Mục lục
[Dịch]Trường Sinh Giới- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày thứ hai, rất nhiều liên minh đều biết được tin tức khiến mọi người giật mình vô cùng.

Mặc dù tại trong cơn mưa đêm không thể nhìn rõ dung mạo của Tiêu Thần. Thế nhưng hình dáng cao lớn cùng với chiến lực đáng sợ làm cho mọi người đầu tiên suy đoán ra là hắn gây nên.

Hơn nữa còn có tin tức truyền ra rằng người sáng lập Huyễn Ảnh liên minh là Cathy cùng với người sáng lập Phi Đao liên minh là Vương Thông hình như chỉ huy vài tên cao thủ đi tương trợ Yến Khuynh Thành. Thì càng dễ đoán ra Tiêu Thần hoàn toàn là nhằm vào bọn họ mới có hành động như vậy.

Chiến lực kinh khủng của Tiêu Thần lần này thật sự khiến không ít người chấn động không thôi.

Di chuyển tại trong núi rừng sau cơn mưa, hít thở không khí tươi mát. Tiêu Thần đem ba bộ xương khô trở lại rừng rậm tĩnh mịch để tiếp tục tu luyện. Hắn dựa theo tin tức của một gã tu giả trước khi chết lộ ra. Rất nhiều liên minh tiếp tục tụ tập tại khu vực đó để tìm kiếm tung tích của chú sư Rand. Đáng tiếc vẫn không có bất cứ phát hiện nào.

Vị nhân vật trọng yếu Rand của Bất Tử liên minh này. Mặc dù lần trước chiến đấu thụ trọng thương, nhưng chính là đã tránh được tập sát vào đêm qua. Từ đầu đến cuối Tiêu Thần cũng không có phát hiện được bóng dáng của hắn.

Mặt trời đã sớm mọc lên, cơn mưa xối xả ban đêm khiến bầu trời càng thêm xanh thẳm, trong rừng già nguyên thủy vượn rú hổ gầm. Phong cảnh tú lệ của hoa và cây lại có trăm loài chim hót lên, địa phương khác biệt thật có phong tình khác biệt.

Tuy rằng là nơi mà rất nhiều liên minh thường lui tới tụ tập. Thế nhưng Tiêu Thần tận lực ẩn núp hành tung của mình, bởi vậy cũng không có bị người khác phát hiện. Mãi đến buổi trưa, hắn hưởng dụng cơm trưa tại một dòng suối nhỏ như ngọc bích thì khói bếp lượn lờ bay lên làm hắn bị người ta phát giác.

Một thân ảnh dịu dàng mềm mại mà thướt tha, gót sen thấp thoáng. Băng qua rừng cây xanh biếc tươi tốt, bước qua bụi hoa ngào ngạt hương thơm, chậm rãi đi xuôi dòng suối nhỏ. Xuất hiện tại trước mắt Tiêu Thần.

Đây là một nữ tử quyến rũ động nhân đến cực điểm. Có khí chất cùng mị lực khiến người ta không thể chống cự. Tư dung xinh đẹp tuyệt thế lộ vẻ ‘Mỹ’ cùng với ‘Mị’, phong tình vạn chủng. Lại có vẻ mềm mại đáng yêu, như là xuân thủy hóa thành, có thể nói là một đại vưu vật.

Thân thể mềm mại ôn nhu mà phập phồng lả lướt, dưới lớp quần dài bằng tơ màu đen gần như trong suốt như ẩn như hiện đường cong duyên dáng cùng với da thịt thoang thoáng lộ ra mê hoặc ánh mắt của mọi người, khiến người ta không ngừng mơ tưởng xa xôi.

“Tiêu huynh xin dịch ra một chút , ngồi một mình bên bờ suối như vậy. Chẳng lẽ không hoan nghênh ta đến sao?” Nữ tử với đôi môi hồng nhuận gợi cảm mỉm cười lộ ra hàm răng trắng như ngọc. Hàng mi thật dài cùng đôi con ngươi mê người bên dưới có lực mị hoặc khiến người ta khó có thể chống cự.

Cho dù có đẹp nhất thiên hạ thì với tính cách của Tiêu Thần mà nói thì không thể bị mỹ sắc mê hoặc. Tiêu Thần nhìn nàng cười cười, nói: “Nàng là người sáng lập ra Phấn Hồng liên minh Liễu Như Yên sao?”

Liễu Như Yên cười khẽ, quả thật là mị hoặc vô cùng. Nhan sắc đáng yêu đến động nhân. Như là dùng xuân thủy cùng diệu dàng và xinh đẹp hòa hợp cùng một chỗ. Quyến rũ đáng yên đến cực điểm. Khuôn mặt nõn nà mềm mại mỉm cười quả thực như làn xuân thủy chảy đến.

“Nghĩ không ra tên của ta lại bị Tiêu huynh biết được.”

“Các thành viên trong Phấn Hồng liên mình đều xinh đẹp mỹ lệ, mà người sáng lập Liễu Như Yên càng là điên đảo chúng sinh. Ta thế nào lại không biết đây.”

Cơn gió nhẹ khe khẽ thổi tới, những bụi hoa bên bờ suối tỏa ra từng trận hoa hương. Chiếc quần bằng lụa mỏng của Liễu Như Yên theo gió mà động, lập tức đem toàn bộ vẻ ngoài khêu gợi của thân thể mềm mại hoàn mỹ hiện ra. Chân ngọc thon dài hoàn toàn là dựa theo một tỉ lệ hoàng mỹ mà thành, cặp mông rất tròn và đẫy đà khiến người ta không ngừng mơ tưởng xa xôi, eo thon nhỏ uyển chuyển mà mềm mại mịn màng. Hai đầu vú sung mãn nở nang, vểnh thẳng, khiến người ta mơ tương miên man.

Liễu Như Yên cười quyến rũ nói: “Điên đảo chúng sinh…… Tiêu huynh là bóng gió cười nhạo chúng ta là hồ ly tinh sao?”

“Không có, ta là thật tâm tán thưởng nàng.”

“Ha ha……” Liễu Như Yên cười duyên. Thân thể xinh đẹp từ trong gió nhẹ như cành liễu mềm mại, “Trước đây đã từng phái người mời Tiêu huynh, bất quá Tiêu huynh chướng mắt những nữ tử yếu đuối chúng ta, không để ý đến chúng ta. Do đó hôm nay ta tự mình đến.”

“Liễu minh chủ nàng thật là hơi quá với ta nha. Quý minh đều là giai nhân mỹ nữ. Ta một nam tử thế nào có thể gia nhập đây?”

“Tiêu huynh không thẳng thắng rồi, chúng ta lần trước rõ ràng là không phải muốn ngươi gia nhập vào Phấn Hồng liên minh, chỉ là muốn cùng ngươi kết minh mà thôi. Ngươi cũng không thể chối như vậy.”

“Là vậy hả. Vậy ngược lại là sơ sót của ta, ta đã hiểu sai.” Tiêu Thần cười gật đầu, nói:

“Nếu như là âm thầm kết minh. Ta đương nhiên nguyện ý, nhiều bằng hữu nhiều đường hơn, hôm nay chúng ta bị nhốt trên Long Đảo theo lý nên hổ trợ lẫn nhau mới đúng. Bất quá, ta thật là một nhân vật có vấn đề a, luôn luôn có một số người muốn tìm ta gây phiền phức. Nàng không sợ ta sẽ đem phiền phức đến cho các nàng sao?”

“Ta thế nào cũng không sợ.” Liễu Như Yên liếc Tiêu Thần một cái, yêu mị dụ hoặc, phong tình vạn chủng. Nếu như là người bình thường, có lẽ tâm tình sớm đã bị mị hoặc lung lay rồi, “Ngươi đắc tội đều là những người rất có địa vị, Bất Tử liên minh Yến Khuynh Thành, Man tộc thanh niên cường giả Cale, Sâm Lâm tộc thanh niên cường giả Arhode. Hôm nay càng đắc tội với thiên tài ảo thuật linh sĩ Cathy cùng truyền nhân tiểu lý phi đao Vương Thông, một người so với những người khác càng khó dây vào.”

“Nàng biết rõ, vẫn muốn cùng ta kết minh?”

“Thêu hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi*. Tình cảnh của ngươi rõ ràng là khi hướng ngươi chiêu lãm. Thì ngươi chính là căn bản sẽ không lưu tâm, mà tình huống của ngươi hôm nay cũng không lạc quan, ta cùng với ngươi kết minh. Nguy cấp thì tương trợ ngươi. Nói vậy tương lai nếu ta gặp phải họa sát thân thì ngươi cũng sẽ không mặc kệ chứ?” những lời Liễu Như Yên đang nói thì ngoài thẳng thắng thì gần như là “hiệu quả và lợi ích”, bất quá chỉ có như vậy mới có thể biểu hiện thành ý. Nếu như giở thủ đoạn hư xảo, chỉ khiến Tiêu Thần phản cảm, cả hai đều là người thông minh, hành sự như vậy mới là hữu hiệu nhất.

(* nghĩa là thay vì a dua theo những người kia, thì giúp lại đỡ Tiêu Thần lúc cần thiết)

“A? Nói như vậy nàng cùng ta hiện tại kết minh. Muốn cùng đứng trên một chiến tuyến với ta, cùng là địch với loại người như Yến Khuynh Thành?” Tiêu Thần như cười mà không cười nhìn Liễu Như Yên.

“Ha ha, Ta còn không có ngại mệnh dài.” Liễu Như Yên cười khẽ. Sau đó nói: “Chúng ta âm thầm kết minh. Trừ phi có một phương rơi vào sinh tử hiểm cảnh, nếu không chúng ta trong lúc đó không cần hỗ trợ, ta nói là thực, nếu một ngày nào đó, tính mệnh của ngươi thực sự khó bảo toàn, ta có thể trương trợ ngươi.”

Tiêu Thần nở nụ cười, đây là một người kết minh có lòng đánh cuộc hiệu quả và lợi ích, Liễu Như Yên coi trọng chiến lực siêu tuyệt của hắn, nghĩ hắn trong phong ba lần này sẽ không rơi vào sinh tử hiểm cảnh, căn bản không cần xuất thủ tương trợ, mà lúc này cùng hắn kết minh. Không cần phí tâm lực gì. Giống như là nàng tương lại có được một minh hữu cường đại, có được một đường lui không tồi.

“Tốt. Chúng ta tại đây âm thầm kết minh đi, nói không chừng qua vài ngày. Yến Khuynh Thành, Cathy, Vương Thông sẽ dồn ta rơi vào sinh tử hiểm cảnh, cần đi tìm nơi nương tựa chứ.”

Thần thái quyến rũ của Liễu Như Yên trong nháy mắt bị kiềm hãm. Bất quá trong sát na lại khôi phục. Cười nói: “Ta tin tưởng thực lực của ngươi, ngươi tất nhiên có thể thuận lợi xông qua một cửa này.”

Tiêu Thần cười cười, không nói gì thêm nhưng trong lòng suy đoán, Yên thị mị hoặc này, tuyệt thế vưu vật điên đảo chúng sinh hơn phân nửa là đã cùng không ít người âm thầm kết minh. Nhưng hắn không thể vạch trần, biểu hiện ra có phần ứng phó “chân thành”.

Trong dòng suối nhỏ trong suốt những con cá bơi qua bơi lại. Hai bờ sông hoa cỏ thơm ngát. Ở đây là một phiến xanh tốt và sinh động.

Tay áo ngoài của Liễu Như Yên là nữa thân trần mà cánh tay sen đặc biệt mềm mượt, phát ra tia hoặc nhân. Biểu hiện ra khí tức thanh xuân cực kỳ động nhân, như là thiên nga cổ trắng mà lại trơn mềm, nhan sắc đáng yêu càng như hoa, nàng cười nói: “Cứ như vậy mà thuyết định đi, chúng ta từ nay về sau kết minh, nhưng cái này chỉ là bí mật thuộc về ta với ngươi. Bất luận kẻ nào khác cũng không thể biết được.”

“Đương nhiên, đây là bí mật thuộc về ta và nàng, bất quá nàng kỳ thật không cần phải cùng ta kết minh, nữ tử diễm lệ vô song như nàng thì không ai lại nhẫn tâm hạ sát thủ được.”

“Nữ tử như ta. Ha ha, nguy hiểm càng lớn hơn nữa nha. Chung quy cũng cảm giác như sinh hoạt giữa bày sói, nói không chừng lúc nào đó sẽ bị người khác nuốt mất.” Liễu Như Yên nở nụ cười ha ha, nói: “Do đó phải sớm chuẩn bị nha. Ha ha, nói không chừng sau này không cần bị ép hoa* cho một chỗ dựa lớn vững chắc.”

(* dạng như phải buộc lên giường vậy…)

Tiêu Thần đương nhiên minh bạch ý tứ chỗ dựa vững chắc theo như lời nàng nói là gì. Nữ tử mỹ lệ hãm sâu trong Long Đảo là có không ít người sẽ đi lên từ con đường như vậy (ý là buộc phải lên giường để sống sót)

Liễu Như Yên khẽ cười nói: “Tiêu Thần, mong ngươi càng ngày càng cường đại, nói không chừng về sau ta sẽ tìm ngươi làm chỗ dựa vững chắc.” (hí hí… Tiêu Thần sướng nhé, mạnh thêm tý nữa là có gái rồi ^^)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK