Mục lục
[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Vương... Vương gia, việc này không thể qua loa ah.

Bạch Tiểu Thuần hơi khẩn trương, hắn nhìn thấy gương mặt Cự Quỷ Vương thì trong đầu lại đổi thành gương mặt con gái, da đầu của hắn như tróc ra, cảm thấy bộ dạng này quá khó nhìn.

- Thế nào, ngươi không hài lòng? Hừ... Ngươi không cần đi đối lập, con gái bổn vương là Chu Tử Mạch, dung mạo vượt qua Trần Mạn Dao, tu vi vượt xa Trần Mạn Dao, ngươi nhìn thấy là biết rõ, cho dù lão phu cố tình gả nàng cho ngươi, nàng chưa chắc đã đồng ý đấy.

Cự Quỷ Vương trừng mắt, bất mãn phất tay lại nói.

- Nhanh chóng thả Trần Mạn Dao ra đây, chuyện này quyết định như vậy.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần kêu khổ, đôi mắt trông mong nhìn Cự Quỷ Vương, thật sự không có chủ ý khác, đối phương đã nói gả con gái cho mình, nếu còn không thả, chỉ sợ Cự Quỷ Vương sẽ liên tưởng tới việc khác, Bạch Tiểu Thuần xoắn xuýt và thở dài, hắn đánh cược một lần, hi vọng Trần Mạn Dao không nhận ra mình, hoặc niệm tình cảm ngày xưa không bán mình ra.

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái, hắn thả Trần Mạn Dao đang hôn mê ra khỏi túi trữ vật.

Ánh mắt Cự Quỷ Vương nhìn sang, hắr từng nghe nói qua mỹ mạo của Trần Mạn Dao, hiện tại ban đầu tiên nhìn thấy, sắc mặt cổ quái, dường như cũng hiểu tại sao Bạch Tiểu Thuần không thả.

- Đúng là mỹ nhân.

Cự Quỷ Vương vội ho một tiếng, lại lườm Bạch Tiểu Thuần, lúc này hắn phát tay thu Trần Mạn Dao đang hôn mê.

- Việc này như vậy đi, ngươi ngày mai dùng truyền tống trận đi thành Khôi Hoàng, đi tới quân đoàn Cự Quỷ tìm con gái ta, nàng chính là đại thống lĩnh của quân đoàn Cự Quỷ, ngươi đi phụ tá nàng, các ngươi chậm rãi bồi dưỡng tình cảm.

- Ah? Vội vã như vậy... Ta...

Bạch Tiểu Thuần thật sự không có hứng thú với Chu Tử Mạch, vẻ mặt đau khổ muốn cự tuyệt, chuyện này Cự Quỷ Vương không cho Bạch Tiểu Thuần mở miệng, hắn đã trực tiếp hạ vương lệnh.

- Đoạn thời gian trước Tử Mạch đã bảo lão phu an bài một ít người tới phụ trợ, hiện tại xem ra ngươi là người thích hợp nhất, cứ như vậy đi, ngày mai khởi hành rời đi.

- Mặt khác là chuyện thân phận của Tử Mạch, con gái ta rất hiếu thắng, không đập cờ hiệu của ta làm việc, cho nên người biết không nhiều, về phần những quyền quý đều ngầm hiểu với nhau, ngươi cũng không nên làm phức tạp.

Cự Quỷ Vương nói xong liền quay người rời khỏi mật thất.

Lúc Cự Quỷ Vương rời đi, Bạch Tiểu Thuần sầu mi khổ kiểm, hắn không muốn cưới đại thống lĩnh Chu Tử Mạch gì đó, suy nghĩ chính mình là Vạn phu trưởng đấy...

Về phần quân đoàn Cự Quỷ, Bạch Tiểu Thuần ẩn ẩn nhớ rõ lúc ở Trường thành có bắt một hồn tu làm việc cho Cự Quỷ Vương, người này chính là thủ hạ một Hầu gia dưới trướng Cự Quỷ Vương, mặc dù như thế Bạch Tiểu Thuần vẫn do dự, hắn suy nghĩ có phải trùng hợp hay không... Dù sao thành Cự Quỷ có chuyện phản loạn, rất có thể người hắn bắt được năm đó chính là do tên Hầu gia kia an bài ra ngoài làm việc tư.

Hắn thật sự không muốn đi tới thành Khôi Hoàng, chỗ đó quá nguy hiểm, nhất là Trần Mạn Dao có khả năng nhận ra thân phận của mình, lại nói nếu đi tới thành Khôi Hoàng, một khi không ổn còn chui đầu vào lưới.

Hơn nữa hắn còn trói thiên kiêu của hơn phân nửa quyền quý thành Khôi Hoàng, nếu đi tới đó chẳng khác gì đưa dê vào miệng cọp.

Tương lai còn chưa biết, thái độ của Cự Quỷ Vương rất kiên quyết, trước kia mình đã bộc phát một lần, nếu lại mâu thuẫn... Sợ rằng sẽ phá hư quan hệ với Cự Quỷ Vương, đến lúc đó dần dần lạnh lùng, mình cũng mất đi ưu thế trong thành Cự Quỷ.

- Phải tính toán việc này cẩn thận.

Bạch Tiểu Thuần vò đầu bứt tai, trong túi trữ vật của hắn hiện tại, Bạch Hạo lặng lẽ bay ra và nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong thần sắc mang theo thần thái nhìn là đủ, vừa rồi có Cự Quỷ Vương ở đây nên hắn không dám lộ ra chút khí tức nào, nhưng hắn nghe rõ đối thoại của hai người, hắn cũng phải cảm khái sư tôn can đảm.

Hắn không biết Bạch Tiểu Thuần có mặt nạ, chỉ cần ở bên cạnh hắn sẽ khó bị kẻ khác phát hiện.

- Sư phụ, đệ tử có nghe nói một ít về con gái của Cự Quỷ Vương, nàng rất thần bí, dường như lúc trước từng một mình rời khỏi thành Cự Quỷ ra ngoài tu luyện.

Bạch Hạo thấp giọng nói ra, hắn cũng nói rõ chuyện mình biết với Bạch Tiểu Thuần.

Nhưng hắn biết không nhiều, Bạch Tiểu Thuần thở dài, càng nghĩ càng không có cách nào, vì vậy vội vàng rời khỏi mật thất đi ra ngoài tìm hiểu.

Một phương diện là tìm hiểu về thành Khôi Hoàng, một phương diện tìm hiểu tin tức con gái Cự Quỷ Vương, cho đến đêm khuya, Bạch Tiểu Thuần trở về và vẻ mặt đau khổ.

- Thành Khôi Hoàng thật đáng sợ, ta tuyệt đối không đi! Cùng lắm ra ngoài tránh né một thời gian ngắn...

Một đêm qua đi, lúc hoàng hôn ngày hôm sau, Bạch Tiểu Thuần thật sự lề mề không đi, hắn không dám dùng truyền tống trận, dứt khoát tùy tiện kiếm cớ tìm Cự Quỷ Vương muốn Quỷ Vương Chu, dựa theo kế hoạch của hắn là đáp ứng, âm thầm xa chạy cao bay, tránh né một mấy ngày liền quay về, nói không chừng Cự Quỷ Vương cũng biết rõ quyết tâm của hắn.

Về phần Quỷ Vương Chu, lúc trước hắn trông mà thèm, biết rõ đây là bảo bối tốt, vừa vặn mượn nhờ cơ hội này kiếm một chiếc.

Hiển nhiên Cự Quỷ Vương cũng nghĩ tới điểm này, giống như cười mà không phải cười ném Quỷ Vương Chu cho Bạch Tiểu Thuần, lại gọi Vô Thường Công thôi phát giúp hắn, tự mình hộ tống Bạch Tiểu Thuần đi thành Khôi Hoàng.

Vô Thường Công cũng đành chịu, cảm thấy Bạch Tiểu Thuần có truyền tống trận không cần, lại muốn thông qua Quỷ Vương Chu, nhưng Vương gia đã lên tiếng, hắn chỉ có thể nghe lệnh, vì vậy thôi phát Quỷ Vương Chu mang theo Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, hóa thành một đạo hào quang rời khỏi thành Cự Quỷ.

Đứng trên Quỷ Vương Chu, Bạch Tiểu Thuần khóc không ra nước mắt, Vô Thường công bên cạnh mặt đen nhìn sang, trên đường đi không có để ý tới Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần cũng không phản ứng tới hắn.

Lúc này đáy lòng không ngừng kêu khổ, kế hoạch bị Cự Quỷ Vương nhìn thấu, trước mắt hắn chỉ có thể thành thật đi tới thành Khôi Hoàng.

- Dùng tu vi Thiên Nhân của Vô Thường Công, thôi phát Quỷ Vương Chu cần ba tháng là tới thành Khôi Hoàng.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần đau khổ, cúi đầu ngọc giản trong tay, trong ngọc giản có địa đồ, từ khoảng cách thì từ thành Cự Quỷ đi thành Khôi Hoàng xem như khá gần, về phần thành Cửu U, sợ là cần Vô Thường Công thôi phát Quỷ Vương Chu không gián đoạn trong một năm mới tới.

Nếu đổi thành Bạch Tiểu Thuần thôi phát, thời gian này càng dài hơn nữa, trên đoạn đường này quá nguy hiểm, càng không phải Thiên Nhân càng khó đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK