Mục lục
[Dịch] Hùng Bá Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nhưng vì sao Arthur lại đứng?

Ngồi chính giữa là một lão già mặt đầy nếp nhăn, thoạt nhìn lão già giống như bất cứ lúc nào đều có thể ngã xuống, bên phải hắn là Thomas cùng một kỵ sĩ trẻ tuổi anh tuấn, phía sau là một tùy tùng.

Thilo chỉ sững sờ một chút, ông già này... Đột nhiên sau đó, mồ hôi như đậu lớn toát ra từ trán Thilo, như bị sét đánh, cả thế giới lần này sụp đổ rồi.

Sima bên cạnh cũng vậy, miệng khô lưỡi khô, đây là chuyện gì.

Đám kỵ sĩ phía sau cũng nhận ra điểm kỳ lạ, đây là chuyện gì.

Thilo chậm rãi quỳ xuống, "Hồng y Đại chủ tế Thilo bái kiến Giáo Hoàng bệ hạ."

Lập tức tất cả mọi người đều há hốc mồm, lúc Sima cũng quỳ xuống theo, những người khác không tự chủ được đều quỳ xuống.

Chỉ còn lại một mình Haron ngây ngốc đứng ở đó.

Giáo hoàng? Cái lão già sắp chết kia là Giáo hoàng?

Haron bị đánh ngã rồi.

"Thilo, gan ngươi quả thật không nhỏ." Giáo hoàng mở đôi mắt già nua tinh quái.

"Bệ hạ, xin nghe thần bẩm báo đúng sự thật." Thilo cố gắng ổn định âm thanh, không cho sự lo lắng của mình lộ ra.

"A? Ta cũng muốn nghe một chút, ngươi làm sao có thể giải thích rõ ràng, tự động mang kị sĩ đoàn tấn công thành Doran, đối với một thành chủ vừa mới lập công, đây chính là việc Hồng y đại chủ tế cần làm sao?"

Âm thanh của Benedict 15 rất chậm, lại như tiếng như chuông lớn.

"Bệ hạ minh giám, lần này thần đến, chỉ là cùng thành chủ Arthur thương thảo một ít dự án hợp tác, không phải tấn công." Thilo trầm ổn nói.

"A, đúng không, vậy ngươi phái người cướp sạch Thị trấn Phong, Thị trấn Gió Thu, mấy ngày nay tại phụ cận giày vò cũng đều là vì trợ giúp thành phố láng giềng sao."

Giáo hoàng nhìn xuống Thilo, lập tức một luồng uy áp phủ xuống, kị sĩ đoàn phía sau khi biết được đây là Giáo hoàng đã há hốc mồm. Giáo hoàng là ai, đó là tồn tại cao nhất Mông Gia, tồn tại vĩ đại như vậy, làm sao xuất hiện tại địa phương như thế này?

Thilo đã rõ ràng, hắn rơi vào bẫy, đây là người khác muốn đối phó hắn, hơn nữa là muốn nhổ cỏ tận gốc.

Giải thích, ngụy biện?

Chuyện đã đến tình trạng này, sợ rằng người đi Thị trấn Phong cùng Thị trấn Gió Thu đều đã không còn hi vọng, nhiều người như vậy làm chứng, chối làm sao đều chối không được. Cho dù không chết, cũng khẳng định quyền thế hoàn toàn bị tước bỏ, như vậy so với chết còn thê thảm hơn. Không có quyền thế bảo vệ, mấy năm nay hắn đắc tội bao nhiêu người, họ còn không đem hắn ăn sống.

Thilo chậm rãi đứng lên, "Sima, lên thôi, lão quái vật muốn mạng của chúng ta."

Sima do dự rồi một chút, hắn đương nhiên biết Thilo vì sao làm như vậy, đây là lúc liều mạng cá chết lưới rách rồi.

Nhưng hắn lại không giống Thilo, hắn dù sao cũng là người gia tộc Harrington, lợi ích gia tộc cùng người bình thường kết hợp là bất đồng, đó là mạch máu, huống chi hắn lại không phải chủ mưu.

"Ha ha, Sima, làm sao, ngươi còn ảo tưởng cái gì sao, chuyện này từ đầu tới đuôi ngươi cũng không biết, gia tộc Harrington khẳng định là từ bỏ ngươi rồi, còn đang mộng đẹp sao, ngươi nhớ ngươi đã làm những gì, cần ta giúp ngươi nhớ lại một chút không?"

Thilo khinh thường nói, nhiều năm như vậy, hai người cùng làm qua không biết bao nhiêu chuyện tệ hại rồi, chuyện có thể khép tội chết càng không phải một điều hai điều.

Sima cũng chậm rãi đứng lên, hắn không nghĩ như vậy, nhưng theo như lời Thilo, hắn đã đi quá xa, không có đường rút lui, hắn không tin, chuyện lớn như vậy gia tộc lại không biết, vậy mà hắn vẫn hoàn toàn không biết gì cả, hiển nhiên là tín hiệu từ bỏ.

"Đại nhân, nếu như... Ta lấy công chuộc tội!"

Sima đột nhiên lộ ra nụ cười tàn nhẫn, hắn đã trải qua không ít chuyện, nhưng hắn là chiến sĩ vàng sáng trung cấp, là của cải của đế quốc, hắn mạnh mẽ dựa trên thực lực của chính mình, không phải dựa vào quyền lực.

Một chưởng đã chém về phía Thilo, khóe miệng Thilo lộ ra ý cười kì quái, chẳng lẽ Thilo chịu chết tại đây.

Nhưng thân thể Sima lại cứng ngắc, đường đường chiến tướng vàng sáng trung cấp nhưng ngực đã bị xuyên thủng, nằm mơ cũng không nghĩ tới Thilo vậy mà lại là cao thủ. Hắn vốn không coi trọng khả năng của Hồng y đại chủ tế.

Thilo một tay móc ra trái tim Sima, vị người mạnh vàng sáng trung cấp này còn chưa kịp biểu hiện gì đã ngã xuống.

Trước mặt mọi người, Thilo ăn tươi trái tim của Sima, liếm sạch sẽ vết máu trên khóe miệng, thần thái cả người cũng trở nên sáng láng.

"Thilo, ngươi là yêu tộc chuyển sinh, hay vẫn là yêu tộc thuần chủng."

Benedict 15 mơ hồ nói.

"Hê hê, Giáo hoàng bệ hạ, ngươi chỉ việc ở đế đô hưởng thụ cuộc sống thật tốt, cần gì xen vào việc của người khác, mặc dù ta là yêu tộc, nhưng càng ngày càng thích cuộc sống của người thú, là ngươi ép ta ."

"Xem ra lôi yêu Lucifer sắp thức tỉnh rồi." Benedict 15 nói.

"Ha ha ha, chúng ta cũng cảm thấy sức mạnh, sức mạnh không thể ức chế đang bành trướng trong cơ thể, đại vương đang thức tỉnh! Benedict ngươi không thể ngăn cản, ngươi quá yếu, quá yếu ớt, thời đại của yêu tộc chúng ta nhất định sẽ tới !"

Thilo cười nói.

"Tìm chết!" Bott tiến về phía trước một bước.

Arthur ở bên cạnh nghe mà trong lòng phát run, may là đem giấu Emma đi, Tuyết nữ cũng là một trong các yêu vương, Lôi yêu vương này không biết như thế nào vậy mà có thủ hạ mạnh mẽ như vậy.

Không thể không nói Sima quá khinh thường, hoàn toàn không phòng bị, nhưng quả thật Thilo sức mạnh cũng rất ngang tàng. Căn cứ thú linh phán đoán, đương nhiên sẽ cảm thấy yếu, đó là bởi vì sức mạnh thực sự của hắn là yêu lực.

Rất hiển nhiên Thilo thuộc về yêu tộc nguyên sinh, có điều thuộc về loại con lai, yêu tộc vì tránh né Giáo đình không ngừng đuổi giết mới nghĩ ra biện pháp này, dòng máu thuần chủng sẽ bị phân tán, nhưng chỉ cần yêu vương tỉnh giấc, sẽ kích thích sức mạnh một bộ phận yêu tộc tỉnh giấc.

Sức mạnh của Thilo tỉnh giấc rất sớm, hắn mưu đồ rất lớn, đáng tiếc tại thời khắc cuối cùng sắp thành lại bại.

Gina đi ra, Benedict 15 gật đầu, có chút tán thành, hàng ngũ sứ đồ luôn luôn không làm hắn thất vọng.

Mà đối phó yêu tộc cũng là một trong những nhiệm vụ chủ yếu của hàng ngũ sứ đồ.

Chẳng bao lâu, lần lượt các đại nhân vật từ cửa đi vào.

Thilo cũng thất kinh, Hội trưởng Công hội nhà mạo hiểm, hai vị Shaman, đao phủ hàng ngũ sứ đồ William, nhất là tên William kia, trên tay hắn dính đầy máu yêu tộc.

Đến lúc Hội trưởng chiến sĩ công hội Monphistle đi vào thì Thilo biết chuyện đã kết thúc, vốn hắn còn muốn triệu tập kị sĩ đoàn đánh giết một chút, dù sao những người này cũng không biết tướng mạo Giáo hoàng. Nhưng Monphistle vừa xuất hiện, nói rõ quân đội bên ngoài đã mất khống chế rồi.

Làm bề trên của Sima Harrington, Hội trưởng chiến sĩ công hội, có thể nói là có quyền quyết định, từ đầu tới đuôi đã không cho Thilo bất cứ cơ hội nào.

Monphistle nhìn thấy thi thể trên mặt đất, trong lòng lửa giận tràn đầy, Sima dù sao cũng là người trong gia tộc của hắn, tuy rằng kế lớn không thể tiết lộ, nhưng với thể diện của hắn, mạng Sima dù sao cũng ổn, bồi dưỡng một chiến sĩ vàng sáng không dễ dàng, làm sao cũng không nghĩ lại chết trong tay Thilo. Cũng tại gã Sima này không ổn, vậy mà bị đánh lén, chỉ có thể nói là thật sự chết không đủ tiếc, còn làm mất mặt Harrington gia tộc.

Monphistle ở địa vị cao đã lâu cũng nhẫn không nổi, sát khí cuồn cuộn như nước lũ tuôn ra.

Thilo lại không thèm để ý, "Người không ít, xem ra ta vẫn là xem thường xảo quyệt của Thú tộc, có điều các ngươi có thể bắt ta như thế nào?"

Phía sau Thilo đột nhiên mở ra đôi cánh xương rộng hơn một mét, trôi nổi lên không trung, "Lão quái vật, chờ đại vương ta thức tỉnh, chính là thời khắc người thú các ngươi trở thành đồ ăn cho chúng ta, hưởng thụ tử tế thời gian vui vẻ này a."

Thilo lưu luyến nhìn thoáng qua Lộ Dao, mỹ vị như vậy thật sự là đáng tiếc, có điều cơ hội còn rất nhiều.

Không có người động, bởi vì có mặt Giáo hoàng.

Đổi thành là trước kia, có thể có người lập tức đã động thủ, nhưng bây giờ lại không ai động, gần đây bên ngoài Mông Gia nguy cơ tứ phía, yêu tộc cũng rục rịch, mà kì quái là Giáo hoàng mềm yếu không chịu nổi tựa hồ cũng đang thức tỉnh.

Benedict 15 mở mắt, ngón tay già nua chỉ lên "Gãy!"

Tăng...

Máu thịt tung tóe, cánh phía sau Thilo trực tiếp bị xé nát, kêu thảm rơi xuống.

Vốn không động Neberro bay lên trời, giữa không trung bạc trắng chớp lóe, đại kiếm trong tay hướng Thilo chém tới.

Thilo cười lớn, "Giáo đình thật là hết người, một chiến sĩ bạc trắng đã có thể trở thành đại kỵ sĩ trưởng!"

Bỗng nhiên, Thilo ánh mắt cứng đờ, rõ ràng đã né thoát một kiếm, vậy mà bụng hắn lại bị chém rách.

Không thể không nói, Trâu Lượng bị làm cho chấn động, lần đầu tiên hắn thấy Neberro ra tay, danh tiếng kỵ sĩ mặt trời đã nghe qua quá nhiều, đệ nhất thiên tài Mông Gia đến cùng mạnh cỡ nào?

Chỉ là một kiếm, trợn mắt cứng lưỡi một kiếm.

Thilo không thể tin, đem nội tạng rơi ra nhét trở vào, O'Donna, Monphistle, William thấy Neberro ra tay đã không người nào động.

Hiển nhiên bọn họ biết người trẻ tuổi này thực sự đáng sợ.

Neberro Sanchez, chiến sĩ thiên tài đáng sợ nhất Mông Gia từ trước tới nay.

"Neberro Sanchez."Thilo rốt cục cũng nhận ra kỵ sĩ trẻ tuổi trước mắt là ai, tên này cũng như sấm bên tai, nhưng kỳ thực ai cũng không thật coi trọng hắn. Cấp bạc trắng, thiên tài thế hệ trẻ, cộng thêm bối cảnh gia tộc Sanchez, lăn lộn đến vị trí này cũng không có gì ngạc nhiên .

Tất cả mọi người đều xem trọng Neberro, nhưng trong lòng mỗi người đều đánh giá thấp sức mạnh của Neberro. Hết thảy đều bởi vì dòng họ của hắn, hắn có bố là Đại quan cầm quyền Mông Gia.

Điểm này Neberro chưa bao giờ phản bác, bởi vì hắn quả thật là Neberro Sanchez, quả thật có cha là Đại quan cầm quyền, quả thật quyền thế ngập trời.

Nhưng đây không phải sức mạnh của hắn, mà sức mạnh của hắn cũng không cần đi chứng minh như bất kì ai.

Trâu Lượng biết Neberro rất mạnh, nhưng mạnh đến cùng đến cấp độ nào, Trâu Lượng cũng không biết, cùng với từng bước mạnh mẽ của chính hắn, tựa hồ đã nhanh quên đối thủ Neberro này rồi.

Mà sức mạnh một kiếm này Trâu thần côn biết.

Thilo có thể một chiêu đánh chết Sima, dĩ nhiên có đánh lén, nhưng sức tấn công của hắn ít nhất cũng ở cấp vàng sáng, nếu không tuyệt đối không thể làm cho Sima ngay phản ứng cũng không phản ứng kịp.

Thân thể Thilo bao trùm một tầng áo giáp màu đen, một khi thân phận bị vạch trần, chết đã không phải có thể dọa Thilo

"Nhóc con, ngươi rất có tiền đồ, đáng tiếc ngươi không nên ra mặt." Thilo âm trầm nói, có Hội trưởng chiến sĩ công hội, có lãnh đạo hàng ngũ sứ đồ, có Hội trưởng Công hội nhà mạo hiểm, thậm chí còn có chó săn Bott của Giáo hoàng, làm sao đến phiên Neberro ra mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK