"Chẳng lẽ là ở chỗ đại nhân Shaman?" Trâu Lượng hỏi dò.
Thomas gật đầu, "Sau khi thăm dò ra tế ti Hoff là người khả nghi trước đó, ta đã lưu ý đến hắn nên phái người theo dõi, quả nhiên phát hiện một đại sự".
Lúc này sắc mặt Trâu Lượng bình tĩnh, không có bất cứ bình luận nào, cho dù chuyện rất lớn. Nếu như Thomas không thể trở thành Hồng y đại chủ tế thuận lợi thì kế hoạch của hắn cũng sẽ bị ngăn trở toàn diện. Hắn đã mang dấu hiệu của Thần miếu, muốn ngả sang hướng khác sẽ bị coi thường, hơn nữa hắn cảm thấy làm Giáo hoàng oách hơn làm Đại quan cầm quyền nhiều. Cả đế quốc đều được điều hành bởi các phe phái và thế lực, Thomas chính là điểm mấu chốt để hắn đặt chân trong đế quốc.
Đợi Thomas nói xong toàn bộ sự việc cảm giác đầu tiên của Trâu Lượng chính là mắc lừa rồi.
Có điều coi như là hắn sợ rằng cũng không phản ứng lại kịp.
Sau khi dò xét biết được Hoff có chuyện Thomas đã phái người theo dõi hắn, chuẩn bị tìm kiếm bằng chứng xử lý hắn, suy cho cùng sao có thể nuôi ong tay áo. Chính vì vậy lại vô tình nhận được một tin tức động trời.
Cháu gái duy nhất Annie của Shaman Subaru đã bị bệnh nặng, chứng nhiệt độc, mà đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Thomas đã dò hỏi được tin tức này. Hơn nữa đã dùng hết tâm tư tìm được biện pháp giải quyết, muốn dùng việc cứu chữa Annie đổi lấy sự ủng hộ của Subaru.
Nhận được tin tức này Thomas cực kỳ hoảng sợ, nếu như nói vị trí Hồng y đại chủ tế ván đã đóng thuyền mà còn có biến số thì chính là Shaman. Ứng cử viên Hồng y đại chủ tế là kết quả đưa ra sau khi tính toán chỉ số các phương diện nhưng phải do Shaman đề xuất. Nếu như Subaru đổi một người khác thì mặc dù có chút ảnh hưởng không tốt nhưng ai cũng không ngăn được.
Thân là học sinh của Subaru Thomas rất rõ ràng Subaru cưng chiều đưa cháu gái này như thế nào. Đương nhiên Thomas không có biện pháp trị liệu chứng nhiệt độc, một khi bị loại bệnh này sẽ phải mặc cho số phận. Chừng nửa tháng, nếu chịu đựng được sẽ qua khỏi, không chịu đựng được thì sẽ đi đời.
Trong lúc nóng lòng, Thomas cảm thấy bất kể thế nào thì hắn cũng phải biểu đạt một chút. Hắn viết một bức thư an ủi cộng thêm một vài món quà cô bé thích rồi sai người ngày đêm kiêm trình đưa đến Daros.
Nhưng khi sứ giả trở về lại cho biết Shaman đã nổi giận tại chỗ.
Trâu Lượng không hề nhúc nhích, sắc mặt ngưng trọng, đa số Thú tộc không làm chính trị đầu óc đều rất đơn giản. Nhưng hắn bất đồng, sợ rằng sư phụ nhặt rơi vào bẫy của kẻ thù rồi, hơn nữa đối thủ vô cùng đáng sợ.
"Hoff đâu?" Một lúc lâu sau Trâu Lượng chợt hỏi.
"Chạy rồi, phủ đệ không có ai", Thomas cười khổ, lật thuyền trong mương, kết quả phấn đấu gian khổ mới giành được nay lại tan tành, chính mình lại phạm sai lầm lớn như vậy.
Cuộc đời sợ nhất chính là lên voi xuống chó, hy vọng càng lớn thất vọng cũng càng lớn, đối với Thomas lần này quả thật là một đòn nặng.
Có một loại đao giết người không thấy máu.
Trâu Lượng biết nếu như lần này không ứng phó được thì tất cả hùng tâm tráng chí của Thomas đều sẽ biến mất. Thậm chí càng ngày càng chán chường, rất dễ từ một cực đoan này đi đến một cực đoan khác.
"Sư phụ, còn chưa tới đường cùng", Trâu Lượng nói phi thường chắc chắn, nhưng nói thật, một chút nắm chắc hắn cũng không có, nhưng hai chữ từ bỏ là thứ hắn chưa bao giờ biết đến.
"Còn có hi vọng? Arthur, con đừng an ủi ta nữa, không có sự ủng hộ của Shaman thì Thần miếu chúng ta biểu hiện tốt mấy cũng vô dụng, ôi, thật có lỗi với một phen tâm huyết của con".
Bên trên không có người thì bên dưới biểu hiện tốt đến mấy cũng vô dụng, Shaman đề bạt Thomas cũng vì tăng cường sự khống chế của mình đối với hệ thống Thần miếu tỉnh Thần Diệu, một khi Shaman không ủng hộ hắn thì cũng đồng nghĩ với rút củi đáy nồi.
"Sư phụ, nghe con nói, trước hết chúng ta phân tích rõ ràng vấn đề sau đó mới nói đến biện pháp giải quyết".
Có lẽ là sự trầm ổn của Trâu Lượng đã lây sang Thomas, lúc này hắn đã hoàn toàn không có chủ ý, "Con nói đi, ta nghe".
"Cả sự kiện, việc chân thực duy nhất là chứng nhiệt độc của Annie. Sư phụ, chứng nhiệt độc là bệnh gì, có cách chữa trị không?"
Trâu Lượng bắt đầu bóc tách, nếu như tất cả những thứ này đều là âm mưu được sắp xếp thì người kia còn âm hiểm gấp trăm lần kẻ xuyên việt như hắn.
"Chứng nhiệt độc chính là cả người nóng nhưng bản thân lại cảm thấy rét lạnh nghe nói có phương pháp chữa trị. Hơn nữa dân gian cho rằng đây là điềm báo bị Thần thú vứt bỏ, mọi người đều tương đối cấm kỵ..."
Bỗng nhiên sắc mặt Thomas trở nên xanh mét, "Ta mắc lừa rồi".
"Sư phụ, căn bản bọn họ không có phương pháp chữa trị, đó là một âm mưu từ đầu đến chân, thân là Shaman mà cháu gái lại bị Thần thú vứt bỏ. Chuyện này chắc chắn Shaman không muốn bất luận kẻ nào biết, mà ngài lại gióng trống khua chiêng tới thăm hỏi. Đứng ở lập trường của Shaman thì đây chính là chuẩn bị hậu sự, vị trí càng cao càng không cần thương xót, càng kiêng kỵ người khác rình mò".
Đoàng...
Thomas đập bàn rất mạnh, "Thằng Hoff đáng chết, ngàn vạn lần đừng để ta tìm được hắn".
Thấy Thomas đã hiểu Trâu Lượng càng trở nên tỉnh táo, "Sư phụ, chuyện này cũng tại con. Hoff đã cố tình để lộ, cho dù chúng ta không đặt bẫy thăm dò hắn sợ rằng hắn cũng tìm cách làm ra chuyện, nếu ẩn nấp lâu như vậy mà lại biết quan hệ của thầy trò ta thì sẽ không thể sơ ý như vậy".
"Làm sao hắn biết ta sẽ phái người giám thị..."
"Sư phụ, suy xét từ góc độ hắn, nếu là ai cũng phải làm như vậy, huống hồ con dám nói cho dù ngài không phái người hắn cũng sẽ nghĩ cách tiết lộ tin tức này. Trong thời khắc mẫn cảm như thế ngài nhận được tin tức chắc chắn sẽ sốt ruột, trong tình hình này cơ bản không có ai có thể không mắc bẫy".
Nếu là Trâu Lượng có thể sẽ suy nghĩ nhiều một chút, nhưng trong thời khắc đó người bình thường sẽ không nghĩ phức tạp như vậy, không phải mọi sự "quan tâm" đều được tiếp nhận.
Thomas chán nản tựa lưng vào ghế ngồi, "Thời gian của Annie cũng không còn nhiều rồi, thoáng chốc đã bảy tám ngày rồi, về cơ bản ba ngày không có tiến triển thì đều không có hy vọng gì".
Có thể tưởng tượng được chắc chắn Subaru sẽ hết sức giận dữ, đem chuyện của cháu gái đều đổ lên trên đầu Thomas.
Đối với đối thủ của sư phụ nhặt Trâu Lượng bắt đầu có cảm giác "bội phục", trong tình hình đại cục đã định mà còn có thể ung dung thay đổi càn khôn, chiêu bốn lạng đẩy ngàn cân này tương đối tuyệt.
"Sư phụ, ngài chuẩn bị xe ngựa, cùng con lập tức lên đường đi Daros, có lẽ con có biện pháp", Trâu Lượng quyết định thật nhanh, hắn và Thomas là đồng hội đồng thuyền, không thể thản nhiên nhìn Thomas đi đời như vậy.
"Con, con có biện pháp?"
"Có lẽ có thể, thay vì đợi chết thà liều mạng một lần còn hơn".
Thời khắc mấu chốt, Trâu Lượng cũng có một luồng hào khí, nếu đã như vậy thì càng không có gì phải sợ.
"Được".
""Chờ đã, còn phải đón một người".
Trâu Lượng đột nhiên nhớ tới gì đó, mặc dù không biết có ích lợi gì không nhưng vẫn phải đề phòng vạn nhất.
Đế đô, phủ đệ của Đại quan cầm quyền.
Một vị Đại chủ tế đứng cung kính, người ngồi trước mặt không phải Đại quan cầm quyền Omega mà là kị sĩ mặt trời Neberro.
"Điện hạ Neberro, ta không biết phải biểu đạt sự cảm kích đối với ngài như thế nào, hễ là chuyện của ngài chính là chuyện của Ancient này".
Đại chủ tế thành Kị Sĩ, Ancient cười tủm tỉm nói, trong phủ đệ của Đại quan cầm quyền nói loại lời này cũng đồng nghĩa với quy hàng.
Ba thế lực lớn đối kháng lẫn nhau đồng thời cũng không ngừng thẩm thấu lẫn nhau, đấu tranh quyền lực thì vũ lực là phù vân. Quan trọng là đầu óc và cái nhìn đại cục, hiển nhiên hệ thống Quan cầm quyền có thể đắc ý, để Neberro gia nhập kỵ sĩ đoàn chính là một nước cờ cực hay.
Còn việc Neberro sẽ bị Giáo đình lôi kéo hay sẽ phá hủy Giáo đình thì phải xem năng lực của hắn.
"Đại chủ tế Ancient, ha ha, nên là Hồng y đại chủ tế tôn kính, chúng ta đều vì đế quốc, vị trí mấu chốt như vậy đương nhiên phải dành cho người có năng lực, ta thay mặt cho gia phụ hoan nghênh ngài gia nhập".
Neberro thành khẩn cười nói, vừa biểu đạt nhiệt tình lại vừa thể hiện được địa vị của mình.
Ancient biết việc này rất mạo hiểm nhưng đối mặt với sự mê hoặc của chức Hồng y đại chủ tế bất luận kẻ nào cũng không ngăn chặn được. Gia nhập vây cánh của Omega thì sao, không phải đầu tiên, cũng không phải cuối cùng, ai cho hắn quyền lực hắn sẽ hiệu lực cho người đó.
"Ha ha, còn cần một thời gian, ngài không biết tình cảnh khi đó đặc sắc như thế nào, nếu như Thomas tại hiện trường chắc chắn Subaru sẽ cho một cái tát".
Ancient vui hết cỡ, nói thật, khi người của Quan cầm quyền tìm hắn căn bản hắn không tin. Cả tỉnh Thần Diệu đều biết chuyện Hồng y đại chủ tế ván đã đóng thuyền, đây là kết quả cuối cùng sau khi đấu tranh phe phái. Giáo hoàng cũng sẽ không tự tát mặt mình, hệ thống Quan cầm quyền muốn nhúng tay càng là nằm mơ. Cho dù thông qua nguyên lão hội cũng vô dụng, suy cho cùng đây là chuyện nội bộ của Thần miếu, nói thật, nếu như bỏ lỡ cơ hội này trời mới biết còn phải đợi bao nhiêu năm. Cho nên cũng có ý nghĩ muốn thử một chút, không thành thì đường ai nấy đi, nếu thành thì đầu nhập vào Quan cầm quyền cũng đáng.
Vốn tưởng rằng Đại quan cầm quyền phải thi triển động tác lớn động trời, ai nghĩ một chiêu thần diệu của kị sĩ Neberro thản nhiên giết đối thủ người ngã ngựa đổ. Hơn nữa còn làm tan rã phe phái của Subaru, quả nhiên là con hơn cha là nhà có phúc.
Cần biết Neberro là thiên tài mạnh nhất từ trước tới nay của đế quốc, dựa lưng vào Đại quan cầm quyền và gia tộc Sanchez, nghe nói còn có quan hệ cưới hỏi với gia tộc Gabriel, đế quốc tương lai chắc chắn là thiên hạ của hắn.
Cho dù mình sẽ trở thành Hồng y đại chủ tế, Ancient vẫn rất rõ ràng vị trí của mình, vô cùng cung kính, hắn rõ ràng đối phương có thể dễ dàng lật đổ Thomas xui xẻo thì cũng có thể giết chết hắn dễ như ăn kẹo.
Sau khi biểu đạt trung thành, Ancient rời đi, nụ cười của Neberro dần dần trở nên bình tĩnh, lẳng lặng uống trà.
"Chiêu thức ấy chơi thật đẹp, có thể cho 10 điểm".
Tiến vào cũng là người trẻ tuổi, ngạo khí trên mặt còn thịnh hơn Neberro. Thú linh ấn trên trán nói với tất cả mọi người hắn là tộc thiên mị cao quý.
"Chín điểm, còn chưa có kết quả, ta nợ ngươi một trận".
Neberro nói, bệnh tình của Annie Subaru giấu rất kín, nhưng trên đời không có tường ngăn được gió, huống hồ chuyện gia tộc Nicola muốn biết thì không có ai che giấu được.
"Ngươi cẩn thận quá, ta cũng không tin có người còn lật được trời".
Gregg Nicola tùy tiện khoát khoát tay, "A, gã này thật sảng khoái, giấy cam kết cũng đã kí rồi".
Neberro cười nhạt không nói.
"Lẽ nào một bữa cơm ngươi cũng phải nợ?" Gregg bắt chéo chân liếc nhìn Neberro ra vẻ bất mãn.
"Ta nói rồi, nắm chắc chín thành".
"Mẹ kiếp", Gregg chửi thề không hề khách khí.
Tại đế đô, dám đối với Neberro như vậy sợ rằng chỉ có Gregg Nicola mà thôi.
Trên bàn đặt một tờ giấy cam kết, lời nói gió bay, có cái này thì không sợ đối phương không nghe lời.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK