Mục lục
[Dịch]Trường Sinh Giới- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi thoát khốn từ Thứ Nguyên không gian, Dạ Xoa vương đại sát tứ phương, đánh đâu thắng đó, khó gặp được người đối kháng nổi. Hắn cùng mấy tên dị tộc vương đánh bại đám người Liễu Mộ, Kim Tam Ức, Ngưu Nhân, Nghịch Long vương, Hắc Long vương, Thanh Long vương, sinh tử không biết.

Tiêu Thần trong lòng lo lắng, đã trôi qua một ngày một đêm rồi. Thật không biết đám người Nghịch Long vương có thể đối chống đỡ lại với những dị tộc vương đuổi giết hay không.

Hắn rất muốn đi cứu viện. Nhưng không biết những người này đánh tới phương nào.

Tất cả mọi người đang nói về trận đại chiến kinh động thế gian này. Uy danh của Thiên vương Dạ Xoa chấn động thiên hạ. Nhưng mà không ai biết những người này cuối cùng đánh tới nơi nào. Như thể là bỗng nhiên biến mất, hoàn toàn đã mất đi bóng dáng.

Tiêu Thần thăm dò nhiều nơi tại thành Trường An nhưng cũng không hề có kết quả. Cuối cùng hắn cắn răng một cái, quyết định tập kích giết chóc để bức ra đám đồng đảng Dạ Xoa Vương.

Trăm tộc xuất thế. Dị tộc vương vội vàng tiến vào Cửu Châu nên đều tự chia cắt khu vực. Dạ Xoa Vương mạnh mẽ dị thường nên nhắm ngay dải trung tâm của Cửu Châu Trung Nguyên ---- Dự Châu. Một bộ phận cao thủ Dạ Xoa Tộc đã tiến vào chiếm giữ.

Tiêu Thần quyết định bay về hướng Dự Châu, diệt sạch toàn bộ cao thủ Dạ Xoa Tộc ở đó. Dùng cách này để bức Dạ Xoa Vương xuất hiện. Hắn tin tưởng cao thủ Dạ Xoa Tộc nhất định có cách liên lạc với bản tộc vương.

Lại chế tạo bộ xuất giáp sắt sắc bén. Sau khi Tiêu Thần mặc nó vào bèn lập tức bay về Dự Châu. Mục tiêu nhằm thẳng thành Lạc Dương.

Lạc Dương chính là đô thành nổi danh. Các đời Vương triều đều ưa chuộng tòa thành này mà lập thủ đô ở đây nên càng có danh Thiên hạ Thần Đô thành. Tự nhiên nó là đệ nhất Thánh Thành ở Dự Châu.

Hiện nay Tiêu Thần không có huyết nhục nên đương nhiên không có thần thông Bát Tướng Thế Giới . Nhưng hắn cũng phát huy được tốc độ đến cực hạn, trong lòng lo lắng khẩn cấp. Hắn không muốn trì hoãn chỉ trong chốc lát.

Thành Lạc Dương nhìn vào đều thấy khí thế hào hùng. Nhìn từ nơi xa thấy mây tía mông lung phảng phất một con Cự Long đang say sưa với giấc ngủ đông, nó có một nguồn gốc khó có thể nói rõ.

Tường thành liên miên cao lớn kéo dài. Trải qua lịch sử lắng đọng cùng thử thách của năm tháng mà nó phát ra một khí tức tang thương từ xa xưa, tựa như tòa thành khổng lồ từ trên trời hạ xuống thế gian.

Tiêu Thần hạ xuống đi bộ vào trong thành. Bởi vì trước mắt tòa thành này đang trong thời gian lễ hội, chắc chắn sẽ có vài vị dị tộc vương cường đại tới đây. Hắn không muốn làm cho bọn họ chú ý.

Thần Đô Lạc Dương chính là nơi thiên hạ để ý, không chỉ có Dạ Xoa Vương coi trọng nên đương nhiên cũng có dị tộc vương giả cường đại khác vừa ý. Mà cũng chính bởi vì nguyên nhân này mà hai ngày trước Dạ Xoa Vương cùng Đấu Thần Vương đã đại chiến một trận, cả hai bên đều bị trọng thương.

Đám người Liễu Mộ đúng là bởi vì hắn bị thương nên mới đánh bẫy để làm hắn ngàn dặm bôn tập, rồi muốn loại bỏ.

Từ đó không khó nhìn ra Dạ Xoa Vương khủng bố ra sao. Sau khi bị thương mà vẫn biểu hiện ra chiến lực đáng sợ như thế, đại sát tứ phương đánh đâu thắng đó.

Đấu Thần Vương bỗng nhiên xuất thế đương nhiên cũng bởi vì trận đánh mấy ngày trước mà uy chấn thiên hạ.

Dị tộc vương dám tranh đoạt Lạc Dương Thần Đô thì đều đáng được xưng là tồn tại cấp Thiên vương!

"Mau đến xem. Mau đến xem. Tây Vực mỹ ngọc a."

"Rượu hổ cốt chính loại Hổ Vương cốt tửu. Giá bàn thêm."

"Tơ lụa đủ màu, là cống phẩm của Thiên triều. Đi qua, đi ngang qua chớ nên bỏ qua."

"Mứt quả ghim thành xâu. . ."

"Mỹ vị thịt dê . . ."

Bên trong Thành Lạc Dương. Kẻ đến người đi. Hai bên phố lớn rộn ràng nhốn nháo với tiếng rao hàng không ngớt bên tai, đúng là cảnh tượng phồn hoa náo nhiệt.

Đối với thế giới Tử Giả buồn tẻ tàn khốc mà nói. Loại "sức sống" này làm Tiêu Thần đặc biệt thích thú, nhưng mà trước mắt thì hắn lại không có thời gian trì hoãn.

Đi qua mấy phố lớn. Dựa theo tin tức thăm dò mà Tiêu Thần tìm được cứ điểm của cường giả Dạ Xoa Tộc tại thành Lạc Dương .

Giờ phút này. Thần Đô Lạc Dương cũng không có bị bất cứ dị tộc nào nắm trong tay mà ở vào một loại trạng thái cực kỳ tế nhị. Mấy vị dị tộc vương cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cứ điểm của Dạ Xoa Tộc là một vương phủ tiền triều, sau khi thay đổi triều đại đã hoàn toàn bị phá hoại. Nhưng mà trải qua việc Dạ Xoa Tộc gây dựng lại nên hiện nay lại lại phát ra khí thế hào hùng trước kia.

Trước phủ là một đôi sư tử bằng đá cẩm thạch trông thật hùng tráng uy vũ. Trên đại môn đỏ thẫm là hai cánh cửa cực lớn bằng đồng. Tiêu Thần đi lên bậc cửa, dùng sức dập vòng đồng.

"Bang bang "

"Kẻ nào dám đập? Muốn chết" từ bên trong truyền đến âm thanh hùng hùng hổ hổ.

'Đồ súc sinh!' Bị gọi là một kẻ làm Tiêu Thần tức giận không thôi.

Khi một Dạ Xoa răng nanh thò ra khỏi mở đại môn. Tiêu Thần một bước xông vào.Hắn trực tiếp tát một cái là kẻ kia ngã lăn, sau đó không chút vội vàng đóng đại môn lại rồi mới bước vào.

Nhưng đám gác cổng khổng phải chỉ có một tên Dạ Xoa canh gác. Lập tức lại nhảy ra ba tên nữa, mặt mũi chúng đều là hung tợn. Hung ác mà lại xấu xí, đương nhiên bọn chúng có ý định xấu. Chúng vừa hò hét vọng vào bên trong vừa xông vể hướng Tiêu Thần.

Nhưng mà đám trông cửa thì ngay cả hợp lại rồi dốc hết toàn lực thì cũng không có khả năng ngăn cản Tiêu Thần đang quyết tâm giết chóc.

Cơ hồ không có phí chút sức lực. Tiêu Thần bước tới một bước trực tiếp chụp vào đỉnh đầu một tên Dạ Xoa. Lại bước tới bước thứ hai, một đao chém tới làm chặt đứt ngang lưng một tên Dạ Xoa khác. Bước ra bước thứ ba thì năm ngón tay như năm mũi dùi, để lại trên sọ tên Dạ Xoa thứ ba năm lỗ thủng.

Sau khi bước ra ba bước, cả ba tên Dạ Xoa đều đã ngã vào vũng máu. Hắn cũng không buồn nhìn liền đi vào bên trong.

Thủ đoạn như thế. Cũng chỉ hạng như dị tộc vương có khả năng làm được. Thực lực quyết định tất cả.

Hắn liền tiến vào cả bẩy tầng viện phòng. Tiêu Thần vô tình xuất thủ để lại phía sau ba mươi mấy tên Dạ Xoa nằm ngổn ngang, máu chảy thành vũng.

"Ngươi rốt cuộc là ai?" Lúc này một tên Dạ Xoa tướng rốt cục xuất hiện. Hắn dẫn theo hơn mười tên cao thủ Dạ Xoa Tộc bao vây quanh Tiêu Thần ở trong một cái sân.

Khi Tiêu Thần thấy một tên Dạ Xoa đang ở xé rách một cánh tay trẻ con rồi nuốt chửng thì lửa giận bốc thẳng tận đỉnh đầu. "Nói ra tung tích của Dạ Xoa Vương. Ta sẽ cho các ngươi một cái chết tử tế." Hắn không muốn nói thừa liền bắt đầu trực tiếp giết chóc.

Né qua Dạ Xoa tướng. Ở giữa hơn mười tên cao thủ Dạ Xoa Tộc hắn đại khai sát giới. Tốc độ nhanh chóng như quỷ mị, ra tay lại mạnh mẽ như sấm sét. Chưởng đao hạ xuống là tất có Dạ Xoa bị chém đứt đôi.

Ngắn ngủn trong chốc lát, trên mặt đất đã có hơn mười chiếc đầu lâu lăn long lóc. Tất cả đều bị hắn lấy chưởng đao chặt xuống.

Thủ đoạn đẫm máu như thế làm ngay cả Dạ Xoa Tộc hung bạo cũng cảm giác những trận kinh hãi, lưng đều lạnh toát. Ba tên Dạ Xoa may mắn còn tồn tại liền biến sắc mặt . Một tên Dạ Xoa tướng nói giọng căm hận: "Thiên vương sẽ không bỏ qua ngươi. Tất nhiên sẽ biến ngươi thành tro!"

"Cho ngươi một cơ hội. Đi báo tin cho hắn . Ta ở chỗ này chờ hắn." Nói tới đây. Tiêu Thần điểm tay phải làm hai tên cao thủ Dạ Xoa Tộc trong nháy mắt chia năm xẻ bảy máu nhỏ ròng ròng.

"A. . ." Dạ Xoa tướng kinh sợ kêu lớn. Cuối cùng bay lên trời.

"Quá yếu. . ." Tiêu Thần cảm giác rất không bình thường. Nếu chỉ có một Dạ Xoa tướng thì đối với hắn mà nói không có bất cứ uy hiếp gì.

Hắn không nhanh không chậm truy đuổi theo. Chỉ thấy tên Dạ Xoa tướng nhằm phía một mảnh núi hoang bên ngoài thành Lạc Dương rồi tức thì biến mất trong một dãy núi.

"Té ra cường giả đều ở đây." Vừa mới hạ xuống. Tiêu Thần liền cảm giác được năng lượng dao động cường đại. Tối thiểu có ba tên Dạ Xoa cường đại ở chỗ này. Mặc dù còn chưa đạt tới cảnh giới dị tộc vương nhưng so ra cũng không kém lắm.

Giữa dãy núi sát khí ngút trời, ba tên chiến tướng Dạ Xoa hiện ra. Ngoại trừ mái tóc thì làn da lại không khác nhân loại bao nhiêu. Không giống với Dạ Xoa tầm thường với làn da xanh lét, tướng mạo của bọn chúng so cùng nhân loại không khác mấy. Ở phía sau bọn chúng là mười mấy tên Dạ Xoa mặt mũi hung tợn.

Tiêu Thần dần dần sáng tỏ, Dạ Xoa Tộc tựa hồ càng là siêu cấp cường giả thì lại càng giống với nhân loại, không hề xấu xí hung ác nữa.

"Thật to gan. Giết tộc nhân ta lại còn dám đuổi đến nơi này. Hôm nay để ngươi chỉ có tới chớ không có về." Một tên Dạ Xoa chiến tướng hét lớn xông lại. Hắn quét ngang xuất ra một đạo đao mang màu xanh biếc dài tới trăm mét . Tiêu Thần phóng lên cao. Trong khoảnh khắc tránh né thì đỉnh núi phía sau lập tức bị đẽo một mảng cứ thế lăn ầm ầm hướng về dưới chân núi.

"Hôm nay ta muốn diệt toàn bộ các ngươi." Tiêu Thần không nói nhiều, bắt đầu đại khai sát giới.

Trong vùng núi hoang này tổng cộng có hơn bốn mươi cao thủ Dạ Xoa Tộc. Mạnh nhất chính là ba tên chiến tướng giống như Nhân tộc kia. Chúng như ba vầng sáng xanh lét giữa rừng núi đang vây quanh Tiêu Thần.

Đám này chứng thật là địch thủ khó chơi . Ba tên chiến tướng đều mạnh hơn Cự Long thần thánh bình thường. Nhưng so với dị tộc vương tầm thường thì còn hơi kém hơn một chút. Nhưng ngay cả ba tên bất kể sống chết chém giết cũng khó lòng vây khốn thần hung dữ xuất kích.

Các cường giả Dạ Xoa Tộc chung quanh không ngừng ngã xuống. Chỉ cần bị Tiêu Thần chạm vào thì cũng đều chia năm xẻ bảy vỡ nát giữa núi rừng. Sức mạnh lớn lao của Thượng Thương Chi Thủ được Tiêu Thần phát huy đến cực hạn.

Nhưng mà không thể không nói ba đại cường giả Dạ Xoa Tộc dẫu có phi thường chỉ đại chiến cùng Tiêu Thần ước chừng nửa chung trà. Sau mấy lần tránh né Bản Nguyên Thiên Âm thì cuối cùng cũng khó tránh được kết quả bại vong.

Thực lực quyết định tất cả. Kết cục đã sớm định ra. Trong đó hai tên chiến tướng Dạ Xoa cường đại bị Tiêu Thần đánh cho hình thần câu diệt. Giữa núi rừng là một đống tử thi ngổn ngang, máu me be bét khắp nơi. Chỉ còn lại có tên Dạ Xoa tướng cường đại cuối cùng kia còn chưa tắt thở.

"Ngươi. . . Ngươi là Đấu Thần Vương. . . Phái tới? !"

"Ta là ai cũng không quan trọng. Cao thủ Dạ Xoa Tộc tại Thần Đô Lạc Dương bị ta diệt toàn bộ. Bí mật này vĩnh viễn không có người biết."

"Thiên vương sẽ bị thay chúng ta báo thù. Đến lúc đó ngài sẽ hút hết ba hồn bảy vía nhà ngươi ra rồi phân chia vào các luyện ngục khác nhau. Để ngươi trọn đời chịu đủ hành hạ." Tên Dạ Xoa tướng nằm trong vũng máu gầm rống hung ác.

"Đáng tiếc a. Ngươi không có cơ hội đi bẩm báo ." Tiêu Thần bên trong mặc áo giáp sắt, bên ngoài khoác áo vải nhưng không có lây dính một chút vết máu.

"Ha ha. . . Dạ Xoa Vương đã biết tất cả. Nương theo sinh mệnh ta thiêu đốt, bất kể ngài ở phương nào xa xôi nào thì đều sẽ chính mắt thấy trận giết chóc này." Ngọn lửa ngút trời bốc lên. Quanh thân Dạ Xoa chiến tướng đều chìm vào trong Thần hỏa xanh lè. Đó là năng lượng sinh mệnh đang thiêu đốt. Đó là Thần Thức Hải đang khơi thông với dị vực.

Khi ánh lửa cuối cùng bốc lên rồi hoàn toàn dập tắt thì cũng không còn lại chút gì. Hắn đã hình thần câu diệt.

"Như thế cũng không cần ta lại phí sức nữa. Ta làm tất cả điều này chính là để Dạ Xoa Vương đình chỉ đuổi giết đám người Liễu Mộ." Tiêu Thần nhìn đám thi thể nằm khắp núi rồi bay lên trời.

Một ngày kia. Cả Thần Đô Lạc Dương sôi sùng sục. Lực lượng của Dạ Xoa Tộc ở vùng này bị nhổ tận gốc. Gần trăm tên Dạ Xoa cường giả chết oan chết uổng. Trong đó bao gồm ba tên chiến tướng cường đại.

Tin tức nhanh chóng làn truyền khắp Cửu Châu. Tu giả thiên hạ ai cũng kinh ngạc. Thiên vương Dạ Xoa uy chấn thiên hạ. Hiện nay không ngờ có người dám ra tay giết chóc cả chủng tộc này. Quả thật to gan lớn mật.

Tất cả mọi người phỏng đoán. Là Thần Vương xuất thủ

Dù sao hắn đã từng đại chiến với Dạ Xoa Thiên vương, hai bên hoà mà thu tay lại. Hiện nay e rằng hắn là người dám nhổ răng cọp có khả năng nhất. Chỉ có hắn dám giết chóc Thiên vương tộc nhân khủng bố.

Nhưng Đấu Thần Vương trước tiên bác bỏ tin đồn. Nói là chính mình không xuất thủ.

Thiên hạ kinh ngạc. Rốt cuộc là người phương nào gây nên?

Rốt cục rất nhiều người đều muốn nhắc tới người thần bí tại Trường Thành Yên Vũ Lâu đã phát ra Dạ Xoa Lệnh. Nghi ngờ thăm dò suy đoán. . . Tiêu Thần khiến cho một trận sóng to gió lớn nổi lên.

Tiêu Thần tĩnh tu một ngày một đêm trong rừng núi . Nhưng sau khi hắn đi ra lại phát hiện Dạ Xoa Vương cùng với đám người Liễu Mộ vẫn không có tin tức gì.

Hắn càng thêm lo lắng. Sau đó hắn quyết định như thế còn chưa đủ. Phải làm một lần nữa ác hơn. Hắn trực tiếp bay về hướng về hải ngoại, hắn muốn tìm được Dạ Xoa đảo.

Cường giả Dạ Xoa ở thành Lạc Dương đối với lượng lớn Dạ Xoa ở hải ngoại mà nói thì chỉlà một bộ phận lực lượng phi thường yếu ớt.

Đến hải ngoại. Hắn mới biết tình thế hiện nay khá nghiêm trọng. Ở đó mới có một hòn đảo cực lớn mà đã giống như những khối đại lục. Trên mỗi hòn đảo lớn cũng có uy áp của cường giả cực kỳ khủng bố. Giống như đại dương mênh mông đang động.

Những hòn đảo như vậy thì hắn liên tiếp phát hiện ra đến mấy chục cái đang trảirộng trong biển khơi.

Còn có Cổ Thành Cổ Bảo lớn đang trôi nổi trên bầu trời.

Đương nhiên. Mỗi một hòn đảo lớn cùng với tòa thành khổng lồ đều cách xa nhau rất xa. Mỗi cái đều tự có phạm vi thế lực.

Như mộng như ảo. Cường đại thế lực tụ tập tại hải ngoại. Chính là nơi căn cơ của trăm tộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK