Nếu Trâu thần côn buồn bực thì Yoria quả thực đã sắp nổi điên rồi, sử dụng bí kĩ kiếm thần sấm mà còn bị thiệt thòi lớn như vậy, quả thực không thể chịu được. Vừa chạy như điên Yoria vừa không nhịn được phun ra mấy ngụm máu, vết thương càng thêm nặng.
Vấn đề là hắn không biết rõ tại sao mình lại bị thương nặng như vậy. Hai mắt Yoria biến thành màu đỏ, pháp thuật hắn dùng chính là cưỡng ép kích thích sức sống.
Kỳ thực Trâu thần côn đã đánh giá thấp sức sát thương của kiếm khí, nếu không hắn để Joyner đuổi theo thì sợ rằng tính mạng Yoria cũng đã chấm dứt.
Yoria ngất xỉu trên thảo nguyên Man Hoang, đại khái ai cũng không nghĩ tới ma sư tử ngang ngược Man Hoang cũng có một ngày bi kịch như vậy.
Lúc này ba người Trâu Lượng cũng cuỡi ngựa phi nhanh, họ cũng sợ Yoria có người tiếp ứng, đây không phải chuyện đùa.
Đến thị trấn Sói Tuyết là an toàn rồi.
Nhìn vẻ thê thảm của Trâu Lượng, Địa Vương hoảnng sợ nhảy dựng lên. Hắn rất rõ ràng sức mạnh của chủ nhân, người nào có thể làm chủ nhân bị thương như vậy?
"Đụng vào Yoria, lệnh cho thị trấn Sói Tuyết tiến vào trạng thái đề phòng".
Trâu Lượng nói miễn cưỡng, Hỏa Đoạt vội vàng ra ngoài triệu tập quân đội, mà lúc này Lộ Dao cũng vội vàng chạy tới, may mà nàng chính là người phụ trách Thần miếu thị trấn Sói Tuyết.
Vừa thấy dáng vẻ Trâu Lượng vành mắt Lộ Dao đã đỏ lên, mặc dù đã thấy nhiều sinh ly tử biệt nhưng Lộ Dao vẫn rất mềm lòng.
Trâu Lượng cười cười, "Không sao, không chết được đâu. Thằng Yoria kia chắc chắn còn bị thương nặng hơn, lần sau nhất định có thể tiêu diệt hắn!"
"Lúc này còn có tâm tình nói đùa!" Che miệng Trâu Lượng, phóng thích từng loạt ánh sáng chữa trị trên người Trâu Lượng.
Lolita và Joyner thì ở bên ngoài, trận chiến này đã triệt để thay đổi quan điểm của Lolita, cũng giúp nàng hạ được quyết tâm, cho nên nàng lại cảm thấy buông lỏng.
"Joyner, ngươi tiến bộ rất nhiều đấy", Lolita nhìn Joyner. Nhớ lại lúc ngự tiền đại chiến, sức mạnh của Joyner coi như ở hàng trung bình yếu, nhưng bây giờ đã là bạc trắng thượng đỉnh rồi. Đối mặt với Yoria, Joyner còn có thể phát ra tấn công hung mãnh như vậy, cho dù là ma sư tử bị thương cũng không phải ai cũng có thể chạm đến.
Joyner lộ ra nụ cười ngại ngùng. Nàng đã rất cẩn thận, lúc sức mạnh sấm sét tung hoành thì nàng cũng bị áp chế không có một chút sức phản kháng nào. Joyner biết rõ sự mạnh mẽ của ma sư tử kể cả khi hắn đã trọng thương, đến tận trước lúc ra tay nàng vẫn ẩn giấu hơi thở không dám có một chút sát cơ nào, thậm chí còn không dám nhìn. Đối với loại cao thủ như Yoria, cho dù chỉ có ánh mắt cũng sẽ dẫn tới sự chú ý của hắn.
"Nhưng vì sao ngươi lại đi theo chúng ta? Chẳng lẽ Arthur sớm đã ngờ tới sẽ có nguy hiểm?" Lolita hơi nghi hoặc.
"Không", Joyner lắc đầu.
"Vậy thì vì sao?"
"Ta là sát thủ của anh ấy, lúc không có nhiệm vụ thì anh ấy đi đâu ta theo đó", Joyner nói như chuyện đương nhiên.
Lolita không nói gì, "Lẽ nào lúc hắn ở bên cạnh Olivia ngươi cũng ở bên cạnh?"
Lolita muốn nói chẳng lẽ lúc Arthur ve vãn phụ nữ Joyner cũng ở bên cạnh xem?
Joyner lại gật đầu không thèm để ý, nàng cho rằng là một sát thủ đủ tư cách, nàng nên luôn luôn ở bên người Arthur, chỉ có như vậy mới có thể làm tròn bổn phận bảo vệ Arthur.
Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, người mạnh đến mấy cũng không thể ứng phó với sát cơ tầng tầng lớp lớp, mà Joyner rõ ràng là loại hình hộ vệ tốt nhất.
Lolita triệt để không nói gì, có điều nghĩ cũng đúng, như Giáo hoàng tựa hồ cũng có hộ vệ sát thủ, chỉ có điều không phải loại hộ vệ như của Arthur, lẽ nào giữa hai người có gì đó?
Nhưng nhìn ánh mắt tinh khiết của Joyner Lolita lại gạt bỏ ý nghĩ này, điều này cũng làm cho nàng cám thấy khó hiểu.
Tình cảm của Joyner đối với Trâu Lượng thuộc về loại rất đặc biệt, nàng phải đi theo bên người Arthur mới có cảm giác chân thực, đây cũng là một loại cảm giác của tộc mèo. Đôi khi được Arthur ôm một cái hay xoa xoa đầu chính là chuyện hạnh phúc nhất của Joyner, chỉ có điều Joyner chưa bao giờ nghĩ đến phương diện khác.
Mà sự tín nhiệm của Trâu Lượng đối với Joyner cũng là loại rất đặc biệt. Joyner khác Olivia, Olivia có quan điểm thiện ác của chính mình, Lộ Dao cũng vậy, nhưng Joyner thì không. Chỉ cần Trâu Lượng bảo nàng làm thì bất kể chuyện gì nàng cũng sẽ đi làm rất vui vẻ.
Đây là sát thủ dịu dàng trời sinh.
Đợi một hồi lâu Lộ Dao mới đi ra, vẻ mặt uể oải. Lolita vội vàng đứng lên, "Arthur không có chuyện gì chứ?"
"Bị thương rất nặng, phải tĩnh dưỡng một thời gian, có điều không đáng ngại", Lộ Dao nở nụ cười uể oải, "Joyner, thời gian này em phải như hình với bóng nhé!"
Joyner đang ngồi ôm chân co tròn trên ghế cười cười rồi lập tức nhẹ nhàng lướt vào phòng.
Lolita đứng dậy, "Tôi đi thăm anh ấy, đều là tôi không tốt, lẽ ra tôi không nên đi xem cảnh sắc Man Hoang..."
Lộ Dao ngăn cản Lolita, "Bây giờ cậu ấy cần nghỉ ngơi, để ngày mai đi".
Nói thật trong lòng Lộ Dao cũng hơi giận hờn, nếu như không phải vì Lolita thì Trâu Lượng cũng sẽ không đi xa như vậy. Đương nhiên Yoria là loại người đến không thiện, sớm muộn gì cũng có lúc chạm trán.
Lolita ngẩn người rồi mới ý thức được nơi này không phải đế đô, ở đây mình chỉ là một người ngoài.
Điều chỉnh lại tâm tình một chút, Lolita gật đầu.
Nàng có thể cảm thấy được sự bảo vệ của mấy người phụ nữ này đối với Arthur, mặc dù Arthur không cho các nàng thứ gì. Không biết tại sao Lolita có một cảm giác không quá thoải mái, như là đố kị. Gregg rất đa tình nhưng Lolita lại không có cảm giác gì, mà Arthur và đám Lộ Dao không có chuyện gì nhưng Lolita lại thấy ghen tị.
Lolita chưa kịp rời khỏi Olivia đã chạy tới, tiểu công chúa căn bản không để ý tới Lolita mà xông thẳng vào. Lộ Dao cũng không ngăn trở, chỉ nhắc Olivia phải nhẹ giọng một chút, cố gắng để Arthur nói ít thôi.
Đây là sự đối đãi khác biệt trần trụi!
Trong thời điểm mấu chốt hiện nay việc Arthur bị thương đã làm kinh động rất nhiều người, mà chuyện này cũng bị đồn thổi vô cùng kì diệu.
Kỳ thực bởi vì cuộc chiến giữa Phong Chi Quốc với Man Hoang đã kết thúc nên rất nhiều người có cơ sở ngầm đều biết tình hình tương đối đáng tin. Man Hoang quả thật rất mạnh mẽ, đủ để làm cho Phong Chi Quốc bị thiệt hại, mà cuộc chiến hung mãnh nhất sau khi thống nhất cũng làm cho khí thế Man Hoang đại chấn, mục tiêu kế tiếp của bọn họ biết là ai?
Thành Doran chỉ sợ là miếng thịt đầu tiên trong miệng Man Hoang.
Trâu Lượng không hề có ý định truyền rộng thông tin, trận đánh với Yoria không thể nói ai thua ai thắng, Trâu Lượng cũng không cảm thấy có gì đáng tự hào, nhưng các loại đồn đại vẫn truyền ra ngoài.
Olivia tương đối hối hận vì không cùng đi với Trâu Lượng, nếu có nàng thì Yoria đã thật sự không thể quay về rồi.
Yoria quả thật rất sơ ý, theo hắn thì trong thời kỳ toàn thịnh hắn chắc chắn có thể nuốt được thành Doran, căn bản hắn cũng không nghĩ tới sức mạnh của Arthur lại ngang tàng đến vậy.
Vận may của Yoria cũng không tồi, hắn được người một nhà khiêng về, đáng tiếc tin tức lại không thể phong tỏa. Ma sư tử lại một lần mất mặt, mà thành Doran bên này cũng đồn đại khắp nơi.
Lần đụng độ ngẫu nhiên này biến thành một lần ước định của ma sư tử và Hồng y đại chủ tế, hai người nhất quyết phải phân cao thấp xem ai mới là bá chủ của khu vực này, cuối cùng chấm dứt với thảm bại của ma sư tử. Kỳ thực là cả hai đều thiệt nhưng thương thế của Yoria quả thật nặng hơn, có điều nếu không có Joyner xuất hiện trì hoãn thì Arthur sẽ bị thêm một đòn của Yoria, lúc đó không biết ai thảm hơn ai.
Nhưng ai bảo Yoria nổi danh đến vậy làm gì?
Sau trận này kế hoạch xâm chiếm thành Doran của Man Hoang chắc chắn lại phải trì hoãn, đại chiến vừa chấm dứt, Man Hoang căn bản không dám triệu tập đại quân tấn công thành Doran, nếu thật sự làm như vậy sợ rằng Phong Thác cũng sẽ không khách sáo.
Hai mặt thụ địch là tình huống bây giờ ai cũng không chịu nổi, lần này Trâu Lượng làm Yoria thiệt hại nặng chỉ làm cho tình thế được củng cố hơn chỉ có điều chắc chắn thù hận giữa hai bên đã càng sâu hơn. Đương nhiên Trâu thần côn chỉ coi Yoria như kẻ thù trong giai đoạn này, sớm muộn gì cũng phải vượt qua.
Mặc dù trên người rất đau nhưng Trâu thần côn vẫn tương đối vui vẻ, không thể không nói lần xuất hành ngoài ý muốn này cũng thu được hiệu quả ngoài ý muốn. Có điều đây cũng là nhắc nhở đối với Trâu Lượng, Đại lục Thần thú cũng có tuyệt học không thua gì hắn. Mặc kệ thực tình thế nào thì danh tiếng thành Doran cũng đại chấn, vị Hồng y đại chủ tế ca chiến song tuyệt Arthur này quả thật càng ngày càng uy phong trong tỉnh Thần Ân, nhất là tại các thành phố biên giới. Đối với họ có một vị Hồng y đại chủ tế hung mãnh như vậy cũng là chuyện tốt, sắp tới mở cửa ai cũng không muốn phe mình hèn nhát.
Người tới thăm hỏi tặng quà nối liền không dứt, Trâu thần côn suy nghĩ tương đối thoáng, người thì không gặp, còn quà có thể để lại. Dù sao cũng bị thương anh dũng vì bảo vệ thành Doran, thu chút phí bảo vệ của đám người giàu này cũng là nên.
Đương nhiên vì vậy mọi người cũng càng có lòng tin đối với phương diện an ninh của thành Doran, có một vị Hồng y đại chủ tế mạnh mẽ như vậy tọa trấn còn có gì phải lo lắng chứ?
Mọi người có thể buông lỏng nhưng Trâu Lượng cũng không dám xem thường, hắn dặn bọn Địa Vương tăng cường đề phòng, có thờ có thiêng, có kiêng có lành, nhất là chuyện hắn bí mật tiến hành càng không thể có sơ hở. Đây chính là chuyện quan hệ đến đại cục, không thể xuất hiện một chút sơ sẩy nào.
Trâu Lượng bị thương nhưng lại thật sự được hưởng thụ cảm giác hạnh phúc.
Emma và Olivia chăm sóc hắn dịu dàng hết cỡ, ngay cả Tuyết nữ cũng không làm khó hắn, đây là chuyện tương đối khó được.
"Tuyết nữ, tên kia sử dụng chiêu thức rất giống ngươi, chỉ có điều không mạnh như ngươi thôi. Thật kì lạ, mượn ngoại lực, tựa hồ cần cảnh giới rất mạnh mới được đúng không?"
Olivia đang bón cho Trâu thần côn, Trâu thần côn hoàn toàn không cần cử động.
"Hừ, nếu là ta ra tay thì ngươi đã thăng từ lâu rồi", hồi lâu Tuyết nữ mới nói một câu.
Trâu thần côn toát mồ hôi, người phụ nữ này tốt xấu cũng đã học không ít lễ tiết của người thú vậy mà còn không biết nói chuyện như vậy.
"Chị Tuyết nữ đừng nói như vậy, Arthur rất đáng thương mà".
Bây giờ Trâu thần côn đang băng bó như xác ướp, mặc dù có thuật chữa trị nhưng vẫn cần dùng thảo dược bồi dưỡng. Trâu thần côn bị Yoria bổ một kiếm cũng rất thảm.
Tuyết nữ nhếch miệng hơi trầm tư trong chốc lát, "Xem sức mạnh lưu lại trên người ngươi đó là Lôi yêu vương".
Trâu thần côn lấy lại tinh thần, hắn đã biết chuyện này không đơn giản. Quả thật Yoria rất mạnh nhưng nói đến kỹ thuật thì Trâu thần côn không sợ bất kì ai, mà kiếm khí của hắn càng là đòn sát thủ độc nhất vô nhị, hơn nữa lần này còn sử dụng người kiếm hợp nhất. Khi đó Trâu Lượng còn không ý thức được, giờ bị thương nằm trên giường nhớ lại loại cảm giác này lại không nhịn được nhe răng cười, nhưng một kiếm như vậy vẫn không lấy được mạng Yoria, quả thật hơi đáng tiếc. Nếu là vàng sáng thượng đỉnh thì một kiếm này đủ để giết gọn Yoria rồi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK