"Buồn cười, một tế ti nho nhỏ mà dám ngang ngược với ta!" Lance như núi lửa sắp bùng nổ, vẻ mặt dữ tợn đi qua đi lại trong phòng!
Mấy năm nay luôn dựa vào thế lực cha nuôi là Hồng y đại chủ tế sau lưng, chưa có ai làm hắn mất mặt như vậy! Dám động vào người của ta, còn chuẩn bị dùng hoả hình thiêu chết?
Cho dù rất giận Thiết Mộc nhưng chung quy vẫn là người trong nhà, cần đánh cần giết cũng phải do mình phán xét; thế mà một tế ti nho nhỏ dám ra lệnh hỏa hình, mùi vị đó hoàn toàn khó có thể chấp nhận được.
Arthur! Bố nếu không tiêu diệt ngươi, Lance này cũng không cần lăn lộn tại tỉnh Thần Diệu nữa.
"Người đâu đến đây!" Lance gào thét: "Đem thư của ta đưa cho Quan cầm quyền Sarah, lệnh cho hắn thả người!"
Ánh mặt trời gay gắt thiêu đốt không gian, trên quảng trường lớn của Jerusamer, Thiết Mộc - chó săn tâm phúc của Lance tử tước bị cột trên một cây thập tự giá to lớn, phơi mình trong nắng gắt.
Mồ hôi từ chân hắn nhỏ xuống thu hút vô số ruồi vo ve bay múa.
"Nhìn thấy không? Đây chính là kết cục cho những kẻ mạo phạm tế ti, mạo phạm Thần thú!"
Ruman tộc Bear khắp người được băng bó trông như xác ướp, nhưng tinh thần kích động mười phần. Một tay chống nạnh, rống lớn đến nước bọt tung tóe cùng những người vây quanh kể tội Thiết Mộc.
Những người tụ tập xung quanh quảng trường ngày càng đông, thỉnh thoảng lại chỉ chỉ trỏ trỏ thảo luận.
Người thích xem náo nhiệt bất kể ở đâu đều có rất nhiều.
Trên Thập tự giá, Thiết Mộc đầu cúi thấp, môi khô khốc, trong đầu vậy mà đang chứa đầy oán độc, thóa mạ.
"Lũ dân đen này, Lance tử tước nhất định sẽ cứu ta, các ngươi sẽ hối hận! Còn có ngươi Arthur, đợi bố có cơ hội a ..."
Cách không xa quảng trường thị chính, tại đại sảnh nghị chính đang diễn ra một trường tranh luận kịch liệt.
"Mẹ! gã Arthur kia thật quá kiêu ngạo! Ngay cả con nuôi Hồng y giáo chủ, cháu Tổng đốc đại nhân cũng dám đắc tội! Đem người của người ta trói trên thập tự giá muốn dụng hoả hình thiêu chết, đây không phải đánh Lance tử tước? Không! Là đánh vào mặt Tổng đốc đại nhân?"
"Đúng vậy, thật không hiểu tiến lùi, chúng ta cho dù có mâu thuẫn đến mức nào cũng không thể quá tuyệt tình, dù sao đó cũng là người của Tổng đốc đại nhân. Ép người đến tuyệt lộ đó chính là không chết không dừng a"
"Hắn làm như vậy có suy nghĩ cho người Jerusamer chúng ta hay không? Có suy nghĩ đến lập trường của chúng ta không? Quả thực người... "
"Hèm, nhỏ giọng đi! Quan cầm quyền Sarah đến rồi, để xem hắn nói gì."
Cùng lúc, trên Thần miếu đại điện, chín vị chủ tế, còn có Hồng y đại chủ tế Thomas, Arthur cùng các tế ti đang làm nhiệm vụ tại thần miếu cũng đang tu tập bàn luận, trọng tâm chính là lần này xung đột ngoài ý muốn với Lance tử tước.
Một khung cảnh trầm mặc, ai cũng khó nói, các tế ti ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ai cũng không muốn là người lên tiếng trước.
"Arthur tế ti lần này làm việc quá mạnh tay rồi" Manila mơ hồ nói: "Bất quá chuyện đã xảy ra, mọi người nói làm sao giải quyết đây?"
Trở thành Hồng y đại chủ tế cũng cũng đã một thời gian, quyền thế cùng uy nghiêm đều ngày càng tăng, một câu nói giống như đem chuyện của Arthur định rồi.
Lẽ thường mà nói đang trong thời kỳ nhạy cảm - chuyển giao quyền lợi thu thuế, hòa hoãn với Quan cầm quyền còn chưa xong đằng này còn đắc tội, đây chính là cho đối phương lý do gây chuyện, nhưng việc này do Arthur gây ra thì hẳn không bình thường.
"Arthur tế ti quả thật có điểm lỗ mãng, ta xem việc này có nên uyển chuyển một chút không?" Manila chủ tế nói.
Một số người tâm tư linh hoạt đã bắt đầu xì xào lên tiếng.
"Bất luận như thế nào, tế ti cùng tôn nghiêm của Thần thú là những thứ không thể khinh nhờn, cho nên nếu cho ta lựa chọn lần nữa ta cũng không hối hận mà quyết định như vậy!" Trâu Lượng cứng rắn phang một câu, "Ta cần vì các tế ti của mình mà ra mặt."
Như vậy chẳng khác tuyên bố rõ ràng với mọi người: tên kia đánh người của bố, bố bắt hắn trả giá.
"Không biết nhìn đại cục!" Thomas hừ lạnh một tiếng.
Người thật sự hiểu nội tình đều biết hai thầy trò này đều là điển hình cáo già. Đừng nhìn Thomas mạnh miệng, trong lòng sợ rằng ngay cả một tia trách cứ cũng không có.
Sở dĩ lên tiếng mắng Arthur cũng là bảo vệ cho hắn, Thomas đã phê bình rồi thì những người khác không cần lên tiếng nữa. Tranh đoạt quyền uy nhiều năm, sau khi trở thành Hồng y đại chủ tế Thomas càng thông thạo kỹ xảo xử lý công việc.
Trên thực tế, những người trong thần miếu có cảm tình yêu thích Arthur ngày càng chiếm đa số, đứa nhỏ này mặc dù có nhiều tật xấu, cũng có chút kiêu ngạo, nhưng chủ yếu là đối với người ngoài. Hơn nữa bởi vì có hắn nên Thần miếu Jerusamer mới có địa vị hôm nay, loại chuyện nhỏ như thế này người của Thần miếu sẽ không nói nhiều.
"Thiết Mộc ngang nhiên đả thương tế ti đây là hành động khinh nhờn, dùng hoả hình đối với hắn còn nhẹ, ta cảm thấy người chủ mưu sau lưng cũng phải chịu trách nhiệm!" một câu nói của Maru làm cho mọi người trong lòng giật mình. Maru chủ tế chính là tiên phong của tên nhóc Arthur này, động tới Arthur cũng giống như động đến mạng già của lão.
Thomas cùng Arthur đưa mắt nhìn nhau, không nghĩ tới lão Maru so với bọn họ còn nhiệt tình hơn, có thể giết chết Thiết Mộc nhưng đối với Lance phải có thủ pháp khác, ít nhất va chạm trực tiếp là không nên, cần lưu lại cho Tổng đốc cùng Hồng y đại chủ tế vài phần thể diện.
Đấu tranh cũng không thể tùy ý mở rộng, cần đi dần từng bước.
Trong lúc các tế ti ở dưới bận rộn với đủ loại suy tính thì một tế ti thủ vệ vội vã đi vào: "Các vị đại nhân, phòng thị chính bên kia phái người thông báo: Quan cầm quyền Sarah triệu tập Hội nghị phòng thị chính khẩn cấp!"
Đến rồi!
Tất cả tế ti ở đây đều căng thẳng trong lòng, xem ra Lance tử tước bên kia đã phát chiêu. Bởi vì Arthur gây chuyện mà Thần miếu tại thời khắc mấu chốt này lại cùng Quan cầm quyền bên kia đối trận.
Có người trong lòng thở dài, có người âm thầm vui vẻ, bất kể suy nghĩ trong đầu như thế nào cũng phải đợi đến cùng sự việc được giải quyết như thế nào. Arthur, Thomas cùng phân quản chín Đại chủ tế đồng loạt hướng về phòng nghị chính chạy tới.
Jerusamer không trung đột nhiên trở nên âm trầm, áp lực nặng nề tựa hồ sắp có một hồi mưa giông bão tố.
Nhưng loại áp lực này chỉ là đối với người khác, Trâu Lượng cảm giác chính mình có năng khiếu đấu tranh, chẳng những không có áp lực, ngược lại rất chờ mong, đối thủ có thể có kiểu biểu hiện gì?
Thomas nhìn thấy trong ánh mắt Arthur loại ánh sáng đó, đứa nhỏ trời sinh này chính là vì thế giới này sinh ra ...
Quan cầm quyền Sarah ngồi tại bàn làm việc trong lòng đầy tâm sự.
Trên tay có hai phong thư, một phong của Tổng đốc tỉnh Van der Sar đại nhân, một phong là Van der Sar đại nhân chuyển lại - do chính Đại quan cầm quyền hạ bút.
Bất kể là phong thư nào nội dung cũng chỉ có một: Nghĩ tất cả các biện pháp tạo cho Thần miếu có thêm phiền phức.
Dù sao là nguyên lão hội hạ phát mệnh lệnh, đấu tranh quyền lực chính là nghệ thuật cùng kỹ xảo, đấu đá cá nhân nhưng thực chính là cùng cả thể chế đấu tranh.
Sarah tùy ý ném phong thư đi, căn bản không để ý, hắn nơi này trên đỉnh đầu là Hồng y đại chủ tế, thất bại là đương nhiên.
Tạo ra phiền phức ... Bốn chữ này cứ như chuyện đùa, hắn thể hiện tín hiệu, Arthur bên kia cũng phi thường rõ ràng trả lời, Sarah biết con đường này một khi đi rồi đã không thể quay lại, có điều sau khi vượt qua được khúc mắc, tâm tình hắn đã tốt hơn nhiều.
Làm người cạnh tranh trực tiếp nhất với Thần miếu, Sarah tỉ mỉ đánh giá mọi chuyện xảy ra trong suốt năm qua, cuối cùng toàn bộ kết luận đều nằm trên gã Bear tuổi trẻ này.
Lấy hình ảnh dùng tay làm mây lật tay làm mưa để hình dung về gã này tuyệt đối không quá đáng.
Nhưng đây chỉ là một nhân tố ảnh hưởng đến quyết định của Sarah. Chính mình muốn hợp tác với đối thủ có sức mạnh, có giá trị, nhưng vốn không phải người một nhà, Sarah cần phá rồi lại lập nên phải dựa vào người có tiền đồ, mà Arthur là người trọng tình nghĩa, từ cách hắn trợ giúp Maru cùng phản ứng khi những tế ti chiến ca theo mình bị đánh liền có thể nhận thấy.
Một người thông minh, có thể dùng vừa đủ sự lỗ mãng trong xử lý vài chuyện, loại người này mới là lợi hại nhất, cũng là loại người đáng để dựa vào nhất.
Mà Sarah vững tin đối phương cũng vậy cần sự ủng hộ của mình.
Một hậu phương lớn ổn định luôn tốt hơn nhiều việc không ngừng có đối thủ đến nhà gây chuyện.
Sarah tiện tay đem hai phong thư tiêu hủy, nhất thời rơi vào suy tư. Chẳng bao lâu, thư ký quan tiến vào thông báo thành viên nguyên lão hội đều đã đến đủ rồi.
"Như vậy ... Trước mắt họp thôi!"
Đây là một trường tranh đấu thú vị, hắn rất chờ mong biểu hiện của đối phương.
Thành Jerusamer - Công hội điêu khắc sư linh hồn, phân hội trưởng Samuel nhìn thủ hạ báo cáo, rơi vào trầm tư.
Theo hắn cảm giác, việc này quả thật Arthur làm quá cứng nhắc, có điểm không nắm được đại cục rồi.
Tại thành Jerusamer xa xôi này, ngươi kiêu ngạo một chút không ai quan tâm, dù sao sức mạnh thế lực của ngươi đang khống chế tất cả, nhưng Lance tử tước đó là ai?
Sau lưng là Tổng đốc người đứng đầu tỉnh, còn có một bố nuôi là Hồng y đại chủ tế. Ngay cả loại người này mà cũng động tới có chút quá mức, chạm đến cả quy tắc của thể chế.
"Chuyện này có người sẽ không chịu để yên như vậy."
Trực giác Samuel cảm thấy vòng xoáy đấu tranh mới chỉ bắt đầu.
Bất quá trước mắt vấn đề hàng đầu là đối với chuyện này Công hội điêu khắc sư linh hồn nên đứng về phía nào, như thế nào để thu hoạch lợi ích lớn nhất, đột nhiên Samuel mỉm cười ... Cáo con ... dã tâm này có điểm vượt quá tưởng tượng rồi a.
"Hội trưởng, bên kia Quan cầm quyền Sarah phái người mời ngươi tham gia nguyên lão hội.
Đến rồi! Kịch hay bắt đầu rồi!
Samuel bỗng nhiên đứng lên.
Cùng thời khắc đó, Hội trưởng công hội sát thủ Jerusamer – Renault cùng Hội trưởng công hội cung thủ Jerusamer - Stanford đang đợi đều nhận được thông báo.
Bắt đầu rồi, mỗi lần có loại náo nhiệt này, sẽ cho một số người có chút chờ mong, có phải Arthur cần cơ hội xui xẻo hay không?
Có một số người không chịu nổi cô đơn sẽ nhảy ra, có vài người sẽ lựa chọn lần nữa đứng thành hàng, hết thảy đều lau mắt mà chờ.
Jerusamer - sảnh chính phòng hội nghị.
Trong đại sảnh rộng lớn bầu không khí hội nghị ngưng trọng. Tại hai đầu bàn hội nghị thật dài là Đại biểu quyền lực cao nhất Quan cầm quyền Sarah, cùng với đại biểu Thần miếu Hồng y đại chủ tế Thomas chia nhau ngồi, người đi theo Thần miếu cùng hệ thống Quan cầm quyền cũng lựa chọn một bên, vị trí rất rõ ràng.
Tại phần giữa bàn hội nghị gồm có Hội trưởng Công hội điêu khắc sư cùng các công hội nghề nghiệp khác, đại biểu còn có các thế gia gia tộc bản địa tại Jerusamer.
Mặc dù bắt đầu chỉ là một va chạm nhỏ không nổi bật, nhưng dính dáng đến thế lực sau lưng song phương, nhất định là một trường chiến tranh tàn khốc nhìn không thấy khói súng.
"Bắt đầu đi!"
Quan cầm quyền Sarah nhẹ nhàng ho khan một tiếng, hướng Thomas Hồng y đại chủ tế tham vấn một chút, sau đó dạo đầu theo thông lệ.
"Hôm nay hội nghị tạm thời là để đưa ra nghị quyết xử lý đối với Thiết Mộc - thủ hạ của Lance tử tước, việc này Thần miếu là bên tương đối hiểu tình hình, Thomas đại nhân, ngài xem phải làm sao?"
Thomas chậm rãi quét qua toàn trường, "Arthur, chuyện này là ngươi gây ra, ngươi nói rõ đi."
Ánh mắt hơn mười người tại hiện trường thoáng cái tập trung trên mặt Trâu bạn học. Thật sự trước kia mặc dù cũng đã từng tham gia hội nghị nguyên lão hội , thậm chí ngay cả người quyền lực cực cao như Giáo hoàng hắn cũng đã từng gặp qua, nhưng yên lặng và ngưng trọng như hội nghị hôm nay thì lại rất ít gặp phải.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK