Mục lục
[Dịch] Hùng Bá Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





Yoria cười, "Để ta xem kiếm của ngươi có sắc bén được như miệng lưỡi ngươi hay không?"

Tăng...

Một ánh vàng thoáng qua, vài sợi tóc Trâu Lượng rơi xuống. Yoria đã bay lên, đại kiếm trong tay, hắn không hề dừng lại. Hắn là vàng sáng trung cấp, có ưu thế áp đảo về thú linh.

Keng...

Thần Chết vung lên đỡ, sức mạnh tràn vào. Giờ khắc này Trâu Lượng đã thực sự cảm thấy áp lực. Không phải hắn chưa gặp vàng sáng trung cấp nhưng không thể không nói mặc dù cùng là vàng sáng trung cấp nhưng sự khác biệt về sức mạnh thật sự quá to lớn.

Kiếm của Yoria không phải rất nhanh nhưng mỗi một kiếm đều khí phách vô song, tựa hồ trên thân kiếm có sức mạnh kì lạ không thể nào né tránh. Nếu giơ kiếm đỡ thì lại phải đối kháng chính diện với sức mạnh của ma sư tử.

Vốn đã có khác biệt về sức mạnh, Trâu Lượng vừa thông qua kỹ xảo chiến đấu giành được một thế hoà giờ bắt đầu liên tiếp bị đẩy lùi.

Kỳ thực vừa đánh vừa kinh hãi, Yoria cũng không nghĩ tới đối phương lại ương ngạnh như vậy kiếm pháp của hắn là ma kiếm thuật thực sự, trong chiến đấu với Phong Chi Quốc hắn từng ba kiếm giết chết một sát thủ vàng sáng thượng đỉnh của đối phương, lập tức uy chấn Phong Chi Quốc. Mặc dù hắn chưa dùng toàn lực nhưng cũng không phải một tế ti vừa tiến vào cấp vàng sáng có khả năng ngăn cản.

Bất quá quả thật Yoria cần giữ sức ngăn cản chiến ca của Arthur, lần trước cũng chính là thua vì chiến ca, mặc dù sức sát thương của chiến ca đối với người thú tương đối nhỏ nhưng loại bùng nổ hoàn toàn không có dấu hiệu trước này căn bản không thể tình toán theo sức sát thương thông thường.

Cho nên Yoria vẫn nắm giữ nhịp điệu áp chế không cho đối phương cơ hội bùng nổ. Chỉ cần giữ được thế áp đảo thì có thể giết chết đối phương vô kinh vô hiểm.

Lolita bên cạnh xem hết sức sợ hãi, nàng có thể cảm thấy kiếm của Yoria như một mộng ảo, có thể hấp dẫn linh hồn người khác, chỉ cần hơi hoảng hốt đã có thể mất mạng, nhưng Arthur còn có thể ngăn cản.

Có thể ngăn cản được bao lâu?

Trong lòng Trâu Lượng còn rõ ràng hơn, kiếm pháp của Yoria không chỉ có thể làm mọi người hoảng hốt mà mỗi lần tiếp xúc thú lực của gã đều tràn vào như sóng sau liền sóng trước, đây mới là điều đáng sợ nhất.

Sơ ý một chút sẽ không thể cứu vãn, bây giờ Trâu Lượng cần phải thủ vững chờ cơ hội, sự áp chế dựa vào thú lực của đối phương sẽ có hạn chế thời gian, cường công không được sẽ xuất hiện kẽ hở.

Đây cũng là lần đầu tiên Trâu Lượng giao chiến với cao thủ vàng sáng thực sự, hoặc nói Yoria còn mạnh hơn rất nhiều cấp vàng sáng trong Thông thiên cảnh.

Một khi tiến vào cấp vàng sáng thì cái gọi là vòng sáng vô địch của thú lực vàng sáng đã không còn. Cùng là vàng sáng nhưng kỳ thực khác biệt cũng rất lớn. Điểm này không có gì khác biệt so với đồng thau hay bạc trắng, chỉ có điều đại đa số mọi người đều bị khí thế của vàng sáng dọa sợ đến mức không dám làm gì.

Nhưng ma sư tử thì khác, nói đơn giản thì hắn và Trâu Lượng là một loại người, đều có nền tảng vô cùng chắc, khả năng vận dụng thú lực tương đối tinh tế, cộng thêm thiên phú dị bẩm, thậm chí còn có kỳ ngộ mới tạo nên uy danh của ma sư tử Yoria.

Đại quân Phong Chi Quốc áp sát rồi cứ vô công mà về, tuyệt đối là bởi vì phát hiện sức mạnh đáng sợ của Man Hoang.

Quân đội tác chiến chính diện Phong Chi Quốc thật sự không sợ, về tố chất quân đội thì quân đội của Phong Chi Quốc mạnh hơn nhiều, nhưng bọn họ không ngăn chặn được cao thủ Man Hoang đánh lén, ám sát, hoặc nói là bọn họ tiêu hao không nổi. Cùng Man Hoang tiêu hao sạch rồi thì còn lấy cái gì ứng phó Hannibal, Mông Gia, thậm chí đế quốc Saron?

Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, chuyện này ai cũng sợ, của cải càng nhiều càng không hy sinh nổi.

Điểm này cũng giống như cách Trâu Lượng biến một góc Man Hoang thành thị trấn Sói Tuyết.

Chỉ có điều cùng một chiêu ma sư tử dùng thì không sao, Yoria còn chưa kịp đắc ý đã bị người khác dùng đối phó với chính mình. Yoria tâm khí cao ngạo sao có thể nuốt trôi được.

Dựa vào ưu thế cảnh giới Yoria đè ép Trâu Lượng gắt gao, một chút cơ hội cũng không cho. Trâu Lượng không phải không muốn xuất chiêu nhưng bất cứ chiêu thức phát lực nào, cho dù là kiếm khí của chính mình cũng cần một thời gian dồn sức. Mà ý nghĩ của hắn như đã bị Yoria nhìn thấu, không cầu một kiếm đắc thắng, Yoria ép chặt tuyệt đối không cho Trâu Lượng cơ hội phát huy.

Ngoài miệng nói thoải mái nhưng trong lòng Yoria đã xem Trâu Lượng như kình địch.

Lolita dù sao cũng là người có nhãn lực, nàng có thể cảm nhận được tính hung hiểm của trận chiến đấu này. Nàng khiếp sợ vì sự mạnh mẽ của Trâu Lượng, nhưng càng là như vậy càng có thể cảm thấy sự đáng sợ của Yoria.

Đại lục Thần thú ngày nay có bốn người được coi là sẽ thống trị thế giới người mạnh tương lai, Neberro Mông Gia, Phong Thác Phong Chi Quốc, Huyền Diệp Hannibal và cuối cùng chính là Yoria Man Hoang.

Trong bốn người này thì tiếng tăm của Yoria là nhỏ nhất, nhưng suy nghĩ tỉ mỉ thì ba người khác đều có hậu thuẫn khổng lồ, vậy mà không biết từ khi nào Yoria đã đứng ngang hàng với ba người kia.

Trước khi đi đến Man Hoang, Yoria từng đi qua Phong Chi Quốc, đi qua Hannibal, đi qua đế quốc Saron và nhiều nơi khác. Có người nói rằng thậm chí hắn còn đến cả những vùng đất chưa có ai đến. Trừ Mông Gia thì hầu như nơi nào hắn cũng đã đi qua, Man Hoang chỉ là một chỗ nghỉ chân của hắn mà thôi.

Sức mạnh của Yoria thật sự được rèn luyện qua chiến đấu. Hắn sống sót đi đến Man Hoang, phát hiện Man Hoang mới là nơi hắn cho rằng dễ giành được thế lực nhất.

Nếu như không phải Trâu Lượng hai ba lần phá hoại thì chắc chắn sự nghiệp của hắn còn thuận lợi hơn.

Lúc này Lolita đã quên chạy trốn, chặt chẽ nắm dao găm, nàng muốn giúp Arthur một chút. Nàng có thể thấy Yoria đang khống chế nhịp điệu, nhưng không biết tại sao chân nàng không nghe theo sự điều khiển của nàng, nàng muốn di động nhưng đó chỉ một ý nghĩ, thân thể nàng vẫn không thể nhúc nhích.

Tăng...

Rốt cục Trâu Lượng đã bị thương, ma kiếm của Yoria xé rách thân thể hắn, lúc này cho dù muốn triệu tập áo giáp cũng không thể. Trên thực tế triệu tập áo giáp cũng vô dụng, cùng lắm chỉ kéo dài thời gian chết thêm một chút mà thôi.

Trâu Lượng không hề phân tâm vì bị thương, thậm chí tâm tình hắn không hề thay đổi chút nào. Yoria cũng bội phục trong lòng, nếu như người này có thể để chính mình sử dụng thì thật tốt. Chỉ có chiến sĩ thực sự mới không bị bất cứ ngoại vật nào phân tâm, đau xót cũng ngoại vật.

Ma kiếm của Yoria tấn công ào ạt, không ngừng bức bách áp chế, Trâu Lượng đã dần dần không ngăn chặn được. Xem ra hắn rất khó chờ được đến lúc Yoria xuất hiện sơ hở, tính bền của Yoria mạnh hơn hắn tưởng tượng nhiều.

Trâu Lượng hết sức chăm chú, cả tâm trạng đã hoàn toàn dung nhập trong trận chiến đấu này. Mặc dù vẫn là bị động chịu đòn nhưng trong lòng Trâu Lượng lại như đang bùng cháy một ngọn lửa. Hắn vẫn khát vọng một đối thủ như vậy, mạnh mẽ, có kỹ xảo và không có khuyết điểm. Thậm chí Trâu Lượng cũng không có bất cứ ý nghĩ thử loại kiếm pháp rực rỡ nào, trước mặt loại cao thủ này cho dù dư thừa nửa chiêu cũng sẽ mất mạng.

Trong khi Yoria đang áp chế hắn thì Trâu Lượng cũng đang tìm sơ hở của Yoria, kiếm pháp của đối phương quá kỳ lạ, mạnh mẽ rộng rãi, khí thế cuồn cuộn, nhưng lại có một loại cảm giác quỷ bí.

Loại tương phản này sẽ tạo thành áp bức cực lớn đối với đối thủ.

Nếu không phải Trâu Lượng kiến thức rộng rãi như vậy thì hắn đã xong đời từ lâu rồi.

Keng...

Lại là một đòn nặng, đáng tiếc không phải Trâu Lượng phát ra. Khi ưu thế tích lũy đến một mức nhất định thì Yoria sẽ có đủ thời gian phóng thích một đòn trọng kiếm. Ma kiếm chém thẳng xuống đầu, ánh sáng của Thần Chết cũng trở nên ảm đạm.

Thần Chết chặn ma kiếm lại, trong lòng Yoria có cảm giác kì lạ, bởi vì sức mạnh chống cự của đối phương quá ít, nhưng hắn vẫn lật tay một kiếm đâm tới ngực Trâu Lượng, bởi vì Yoria không nhìn ra đối phương có bất cứ phương pháp nào, cho dù chiến ca cũng không có cách cứu vãn tính mạng của hắn.

Khi kiếm của Yoria đánh tới Trâu Lượng hầu như đồng thời nghiêng người chỉ tránh chỗ yếu hại. Hắn rất rõ ràng nếu cứ như vậy thì thật sự sẽ bị người ta đánh tới chết, đây không phải phong cách của Trâu Lượng. Cho dù chết cũng phải chết trong tiến công.

Tăng...

Kiếm của Yoria vừa cắm vào ngực Trâu Lượng thì nắm đấm phải của Trâu Lượng cũng đấm ra.

Yoria cực kì cẩn thận, mặc dù giao thủ với Arthur nhiều nhưng hắn chưa từng gặp đối thủ đặc biệt như Arthur, ma sư tử cho Trâu Lượng sự coi trọng đầy đủ.

Hơi chậm lại một chút, biết rõ quyền của đối phương không thể tấn công đến người mình nhưng Yoria lại không tin đây là hư chiêu.

Đây chính là trực giác của một chiến sĩ, còn có tác dụng hơn cả kinh nghiệm.

Tất sát kĩ - nguyên lực rung động quyền!

Sắc mặt hai người hầu như đồng thời biến đổi, máu từ ngực Trâu Lượng phun ra, sắc mặt Yoria trầm xuống, đồng thời lui lại, một ngụm máu tươi phun ra.

Bầu không khí phút chốc trở nên vô cùng ngưng trọng, đây không phải luận võ, hai người đang chiến đấu sinh tử.

Trâu Lượng hít sâu một hơi, thương thế của hắn vẫn nặng hơn ma sư tử. Hai bên tiêu hao như nhau thì hắn sẽ cạn kiệt trước. Lần đầu tiên hắn gặp phải một gã có thể ngăn cản nguyên lực rung động quyền.

Mà Yoria càng chấn động một quyền cách không như vậy mà hắn lại không tránh được, hơn nữa còn tạo thành thương tổn cho thân thể ngang tàng của hắn. Phải biết sau khi công pháp đại thành, đã có rất ít tấn công có thể thương tổn đến hắn.

Nếu như hắn không phòng bị thì chắc chắn đã trọng thương, nhưng thương thế của Arthur nặng hơn, có điều tình hình này hai người đều phải cố. Cả hai đều cho rằng mình có thể giải quyết được đối phương.

Đại kiếm của Yoria dựng trước ngực, "Arthur Hebrew, ngươi là một nhân vật, thêm chút thời gian nhất định có thể trở thành một nhân vật lớn, để biểu thị sự hưng phấn của ta bây giờ, ta sẽ cho ngươi mở mang một chút, tuyệt chiêu đắc ý của ta!"

Hai ngón tay trên bàn tay phải Ma sư tử dán trên đại kiếm, trong nháy mắt một vệt điện quang xuất hiện, đại kiếm phát ra tiếng rít như tiếng sấm, thân kiếm run rẩy kịch liệt. Lúc này không trung vốn đã mờ mịt đột nhiên xuất hiện một tiếng sấm, một tia sét đánh trúng đại kiếm trên tay ma sư tử.

Nhận được sức mạnh của thiên lôi, ma sư tử tựa hồ càng thêm hưng phấn cuồng nhiệt, sức mạnh của sét hoàn toàn ngưng tụ trên đại kiếm, không hề thương tổn đến Yoria.

Lolita khiếp sợ hết mức, vậy mà có thể mượn sức trời, quá, quá...

Lúc này khí thế của ma sư tử làm cho hắn giống như người khổng lồ vạn trượng, một kiếm này chém ra căn bản không phải thể xác của Thú tộc có thể ngăn cản.

Uy năng Yoria sử dụng hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của người bình thường, đây là mượn sức của trời đất, mà Yoria cũng tỏ ra vô cùng buông thả. Bất cứ một người mạnh nào nhận được phương pháp sử dụng sức mạnh đều sẽ không nhịn được khoe khoang một chút trước mặt đối thủ được mình tôn trọng.

Ma sư tử cũng không ngoại lệ, không giống Phong Thác, đối với Arthur Yoria luôn có một loại cảm giác rất đặc biệt, đại khái là bởi vì sự ngoan cường của đối phương đôi khi ngoan cường còn có thể để lại ấn tượng sâu sắc cho người khác hơn cả sự mạnh mẽ.

Chưa từng có nhóc con nào có thể cho hắn áp lực lớn như vậy, từ đồng thau nhảy lên vàng sáng, từ một tế ti kiến tập đến Hồng y đại chủ tế trong thời gian không đến một năm, nói thật ra điều này làm cho Yoria sinh ra một loại sợ hãi khó hiểu. Đối với người mạnh mẽ như Yoria thì đây hoàn toàn là một chuyện khó tin, bởi vì bây giờ hắn mạnh hơn đối thủ nhiều.

Cho dù đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ hơn Yoria cũng sẽ chỉ hưng phấn.

Yoria sử dụng chiêu số này chẳng lẽ không phải một loại chột dạ?

Trâu Lượng hoàn toàn không nghĩ tới đối phương lại sử dụng sức mạnh như vậy, loại chiêu thức này chỉ có cấp bậc Tuyết nữ, Giáo hoàng mới có thể sử dụng, Yoria cũng chính là vàng sáng trung cấp, vậy mà cũng có thể sử dụng!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK