Mục lục
[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng hắn vô cùng xúc động. Bất kể như thế nào hắn cũng không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần năm đó này cùng Thiên Không Hội của mình tranh đoạt tài nguyên trong Không Thành. Hôm nay, sau khi qua hơn mười năm, lại biến hóa nhanh chóng, đã trở thành vị Thiên Nhân thái thượng trưởng lão thứ sáu của Tinh Không Đạo Cực Tông cần mình ngưỡng vọng.

Đối với việc đại đầu lĩnh Thiên Không Hội cầu kiến, Bạch Tiểu Thuần vui vẻ tiếp nhận. Hắn cũng không có nói thêm cái gì. Hắn cảm thấy mình ở trên người Thiên Không Hội, vẫn học được không ít học vấn. Nếu không phải thời điểm ở Khôi Hoàng Thành, đối mặt với Cửu U Vương thế tử làm khó dễ, đối mặt với hai Hồn Luyện Sư huyền phẩm, hắn thật sự không có cách nào xử lý được.

Chỉ có điều hắn càng im lặng không nói gì, đại đầu lĩnh Thiên Không Hội lại càng khẩn trương.

Sau khi rời đi toàn thân đại đầu lĩnh Thiên Không Hội ướt đẫm mồ hôi. Gió thổi qua hắn liền không nhịn được ớn lạnh rung mình. Nhìn thấy hắn đến, tròng mắt Hứa Bảo Tài xoay chuyển, lập tức lại đe dọa vài câu. Sau khi đại đầu lĩnh Thiên Không Hội trở về, hắn vô cùng khiếp sợ, vội vàng đưa tới một số tài nguyên lớn để bồi thường. Lúc này mới khiến cho Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài thoả mãn.

Thời gian lại trôi qua. Lại qua mấy tháng, Bạch Tiểu Thuần ở Tinh Không Đạo Cực Tông đã hoàn toàn đứng vững. Thế lực của hắn cũng thành quy mô. Danh tiếng của hắn đã ra truyền khắp khu vực Thông Thiên Hà. Ba mạch Nguyên Đầu Tông Môn khác đều biết được.

Thậm chí trong Man Hoang, cũng đều nghe nói Bạch Tiểu Thuần vị Thiên Nhân thứ sáu của Tinh Không Đạo Cực Tông này. Trong khoảng thời gian ngắn, người người trong Man Hoang đều nghiến răng nghiến lợi. Nhưng trong lòng bọn họ ít nhiều cũng cảm thấy Bạch Tiểu Thuần này xuất quỷ nhập thần. Phải biết rằng ở bên trong nhận thức của bọn họ, mấy năm nay đối phương cũng đều ở trong Man Hoang. Nhưng đến cuối cùng, cũng không ai tìm ra được một chút tung tích của Bạch Tiểu Thuần này.

Các cường giả cao tầng biết được thân phận của Bạch Tiểu Thuần ở Man Hoang, trong lòng mỗi người đều cảm thán vô hạn. Nhất là Đại thiên sư. Ở trong Thiên Sư Điện của hắn, hắn cầm tn tức có liên quan đến Tinh Không Đạo Cực Tông, một lúc lâu không nói.

Cự Quỷ Vương bên trong Cự Quỷ Thành đã ở biết chuyện này. Hắn nói thầm nói mấy câu.

- Thằng ranh con. Trước khi đi cũng không nói với ta một tiếng. Chờ lần sau ta nhìn thấy hắn, không đánh chết tên ranh con này cũng không không!

Cùng lúc đó, trong bầu trời ở tại Man Hoang, bên trong hư ảo hình như có một sông dài. Bên trong nước sông sâu có một tòa cung điện màu đen. Lúc này hắn mặc đế bào, mang theo đế quan, vẻ mặt uy nghiêm. Trên mặt hắn chỉ có một vẻ lạnh lùng. Chỉ có thời điểm nhìn về phía Tinh Không Đạo Cực Tông, mới có thể hóa thành nụ cười ôn hòa cùng yêu mến trẻ em.

Bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông có sung túc tài nguyên, khiến cho Bạch Tiểu Thuần tu hành, cũng thông thuận vô cùng. Theo địa vị hắn vững chắc, ở trong nửa năm hắn bế quan này, Nghịch Hà Tông đã xem như hoàn toàn nhất thống vùng trung du Tu Chân Giới.

Chỉ có điều Nghịch Hà Tông biết được đúng mực. Cho nên Tinh Hà Viện, Cực Hà Viện cùng với Đạo Hà Viện cũng bị không hủy diệt đi, mà bảo lưu lại. Nhưng trên thực tế ba tông này đã bị áp chế không ngẩng đầu lên được. Thậm chí ngoại trừ phải hàng năm đưa lên cống phẩm cho Tinh Không Đạo Cực Tông ra, còn phải một mình chuẩn bị một phần đưa cho Nghịch Hà Tông.

Đối với chuyện này, mặc dù trong lòng ba người Trần Hạ Thiên hậm hực, nhưng mỗi người bọn họ đều sống rất lâu, tâm cơ thâm trầm. Bọn họ biết chỉ cần trốn danh tiếng nhất thời, sau này luôn luôn có lúc đông sơn tái khởi. Hơn nữa ở trong sự phán đoán của bọn họ, Bạch Tiểu Thuần dù sao cũng trẻ tuổi. Sợ là rất khó ở lại tông môn lâu dài.

Cho nên Bạch Trấn Thiên trước sau bế quan không ra, Lý Hiển Đạo cảm thấy quan hệ giữa mình cùng Bạch Tiểu Thuần hòa hoãn không ít. Cho nên hắn không có tiếp tục bế quan. Nhưng Trần Hạ Thiên lại rơi vào đường cùng, tùy tiện ra ngoài giải sầu, không tiếp tục ở lại trong tông môn.

Có thể khiến cho ba vị này như vậy, có thể thấy được một trận đánh của Bạch Tiểu Thuần Nghịch Hà Tông, thực sự đánh ra uy danh. Đồng thời, phán đoán của ba người Trần Hạ Thiên đối với Bạch Tiểu Thuần, cũng xác thực không sai.

Ở mấy ngày này Bạch Tiểu Thuần bế quan, lúc vừa mới bắt đầu vẫn hăng hái bừng bừng. Dù sao hắn có tài nguyên gần như không dùng hết để tiêu hao.

Chỉ có điều qua một khoảng thời gian dài, hắn cũng có chút không chịu nổi. Hắn thường xuyên xuất quan, đi dạo ở bên trong Tinh Không Đạo Cực Tông. Chỉ là thân phận địa vị của hắn rất cao. Đi qua nơi nào cũng có người bái kiến.

Mặc dù hắn hưởng thụ sự triều bái này. Nhưng sau khi hưởng thụ chuyện này một thời gian dài, hắn cũng cảm thấy có chút chán ngấy.

- Buồn chán. Tinh Không Đạo Cực Tông này thật không có ý nghĩa gì... Toàn bộ tông môn đều tràn ngập sự già nua... Vẫn là Man Hoang tốt hơn.

Bạch Tiểu Thuần rất xúc động. Hắn thật sự cảm thấy từ sau khi mình trở về, trước sau đều vội vàng. Thời điểm ở Nghịch Hà Tông còn đỡ hơn một chút. Nhưng đến chỗ Tinh Không Đạo Cực Tông này, toàn thân đều nhàn rỗi, rất không có ý nghĩa.

Hắn cũng nghĩ tới đi gây sự với Trần Hạ Thiên. Nhưng cùng lúc không ai chọc tức mình, hắn cũng không tìm được cớ đi đánh Trần Hạ Thiên. Quan trọng nhất chính là, Trần Hạ Thiên này đã sớm đi ra ngoài giải sầu. Cái này khiến cho Bạch Tiểu Thuần có chút buồn bực.

Về phần ở chỗ Bạch Trấn Thiên, Bạch Tiểu Thuần cũng muốn đi thu thập một chút. Nhưng hiển nhiên Bạch Lân biết tính cách của Bạch Tiểu Thuần, cố ý chạy tới cùng hắn ôn chuyện, nói tới nói lui, nói một hồi cuối cùng trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần nhất thời liền hiểu ra, chỉ có thể bỏ qua ý nghĩ đi tìm Bạch Trấn Thiên gây phiền phức.

Cứ như vậy, còn lại một Lý Hiển Đạo để tìm vui vẻ. Nhưng Lý Hiển Đạo người ta làm việc rất có nguyên tắc... Vì chuyện của Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài, hắn cho Bạch Tiểu Thuần một công đạo rõ ràng. Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy nếu như mình vẫn đi khi dễ Lý Hiển Đạo, sẽ có chút ngượng ngùng.

Cái này khiến cho hắn càng thêm phiền muộn. Thật ra hắn cảm thấy mình cũng rảnh rỗi tới mức toàn thân lông mọc dài... Vì vậy hắn lại đi quan sát trong tông môn. Nữ đệ tử nào bộ dạng xinh đẹp. Chỉ là thân phận của hắn rất cao, bình thường vui mừng thể hiện bộ dạng trưởng bối. Cho nên điều này khiến cho hắn cũng cảm thấy nếu như mình đi tán tỉnh nữ tu xinh đẹp, thật sự có tổn hại thân phận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK