những con “đường lớn” trong kinh mạch thân thể.

Còn bốn mùa trong “hóa thành bốn mùa mát, quét cái nóng thiên hạ”, lại liên quan đến thế giới Thanh Minh của Đạo gia. Bốn tầng trong lầu cao Bạch Ngọc Kinh, có thể dùng bốn loại đạo pháp trợ giúp tu sĩ hàng phục tâm ma. Đây không phải tà đạo dị đoan, mà là pháp quyết chính tông nhất của Đạo gia.

Nó giống như một con đường bằng dẫn lên trời, khiến tất cả địa tiên Nguyên Anh đều mơ ước, đi trên đó chẳng khác nào địa tiên “lên đỉnh núi cao”. Dựng bốn chiếc cầu trên trời, tăng thêm bốn cơ hội bảo đảm không đi sai đường, thậm chí có thể quay về đường cũ. Hơn nữa trong thời kỳ tu hành còn tăng cường thân thể vào thần hồn, lợi ích như vậy có ai không hâm mộ?

Chẳng trách thủy thần nương nương thẳng thắn nói, pháp quyết này “có thể luyện hóa vạn vật”. Cho dù là động phủ tiên gia chữ Tông, có lẽ môn pháp quyết này cũng sẽ là trọng bảo sơn môn, chỉ tông chủ mới có thể nắm giữ.

Trần Bình An nhắm mắt lại, trong lòng yên lặng đọc thuộc lòng năm ngàn chữ kia, hạ quyết tâm sau này không thể tùy tiện lấy thẻ ngọc ra.

Chẳng biết tại sao, hắn cầm thẻ ngọc lại cảm thấy cả người mát mẻ, toàn thân thư thái. Thương thế còn sót lại sau trận chiến ở nhà trọ, đang khôi phục với tốc độ cực nhanh. Hắn mở mắt ra, ý thức được thẻ ngọc này này có điểm kỳ diệu. Nhưng rốt cuộc làm từ loại ngọc thạch nào, Trần Bình An không nhận ra, nghĩ thầm sau này đến núi Lạc Phách có thể hỏi Ngụy Bách một chút.

Nửa đêm về sáng, một trận hơi nước đột nhiên tràn ngập, bao phủ dịch quán, sương trắng mờ mịt. Doãn Diệu Phong và Thiệu Uyên Nhiên lập tức cắt ngang tĩnh tọa thổ nạp, cùng rời khỏi phòng, đi đến khu vườn.

Trần Bình An cũng dừng thủ ấn đứng thế, mở cửa sổ nhảy ra.

Dưới sự nhắc nhở của mấy vị tu sĩ trong quân lo lắng không yên, người Diêu gia ở dịch quán nhanh chóng mặc áo rời giường. Đám lão binh sĩ thì mặc giáp trụ, tay cầm binh khí, bày trận chờ địch.

Trong phòng Chu Liễm một màu tối đen, nhưng thực ra lão già lom khom vẫn luôn yên lặng đi vòng quanh bàn, bước chân rất có thứ tự.

Tùy Hữu Biên khoanh chân ngồi trên giường, mở mắt ra rồi lại nhắm vào.

Ngụy Tiện nằm thẳng trên giường, hai tay nắm lại đặt chồng lên bụng, không hề nhúc nhích.

Lư Bạch Tượng đi tới cửa sổ rồi dừng bước.

Bên phía rừng trúc, sau khi nhìn thấy vị khách không mời kia, Doãn Diệu Phong và Thiệu Uyên Nhiên đều thở phào một hơi. Doãn Diệu Phong tươi cười ôm quyền chúc mừng:
- Thủy thần nương nương kim thân đại thành, thật đáng mừng!

Người đứng trước mắt vóc dáng thấp bé, mặc một bộ quần áo hoa mỹ giống như phu nhân được phong tước, chính là thủy thần sông Mai từ phủ Bích Du vội vàng chạy tới.

Từ nay về sau, ngay cả quán chủ Kim Đỉnh quán tự mình tới đây, gặp phải vị thủy thần sông Mai tu vi tăng trưởng này, cũng không thể từ trên cao nhìn xuống nữa. Nên biết nếu là ở thủy vực sông Mai, nhất là ở gần phủ Bích Du và miếu thủy thần, cô gái thấp bé này sẽ có thực lực ngang với một vị địa tiên Nguyên Anh.

Thủy thần nương nương cười nói:
- Lần trước là phủ Bích Du ta chiêu đãi không chu toàn, muôn phần thất lễ. Lần này ta tới, ngoại trừ chuyện riêng, cũng muốn mời Doãn chân nhân đến phủ ta làm khách. Ta xin nhận lỗi với Doãn chân nhân, còn có Thiệu chân nhân.

Bảo Chân đạo nhân thật sự cảm thấy vừa mừng vừa lo.

Thứ nhất là tu vi của đối phương hiện giờ không giống ngày xưa, cho dù thân ở chỗ này, cũng có thể xem là nửa lão đại Nguyên Anh.

Thứ hai là phủ Bích Du đã có quan hệ với chuẩn thánh nhân Chung Khôi, cho dù bỏ mặc họ Lưu Đại Tuyền không để ý tới, triều đình cũng chỉ có thể chấp nhận.

Thứ ba là thượng tầng Đại Tuyền đều biết tính tình khó chịu của vị thủy thần sông Mai này. Cô ta bày tỏ thái độ như vậy, Doãn Diệu Phong chỉ là một trong số cung phụng cảnh giới Long Môn của họ Lưu, làm sao có thể không vui?

Ngay cả Thiệu Uyên Nhiên tự cao tự đại, trên mặt cũng nở nụ cười chân thành.

Trần Bình An đi tới bên cạnh hai thầy trò, trước tiên chào hỏi bọn họ một tiếng, sau đó mới nhìn sang vị thủy thần nương nương kia.

Doãn Diệu Phong và Thiệu Uyên Nhiên biết điều rời khỏi. Trước khi đi Doãn Diệu Phong đã nói rõ thân phận của thủy thần sông Mai, bảo đám lão binh sĩ Diêu gia và tu sĩ trong quân không cần đề phòng như vậy.

Diêu Trấn tươi cười từ xa ôm quyền với thủy thần nương nương. Ngay cả ở biên cảnh cũng nghe được không ít lời đồn về thủy thần sông Mai, rất hợp với tính cách của vị lão tướng quân này.

Thủy thần nương nương cũng ôm quyền đáp lễ Diêu Trấn, nói một câu thẳng thắn khiến người ta dở khóc dở cười:
- Ngày nào tướng quân cáo lão về quê, trở lại biên quan, nhất định phải đến phủ Bích Du ta uống rượu, bảo đảm no đủ.

Diêu Tiên Chi và Diêu Lĩnh Chi gần như đồng thời há hốc mồm. Diêu Cận Chi đội nón che mặt đứng bên cạnh Diêu Trấn, duyên dáng yêu kiều.

Cuối cùng thủy thần nương nương lật cổ tay một cái, biến ra một vò rượu, ném cho Trần Bình An, dùng tiếng lòng nói: “Cất thẻ ngọc kia cho kỹ, bản thân thẻ ngọc là đồ tốt, nếu không đã sớm bị những văn tự đại đạo kia làm nổ tan tành rồi.”

Những lời kế tiếp của thủy thần nương nương lại không che che giấu giấu nữa, ai cũng nghe được. Cô hào sảng cười nói với Trần Bình An:
- Trên đường nghĩ tới nghĩ lui, thiếu chút nữa đã muốn lấy thân báo đáp đại ân, may mà ta nhịn được. Vò rượu thủy hoa này, trước khi tới ta đã uống non nửa, vốn là muốn tăng thêm can đảm cho mình. Không ngờ vào dịch quán rồi ta vẫn nhát gan, thật sự không nói được những lời xấu hổ kia. Trần Bình An, mất đi một bạn lữ xinh đẹp như hoa như ngọc, có phải cảm thấy tiếc nuối không? Ha ha, vừa lúc còn lại hơn nửa vò rượu ngon, cứ cầm đi mượn rượu giải sầu.

Vị thủy thần nương nương này đến vội vã, đi cũng vội vã. Trần Bình An đứng yên tại chỗ, xách vò rượu, luôn cảm thấy rượu này uống không được, không uống cũng không được.

Diêu Trấn giống như cười trên nỗi đau của người khác.

Diêu Tiên Chi ngây người như phỗng, sau đó vươn hai tay ra, giơ hai ngón cái với Trần Bình An.

Bùi Tiền mơ mơ màng màng đứng ở phía xa. Trần Bình An nghiêm mặt, dẫn theo cô bé trở về chỗ ở.

Lúc hai người tách ra, Trần Bình An nghiêm túc nói:
- Sau này nếu ngươi nhìn thấy một cô nương họ Ninh, không được nói ra chuyện đêm nay!

Bùi Tiền chớp chớp mắt, hỏi:
- Ngộ nhỡ, ta nói là ngộ nhỡ, ta không cẩn thận lỡ miệng thì sao?

Trần Bình An trầm giọng nói:
- Ta sẽ bị đánh gần chết, sau đó ta lại đánh ngươi gần chết, nghe rõ chưa?

Bùi Tiền lập tức cao giọng nói:
- Hiểu rồi. Ta đã đọc sách, hôm nay rất có khí phách, đánh chết cũng không nói.

Mỗi người trở về phòng mình.

Trần Bình An lau mồ hôi trên trán, đột nhiên bật cười. Hắn không luyện tập thủ ấn đứng thế nữa, chỉ nằm sấp xuống bàn, lấy khối đá mài dao nho nhỏ kia ra, trên đó có khắc hai chữ “hồn nhiên” xinh đẹp, cùng với hai chữ “Ninh Diêu” đáng yêu.

Ninh cô nương, tôi rất khỏe. Đoạn đường này đã đi rất xa, gặp được rất nhiều người và chuyện.

Cảm thấy hơi nhớ cô rồi, không đúng, là rất nhớ cô rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
30 Tháng tám, 2022 01:03
Dịch giả cố lên, đừng drop nha. Trông từng ngày để đuổi kịp đến chương mình đang đọc. Lâu lâu mình vẫn vào check tốc độ ra chương và đẩy ít kim phiếu ủng hộ. Mấy bạn đang đọc thì đừng bỏ, sau càng ngày càng hay á.
recayxicarot
29 Tháng tám, 2022 12:07
Uớc gì ngày 1 chương a!!!
truongcp9009
16 Tháng tám, 2022 16:06
mấy chương gần đây vài đoạn đọc hơi rối não
truongcp9009
28 Tháng bảy, 2022 19:28
Ra chương nào xào chương đó khổ quá :((
leadl23
25 Tháng bảy, 2022 20:57
Kiếm Đến (kiếm lai-剑来) group Kiếm Lai trên FB, mọi người có thể lên FB tìm
Hieu Le
16 Tháng bảy, 2022 21:00
rất mong admin dịch nhanh hơn 1 chút ạ . cảm ơn dịch giả nhiều
Người qua đường a
14 Tháng bảy, 2022 20:17
mình thấy truyện này chỉ cuốn đoạn đầu khi nvc ở trong thôn thôi, tác viết rata hay rất kĩ rất nhiều hố, nhưng mà sau khi ra khỏi thôn thì tác viết cứ đều đều và không còn hấp dẫn như đoạn đầu nữa. có lẽ cái này gọi là đầu voi đuôi chuột.
Hieu Le
07 Tháng bảy, 2022 09:25
Truyện hay quá, k giống mấy truyện tu tiên khác
truongcp9009
04 Tháng bảy, 2022 07:33
Đánh nhau hay mà đứt đoạn cay quá aaaaa
Phương Nam
29 Tháng sáu, 2022 13:37
Bố cái thằng ngu chuyên gia cắn càng
minhsuu14
26 Tháng sáu, 2022 11:30
Cảm ơn dịch giả nhiều, truyện hay mong là sớm đuổi kịp convert
minhsuu14
26 Tháng sáu, 2022 08:56
Não tàn thì cút, chưa thấy chi tiết nào nói c nhỏ kia là trúc cơ ?? Trong trấn nhỏ thì có quy tắc kh đc dùng thuật pháp, người ngừoi như nhau chỉ hơn nhau ở sức mạnh thuần tuý, nhỏ đó so đc với Bình An từ nhỏ tới lớn rèn luyện cực khổ ?? Cộng thêm ra tay đột kích bất ngờ khiến nó rơi vào thế hạ phong, đỡ kh đc thì chết, tưởng tu hành đc chút tu vi là cao ngạo à ?? Đọc tr thì kh hiểu, bỏ qua tình tiết, đọc lướt rồi ngồi phán xét, rõ đần
Hieu Le
23 Tháng sáu, 2022 19:03
Bằng hữu bên dưới cay mấy fan bộ này hay sao mà chê từ bản cv sang dịch thế??
xxleminhxx
21 Tháng sáu, 2022 11:14
hẳn là vô tri :)))
NG_C
21 Tháng sáu, 2022 10:10
Lục đạo thần tiên tu hành cả vạn năm không bằng 1 cây kiếm vô tri :)). Cây kiếm nó hắt xì 1 cái chết như ra . Truyện quá đề cao vật vô tri vô tình .
NG_C
21 Tháng sáu, 2022 09:50
Truyện vẽ vời cho có vẻ nguy hiểm nhưng thực tế nhìn nhận một chút là thấy truyên não tàn . Main ngu cố chấp, muốn giết ai thì giết lại được bảo kê đi đến đâu ghét ai là kêu bảo kê ra xử.
NG_C
21 Tháng sáu, 2022 09:42
Đọc đến đoạn cầm mảnh sứ đâm chết nhỏ kia là drop rồi, nhảm shit, 1 đứa trúc cơ thiên tài bị thằng nhóc người phàm giết như giết gà . con nhỏ cầm kiếm thì chả bị áp chế gì hết cầm đao kiếm chém người um sùm lại không bị trục xuất. Đến khi bị ông kia chưởng 1 cái thì Tề Tĩnh xuan xuất hiện trục xuất cái 1. mang tiếng Thánh Nhân mà hám gái , gái bị oánh là xuất hiện liền .
truongcp9009
09 Tháng sáu, 2022 15:15
Truyện hay quá.Cám ơn bác dịch
xxleminhxx
03 Tháng sáu, 2022 07:05
Ông Thạo chạy cơm mà nạp có liền, uy tín lớm :))
Phan Xuân Thế
28 Tháng năm, 2022 12:17
Chắc chờ 5 năm nữa may ra
fishscreen
25 Tháng năm, 2022 14:50
Phía dưới mỗi chương có phần tặng phiếu, bạn nạp vàng mua phiếu rồi tặng cho người dịch là được. Nhưng nghe đồn là máy nạp chạy bằng cơm nên có thể sẽ phải chờ. Nếu có thắc mắc gì bạn có thể hỏi trên group facebook của Tàng Thư Viện hoặc nhắn tin cho admin trên đấy.
Hieu Le
25 Tháng năm, 2022 10:14
truyện nhiều hố vãi
Hieu Le
21 Tháng năm, 2022 02:39
cùng câu hỏi :))
longtth
18 Tháng năm, 2022 11:02
Truyện hay thế này đọc bản dịch mới sướng :heart_eyes:
tsganey
17 Tháng năm, 2022 17:58
vẫn chờ đuổi kịp tác để nhảy hố
BÌNH LUẬN FACEBOOK