Mục lục
[Dịch] Hùng Bá Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Mặc dù Stanford nói như vậy nhưng Ciel rất không phục cách nói của Bóng Ma. Hiển nhiên là Dư Triết muốn thu tên Bear này làm đồ đệ mà đối phương còn không hứng thú.
Ciel đã từng thấy nhiều thằng ra vẻ vờ vịt nhưng chưa thấy thằng nào bằng thằng này. Tộc Swan thích nhất là tranh đấu, gặp ai cũng cảm thấy không bằng mình, nhưng lại tuyệt đối không chịu nổi có người tài trí hơn mình.
“Sư phụ, nếu tên Bear này có thiên phú như vậy thì đệ tử muốn lãnh giáo một chút, xem như là có thêm kiến thức. Người thường nói nhân ngoại hữu nhân, có lẽ hắn chính là loại người này rồi”.
Ciel cung kính nói.
Tộc Swan mặc dù kiêu ngạo nhưng không hề ngốc, vừa trêu ghẹo vừa châm chọc, rốt cuộc cũng lộ ra chủ ý rồi.
Trâu bạn học không biết nói gì nữa. Mẹ nó, đây là cái sự đời gì, nằm cũng có thể trúng đạn.
Bóng Ma tủm tỉm cười, Dư Triết cũng không nói gì, bọn họ dĩ nhiên là rất muốn kiến thức một chút năng lực của Trâu Lượng, để xem một kẻ đã đi thông qua được hai tầng cấp thực luyện đường cấp A đến cùng là có bản lĩnh như thế nào.
Ciel lộ ra sự tự tin mãnh liệt, năng lực của cung thủ tộc Swan mạnh hơn Ưng tộc không ít, hơn nữa tộc Swan còn nắm giữ chiến ca cấm bay. Cho nên bản thân có năng lực chống đỡ chiến ca cấm bay rất mạnh, nói theo kiểu của kiếp trước thì cái này thuộc về loại “vừa đá bóng vừa thổi còi”.
Stanford không nghĩ như vậy, có điều nghĩ lại nếu Ciel hiển lộ năng lực thiên phú không chừng có thể làm cho Dư Triết thay đổi suy nghĩ.
Ciel thấy Trâu Lượng không phản ứng thì tỏ vẻ coi thường, “Chẳng lẽ vị thiên tài tuyệt thế này khinh thường không muốn trao đổi với hạng người bình thường như ta sao?”.
Bóng Ma và Dư Triết đều là lão quái vật già đời, cũng muốn thử xem phản ứng của Trâu Lượng như thế nào. Tuy thực tế nếu vẫn chưa điêu khắc trang phục mà muốn đối phó với cung thủ Swan cấp đồng thau thì về cơ bản là không thể. Nhưng cái bọn họ muốn chỉ là quan sát thuộc tính chiến đấu thật sự của Trâu Lượng.
Trâu Lượng thở dài, đối phương cứ vờ vịt như thế thì có muốn nhẫn cũng không nhẫn được.
“Có thực lực thì giả bộ còn có lý, không có thực lực mà giả bộ chỉ là thằng ngốc, thích chơi thì chơi thôi”. Người ta đã bắt nạt tới trước cửa nhà rồi, Trâu Lượng lại không phải là loại người có thể nén giận trong tình huống này.
Trên mặt Ciel lóe lên chút tức giận rồi biến mất, thay vì đấu võ mồm thì hắn thích hành hạ đối phương khi chiến đấu hơn.
“Điểm đến là ngừng nhé”. Bóng Ma nói, hắn đoán Trâu Lượng sẽ ứng chiến, nhưng chiến đấu tại Thông thiên cảnh không có quy tắc. Trong chiến đấu mà bị người thủ tiêu cưỡng chế rời khỏi Thú linh giới thì thú linh nhất định sẽ bị tổn thương, thậm chí còn có thể bị trừng phạt thêm.
“Ha ha, ai không tiếp được thì cứ nhận thua thôi”. Stanford nói, nếu đã chiến đấu rồi thì đâu dễ dàng buông tha, chịu thua thì còn thể diện gì nữa chứ.
Ba người tìm một mảnh đất trống, ngay lập tức tiến hành chiến đấu, ánh mắt Ciel khá sắc bén, tên nhanh chóng đặt lên cung, tư thế vừa tiêu chuẩn mà lại rất đẹp mắt.
Đối với tư thế chuẩn bị của gã người chim, phản ứng đầu tiên của Trâu Lượng là bỗng dưng nhớ đến các diễn viên ở kiếp trước, có điều không cần làm cánh giả và cũng không có dây treo phía sau.
Vù …
Cùng với tiếng xé gió chói tai, một mũi tên bắn về phía Trâu Lượng như tia chớp, cung thủ Swan mặc áo giáp đồng thau nên cũng không sợ đối phương đánh cận chiến, vì thế dĩ nhiên không cần bay lên không trung né tránh.
Vừa xuất trận đã đưa đối phương vào thế yếu, tên Swan kiêu ngạo quả thật không đơn giản.
Một tên vừa chuẩn vừa tàn nhẫn, bản lĩnh không tệ, linh tính vô cùng đầy đủ.
Nhưng đầu Trâu Lượng lại rất nhẹ nhàng tránh sang một bên, mũi tên hời hợt lướt qua, phán đoán hướng tên bay đến vô cùng chính xác.
Vù vù vù …
Muốn trở thành một cung thủ cực mạnh thì bắn tên liên tục chính là cơ bản, ngoài ra phải duy trì được độ chính xác cùng tiết tấu thì mới chứng tỏ được bản lĩnh thật sự.
Trong nháy mắt liên tục có bốn mũi tên bắn về phía Trâu Lượng, mà thân thể Trâu Lượng lại như không có xương sống. Vặn vẹo né tránh với biên độ cực nhỏ, mũi tên lướt sát qua cơ thể, khoảng cách vô cùng gần, thậm chí có thể nhìn thấy mấy mũi tên kéo theo vài sợi tóc.
Sau khi bắn năm mũi tên, khoảng cách giữa Trâu Lượng và Ciel càng ngày càng gần, Ciel không nghĩ đến đối phương lại có thể né tránh cung tên của hắn một cách thoải mái như vậy. Tựa hồ đối với sự tấn công của mình không có bất kỳ sợ hãi nào.
Phải biết là khi đối mặt với sự tấn công sắc bén của cung thủ, bất kỳ đối thủ nào cũng đều cố hết sức né tránh. Nhưng cung thủ lại thích nhất để đối phương toàn lực né tránh, càng né tránh như vậy thì càng dễ bị cung thủ đẩy vào góc chết. Tuy nhiên loại né tránh biên độ nhỏ này lại làm cho cung thủ cảm thấy khó đối phó nhất, nhưng đồng thời cũng là loại né tránh có sự nguy hiểm nhiều nhất, nếu không nắm chắc, chính là đem tính mạng ra đùa giỡn … nói đơn giản là liều mạng.
Với sức công kích 1-11 của hắn, cho dù có mặc áo giáp đồ trắng bên ngoài thì cũng là cửu tử nhất sinh. Ngay cả nếu như không thể phát ra chỉ số sát thương mạnh nhất thì cũng sẽ bị thương. Vậy mà tên nhóc này không hề có tí trang bị nào, dính phải tên là chết ngay, lại kiêu ngạo tiến sát lại ngày càng gần, thật là không thể chịu được nữa rồi.
Trong lúc Ciel đang chuẩn bị tăng tốc bắn liên hoàn, thì bước chân Trâu Lượng đột nhiên nhanh hơn, nhảy theo đường gấp khúc trái phải với tốc độ nhanh kinh người, trong nháy mắt đã tới gần Ciel rồi.
Ciel lại không hề e ngại, thâm chí còn không có chút kinh hoảng nào, vung trường cung đồng thau đập xuống đầu Trâu Lượng, đồng thời mũi tên đâm từ dưới lên.
Một cung thủ biết cận chiến.
Cung thủ mà sợ cận chiến thì coi như vô dụng.
Cơ bản không có gì phải sợ, nhất là khi sức mạnh chênh lệch lớn như vậy, mặc dù đối phương đột nhiên tấn công ngoài dự tính của Trâu Lượng nhưng vẫn không thể tạo ra sát thương. Trâu Lượng hoàn toàn né tránh được đòn tấn công bất ngờ này, cho dù cung thủ cận chiến không mạnh nhưng nếu đánh trúng hắn cũng khó chịu đựng được.
Không có trang bị thì không cách nào ngăn cản được tấn công của vũ khí mà chỉ có thể né tránh, “Đừng nói ngươi không có trang bị gì, cho dù là sát thủ cấp đồng thau ta cũng không sợ!”
Ciel hiển lộ năng lực lợi hại của bản thân, trường cung phối hợp cung tên hình thành nên một kỹ thuật tấn công kỳ quái. Dây cung lấy “che, chắn” làm chủ, mũi tên dùng để đánh lén, mà tốc độ và sự linh hoạt của Ciel đều tương đối khá, cũng khó trách lại cuồng vọng như thế. Hắn tấn công cận chiến cực kỳ mãnh liệt hung hãn, không dễ gì có thể áp sát hơn nữa nên Trâu Lượng cũng chỉ có thể liên tiếp thối lui.
Trừ Bóng Ma, Dư Triết, Stanford, một số chiến sĩ đang chuẩn bị tiến vào Thực luyện đường cũng ngừng lại hứng thú quan sát trận chiến này, nhất là mấy người trẻ tuổi càng không giấu được vẻ kinh ngạc trong ánh mắt.
Có tư cách tiến vào Thông thiên cảnh, bản thân người nào cũng phải có bản lĩnh đặc biệt.
Nơi này mặc dù có rất nhiều cường giả, nhưng “vỏ quít dày thì có móng tay nhọn”, cung thủ Swan lại càng lợi hơn. Một cung thủ mà có kỹ thuật tấn công cận chiến mạnh như thế rõ ràng không phải là kẻ mạnh bình thường.
Cung thủ điên cuồng tấn công liên tục làm cho gã Bear đối thủ vốn không có trang bị hoàn toàn thất thế thối lui. Cho dù hắn có mạnh đến thế nào đi nữa thì cũng không có biện pháp, về trang bị rõ ràng kém hai cấp bậc. Tuy thú linh của hắn có mạnh hơn nhưng lại chưa điêu khắc trang bị thì vẫn yếu thế hơn hẳn chứ chưa nói gã Bear này vẫn chỉ là cấp đồ trắng. Trong tình huống không thể cứng đối cứng với đối phương để giành lại lợi thế, gã Bear chỉ có thể chọn lựa né tránh. Trong khi đó tiết tấu tấn công của cung thủ Swan lại vô cùng tốt, không để cho đối phương có chút cơ hội nào.
Các cao thủ trẻ tuổi đều chăm chú quan sát động tác của Ciel, ngầm nhắc nhở bản thân sau này nếu như có đối mặt với cung thủ nhất định phải cẩn thận. Bởi vì khi có thể xáp lại gần cung thủ thì đa số thường cảm thấy đắc ý và sẽ sinh ra tâm lý khinh thường đối thủ. Ai biết được lại gặp phải một tay cung biến thái như vậy thì chuyện lật thuyền trong mương là điều có thể xảy ra.
Trong khi đó các cường giả thế hệ trước thì lại đều nhìn chằm chằm vào Trâu Lượng, thậm chí cả Stanford cũng thế.
Bởi vì điêu khắc trang bị chỉ là chuyện sớm muộn, quan trọng chính là các thuộc tính nền tảng cùng cảm giác chiến đấu. Không ai cho rằng Trâu Lượng có thể thắng, nhưng với sự chênh lệch về trang bị rõ ràng như vậy mà lại có thể trầm ổn chống lại. Cái khả năng chiến đấu tiềm ẩn đó mới là yếu tố hấp dẫn những cường giả già đời này.
Lão sát thủ Bóng Ma xem cuộc chiến mà nước miếng cứ chảy ròng ròng. Xem cách né tránh này, xem bước chân này, xem cái ánh mắt tỉnh táo đối mặt với sự tấn công này, đúng là phong cách điển hình của một sát thủ!
Nếu như anh bạn trẻ này có trang bị đồng thau thì gã người chim sớm đã toi rồi. Bóng Ma cũng cảm thấy bất bình thay hắn, có điều cái này cũng là vì người ta có bản lãnh. Bóng Ma đang chờ xem Trâu Lượng sử dụng tuyệt chiêu sát thủ, vì hắn khẳng định người có thể vượt qua được Thực luyện đường tầng hai nhất định sẽ được khen thưởng đặc biệt. Cứ nghĩ đến cái khen thưởng đặc biệt đó là lão lại cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bình thường.
Chắc chắn đến thời khắc nguy hiểm Trâu Lượng nhất định sẽ sử dụng nó.
Trâu Lượng vẫn đang trong tình cảnh thất thế vô cùng mạo hiểm, nhưng Thông thiên cảnh này lại rất rộng chứ không phải dạng lôi đài giới hạn khu vực chiến đấu như Thú linh giới tầng một, đã vậy lại còn có một số kiến trúc làm chướng ngại vật để ẩn nấp. Trâu Lượng hoàn toàn tận dụng được hoàn cảnh đặc biệt này, hơn nữa tâm tính của hắn so với đối phương vững vàng hơn nhiều.
Tấn công lâu như vậy mà không có hiệu quả gì, nhất là mỗi lần khó khăn đối thủ lại có thể dễ dàng vượt thoát được làm cho Ciel dần dần cảm thấy mất mặt, thậm chí còn cảm thấy những ánh mắt châm chọc sau lưng. Lòng kiêu hãnh đã làm cho hắn phân tâm suy nghĩ trong tích tắc, đối phương chợt nắm được cơ hội này và đã bắt đầu phản công lại rồi.
Vừa lướt qua một mũi tên của đối phương, Trâu Lượng đột nhiên xuất một cước đá thẳng vào ngực Ciel. “Đoàng”, áo giáp phòng ngự cấp đồng thau không có chút ảnh hưởng gì, nhưng thân thể lại không chịu được lực phản chấn mà bật ngửa ra sau.
Ánh mắt Trâu Lượng hiện lên một tia tinh quái, không nên quá dựa vào trang bị, đó là chỉ lý thuyết thôi.
Trâu Lượng dùng toàn lực bùng nổ biến chiêu vô cùng thâm hiểm, áp sát người đối phương rồi xuất cước thẳng vào đầu, đối phương vừa đưa cánh tay lên đón đỡ, cùi chỏ của hắn đã ngay lập tức quất thẳng vào mặt, đồng thời lướt theo sát thân thể đối phương tung ra một chiêu “hoành tảo thiên quân” đá quét vào hạ bàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK