Mục lục
[Dịch]Trường Sinh Giới- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta cũng không phải là đệ nhất cao thủ trong lớp thanh niên Nam Hoang”. Thanh âm lãnh khốc vô tình nhưng không thiếu phần ngạo nghễ.

Lời này vừa xuất ra, làm cho mọi người cực kỳ hoảng sợ, như thế này còn không phải Nam Hoang đệ nhất cao thủ sao? Nam Hoang xem ra không đơn giản giống như mặt ngoài của nó, vẫn còn tuyệt đỉnh cao thủ đang tiềm phục chưa xuất hiện à?

Bất quá họ cũng đều là thế gia tử đệ nên không muốn làm giảm đi danh tiếng của mình.

“Ha ha” rất nhiều thế gia tử đệ cười lớn.

“Không phải Nam Hoang đệ nhất cao thủ mà cũng dám cao ngạo sao?”

Ngoài miệng nói cứng như vậy,nhưng trong lòng mỗi người cũng không dám khinh thường, dù sao vừa rồi họ cũng bị mất đi hai tên cao thủ.

Vài tên thế gia tử đệ vung tay lên, tụ tập mấy tên môn khách thủ hạ lại hướng tới phía trước bước đi, tiếp đến vài tên linh sĩ bay lên không trung muốn đem thiết kiếm phong bế.

Trong lúc hai tên môn khách vọt tới, trước tiên định thi triển thần thông phóng kiếm về phía không trung tựa như muốn bao vây thiết kiếm bức thần bí nhân hiện thân.

Không nói lời nào , chủ nhân của thiết kiếm tựa hồ không để đám môn khách vào mắt, trực tiếp tiếp thúc dục thiết kiếm phóng lên không trung.

“Xoẹt”

Quang mang chợt lóe, thiết kiếm giữa không trung như một con giao long quẫy đuôi hướng xuống hai tên môn khách. Thần thông của chúng phóng tới mang ánh sáng rực rỡ như thủy tinh trong phút chốc vỡ vụn.

Ngay sau đó, thiết kiếm hoành không vang lên âm thanh “phập phập” làm huyết quang nở rộ, máu tươi nhiễm đỏ một đám cỏ. Hai tên môn khách bị chém ngang eo khiến tử thi rơi thẳng xuống đất. Những tên môn khách còn lại hô to đồng thời vọt tới phóng ra những kiếm quang chói mắt hoặc xuất ra những linh thuật quỷ dị bao quang thiết kiếm.

Tuy nhiên kết quả khiến cho mọi người thất vọng.

Thiết kiếm tựa như không gì không phá được hóa thành một đạo thần mang giữa bầu trời phóng xuất kiếm khí tung hoành chém tới đám môn khách. Tất cả mọi người chỉ kịp nhìn thấy một đạo kiếm quang sáng chói thì lập tức huyết quang bắn tung tóe.

Huyết quang nhiễm đỏ cả bầu trời.

Cho dù là linh thuật huyễn hoặc làm rối loạn thị giác hay lực lượng mạnh mẽ vô cùng cũng không thế ngăn một kích của thiết kiếm!

Thiết kiếm hoành tảo bốn phương, trong phút chốc chém giết hơn mười môn khách thế gia lưu lại một đống tử thi.

Máu tươi chảy ròng ròng làm nhuộm đỏ cả mặt cỏ, huyết vụ lượn lờ ở trên không trung.

Sát khí nặng nề khiến tất cả mọi người phải biến sắc, thư kiếm trà hội lần thứ nhất diễn ra mặc dù đã dự kiến đến sự kiện phát sinh khiến máu chảy, nhưng không ai có thể ngờ đến trường hợp có người hành sự giết người không một chút cố kỵ.

Xa xa, nhiều cung nữ hoa dung thất sắc tất cả đều bị hù dọa đến nỗi không dám thở mạnh.

Đại Thương Tam công chúa cùng mười người trong Ân Đô mĩ nữ đều bị tràng chiến đấu bên trong của thiết kiếm hấp dẫn. Mặc dù bọn họ là đều là mỹ nữ quốc sắc thiên hương nhưng cũng không phải là những cô gái được nuông chiều. Họ đều nhìn thấy những cuộc chiến đấu tương tự vì thân nhân họ đều là cao thủ nên cũng không e ngại.

Một gã thị vệ hướng về Đại Thương tam công chúa nói : “ Công chúa !Người xem có cần phải đem cái tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng kia giáo huấn buộc hắn phải dừng tay lại không?”

Vị tam công chúa che mặt xoay đầu liếc về phía tên thị vệ lạnh lùng nói : “ Ai dám động vào hắn ta chém đầu, những cao thủ như vậy chỉ được lôi kéo không được đối đầu”.

Tên thị vệ ngượng ngùng lui xuống.

Không chỉ có tam công chúa nổi lên lòng mến tiếc nhân tài, các quý nữ bên cạnh cùng với các thế gia cao thủ cũng có tâm tư đồng dạng muốn lôi kéo tuyệt đỉnh thanh niên cao thủ về thế lực của mình.

Vào lúc đó, Bạc Sĩ phá lên cười cất tiếng : ” Ngươi có dám chiến với ta một trận không?” Vừa nói hắn vừa bước tới tràng chiến đấu bên trong, cao thủ các phái ngoài thương vong đã nói chỉ có thể tăng thêm tạo thành một trò cười cho mọi người.

“Chậm đã!”

Một người bước tới kéo tay hắn lại đặng nói: “ Bạc Sĩ, để ta xem hắn có bao nhiêu phân lượng”

Bạc Sĩ nhìn lại thì ra chính là Hứa Sơn người bạn tốt của hắn, biết gã sợ chính mình có sự sơ xuất nên Hứa Sơn định xuất thủ trước để thăm dò thực lực của đối phương.

“ Ta xem không cần”.

“ Không, người này rất đáng sợ, người trước hết hãy để ta đánh với hắn một trận trước”. Hứa Sơn chừng hai mươi tuổi, diện mạo rất bình thường, mặc dù là người phương đông nhưng sợi tóc đã có pha chút vàng, tuy nhiên ánh mắt hắn rất sắc bén. Gã nói: “ Hãy để cho đánh trước đi, vài phương gia tộc ở đây đều chê cười chúng ta, ngươi là đệ nhất nhân trong hàng ngũ thanh niên cao thủ chúng ta mà để thua trong tay tên cao thủ Nam Hoang để bọn họ chê cười làm mất mặt mũi chúng ta mất.”

Cuối cùng Bạc Sĩ cũng gật đầu đồng ý. Sự phân chia thế lực ở Ân Đô rất phức tạp, mặc dù tất cả các thế lực đó đều thuần phục nhà Ân , nhưng giữa bọn họ luôn không hòa thuận thường xuyên xảy ra những cuộc tranh đấu không ngớt mà chia thành vài phe phái lớn.

Năm đó nhà Ân bất quá chỉ dám xưng Vương mà thôi. Nhưng cùng với lãnh thổ quốc gia ngày càng rộng lớn nên tự xưng Hoàng. Tiếp đó vài siêu cấp thế gia đã có thừa kế mấy ngàn năm liền được phong làm vương tộc.

Ở đâu có con người thì ắt xảy ra tranh chấp, huống hồ triều đình luôn là võ đài tranh đấu kịch liệt nhất. Mấy Đại vương tộc trải qua ngàn năm hợp hợp tan tan nhưng cũng không ngừng minh tranh ám đấu với nhau.

Vài đại vương tộc có thực lực hùng hậu, mỗi nhà truyền thừa đến vài ngàn năm đều có những cao thủ cái thế, lực lượng hùng hậu khó có thể tưởng tượng được. Nếu không phải sau lưng nhà Ân có những tuyệt thế nhân vật duy trì chỉ sợ vài đại vương tộc đã sớm có dị tâm cướp lấy giang sơn.

Bạc gia này là một trong số vài đại vương tộc trong đó mà Bạc Sĩ là người thống lĩnh trong lớp thanh niên cao thủ một phương.

Hứa Sơn bước vào sân giữa hướng về phía thiết kiếm nói:” Mời hiện ra chân thân chiến đấu với ta một trận”

“ Không cần”, giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền khắp toàn trường, lời nói ngắn gọn nhưng thể hiện sự tự tin to lớn tựa như không muốn nhiều lời.

Hứa Sơn thật sự giận dữ. Hắn không phải là kẻ vô danh nào đó mà là loại nhân vật cao thủ phe Bạc Sĩ, xuất thân từ một gia tộc danh tiếng. Hắn bay lên trời song thủ huy động tạo ra một cảnh tượng kỳ dị, thế đánh như một phiến ô vân ( mây đen) cuốn tới. Hai tay áo Hứa Sơn phình to ra vô hạn bay xuống phía dưới định bao bọc lấy thiết kiếm.

Gã chính là một linh sĩ cường đại , thần thông này tên là Tụ Lý Càn Khôn, tu luyện tới cảnh giới cực hạn có thể dời non lấp bể, trích tinh tróc nguyệt ( nuốt sao bắt trăng) quả thật là một cấm thuật kinh khủng không thể tưởng tượng.

Nhờ vào thần thông này mà gã được đông đảo các vị tiền bối xem trọng, không thể nghi ngờ là tiền đồ tươi sang vô cùng. Tương lai có thể sẽ trở thành một cao thủ kiệt xuất danh trấn thiện hạ. Hiện tại tu vi của gã ở mức Thức Tàng cảnh giới Tứ trọng thiên nhưng chân chính có thể chiến đấu với cao thủ Lục trọng thiên.

“Dát bang dát băng”

Thế đánh như ô vân phệ nhật, tựa như Thái Sơn áp đỉnh uy lực lớn lao làm cho đất đá bên dưới văng tung tóe. Hai ống tay áo hắn tựa như Thiết Tụ ( tay áo thép) đã hóa thành hòn tiểu sơn tạo thành trận trận hắc sắc vân vụ quay cuồng phủ xuống phía dưới.

Sự đáng sợ giống như đại ma đầu ngàn năm xuất thế, có thể tưởng tượng uy lực to lớn của Tụ Lý Càn Khôn.

Rất nhiều người quan sát xung quanh chiến trường trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Điều này làm cho chiến trường đại loạn một hồi . Tuy nhiên mọi người ở đây cũng không phải hạng tầm thường, cảnh hỗn loạn nhanh chóng ổn định trở lại.

Mặc cho cảnh tượng khiến mọi người há mồm trợn mắt. Thiết kiếm mang một lực lượng cường đại vẫn bất động trước áp lực to lớn do Thiết Tụ ép xuống bỗng vọt lên thẳng không trung hóa thành đạo cầu vòng phá tan đám vân vụ quay cuồng.

“Hừ”

Hứa Sơn hừ lạnh một tiếng, thần thông Tụ Lý Càn Khôn uy lực không thể đoán được. Hai Thiết Tụ mãnh liệt thi triển hóa thành ngọn đại sơn, vô tận u minh hắc vụ ( sương mù đen) trong nháy mắt triển khai bao phủ thiết kiếm.

Một loạt sấm sét bạo phát vang rền, Thiết Tụ nghiêng trời lệch đất trong khoảnh khắc bay vụt tới cuối cùng nuốt luôn đạo trường hồng. Thiết Tụ có hắc vụ lượn lờ xung quanh đang che nửa bầu trời từ từ thu nhỏ lại. Mây đen dần tan đi.

“Ha ha”

Con em của các thế gia Ân Đô đều cười to.

“ Chỉ có vậy thôi sao, thật là buồn cười quá”

“ Đây là Nam Hoang cao thủ sao?”

“ Bị thu lấy thần binh đơn giản như vậy sao, ta còn tưởng hắn có bao nhiêu cường đại hơn chứ!” Tiếng cười nói còn lại bỗng im bặt. Một đạo hư quang chém tan hư không rồi thiết kiếm từ trong Thiết Tụ bổ ra.

Thiết Tụ vỡ vụn bay tán loạn trên không trung. Thiết kiếm sắc bén linh hoạt như hồ điệp trực tiếp chém đến.

Phá tan hoàn toàn thần thông Tụ Lý Càn Khôn

Thiết kiếm như cầu vồng sau khi phá xong Tụ Lý Càn Khôn hóa thành một chùm tia sáng hướng về phía Hứa Sơn bổ tới.

Hứa Sơn mặc dù là cao thủ nhưng dưới Vô song thiết kiếm bị đánh cho không còn lực hoàn thủ, đành dùng mảnh Thiết Tụ còn lại không ngừng ngăn cản thiết kiếm chém tới khiến phát ra một loạt tiếng vang như sấm sét giống như cự chùy đánh vào một khối thần thiết phát ra âm thanh leng keng không dứt.

Kết quả này khiến cho đông đảo người quan chiến phải ồ lên xôn xao bàn tán.

Chủ nhân Thiết kiếm thật quá mạnh mẽ có thể dễ dàn phá tan Tụ Lý Càn Khôn. Sự cường đại cùng lòng tự tin khiến mọi người không thể không thán phục.

“Lui” Bạc Sĩ ở bên dưới hét lên chuẩn bị vọt lên nhưng một người bên cạnh kéo hắn lại rồi tự mình vọt lên cao trước.

Dù sao Bạc Sĩ cũng là thủ lĩnh một phương trong số những người trẻ tuổi, nên gã không thể dễ dàng bại trận được. Tất cả bọn họ đều không muốn gã tiến hành đại chiến mà không nắm chắc. Người này xông lên nhanh chóng vô cùng, nhưng không cách nào nhanh bằng thiết kiếm. Kiếm quang trùng thiên, sát khí lành lạnh, từng đạo kiếm khí chói mắt phát ra. Hứa Sơn đầu tóc rối bời, nửa mái tóc dài bị chém đứt khiến những sợi tóc bay tán loạn rơi xuống đất.

Thân thể xuất hiện hai vết thương đáng sợ, mặc dù chỉ bị kiếm khí sớt qua mà thôi nhưng đã khiến máu chảy không ngừng miệng vết thương lộ cả xương trắng.

“Phụt”

Hứa Sơn há to mồm thổ ra một ngụm máu, dùng Tụ Lý Càn Khôn bổ tới đạo kiếm quang sang chói. Sau đó gã bị luồng kiếm cương mạnh mẽ chém bay ra ngoài lưu lại trên bầu trời một chuỗi huyết hoa.

“ Phù phù” Hứa Sơn rơi thẳng xuống đất.

Bay lên không trung là một linh sĩ thế gia tử đệ , người đó tu vi không thể nghi ngờ cùng một cấp bậc với Bạc Sĩ đều là nhân vật tinh anh của các đại gia tộc.

Không nói lời dư thừa , khi thấy lại một lần nữa có một người bay tới, Thiết kiếm liền triển khai một luồng kiếm cương mạnh liệt cuồng bạo nặng như đại sơn phá nát hư không bổ xuống phía dưới cùng tên linh sĩ đại chiến.

“Phốc”

Tên linh sĩ kia tỏ ra run sợ , mặc dù chỉ là một thanh thiết kiếm nhưng lại ẩn chứa một lực lượng không thể tưởng tượng chấn hắn thổ huyết tại chỗ, khiến linh thuật càng ngày càng khó kiểm soát được.

Cuối cùng, khi thần kiếm bổ tới gã sợ hãi nhìn trên bầu trời cả người quay cuồng căn bản không để ý đến tư thế bất nhã cứ như vậy lăn ra ngoài. Nguy hiểm tránh thoát một kiếm đoạt mệnh, đầu tóc rối bời bay tán loạn, cần cổ của gã thấm đẫm tiên huyết đang chảy xuống, một lằn vết thương vòng quanh, chỉ thiếu một chút nữa là đầu đã lìa khỏi cổ.

Mí mắt trĩu nặng, gã từ trên cao rơi xuống.

Thiết kiếm vô tình chém thẳng vào người tưởng chừng đã chém chết gã ở giữa không trung rồi. Phía dưới vài bóng người vọt lên tất cả nhao nhao xuất thủ miễn cưỡng chặn thiết kiếm lại. Mấy người bọn họ may mắn cứu thoát được đồng bọn.

“ Các ngươi không cần phải vội, cùng nhau lên cả đi” Một giọng nói lạnh lùng trần ngập sự tự tin cường đại.

Thiết kiếm tại bầu trời xoay quanh chém ra tứ phía, kiếm quang mãnh liệt bắn ra mang theo sát khí ngất trời.

“Thực cuồng vọng!”

“ Ngươi cũng thật quá kiêu ngạo!”

Mấy người nghe được lời này, tất cả đều cảm thấy phẫn nộ cùng nhau vọt tới.

Rốt cuộc đây là nhân vật như thế nào? Tất cả mọi người đang quan chiến đều cảm thấy sững sờ, vị tuyệt đỉnh thanh niên cao thủ này chỉ sợ tại Đại Thương quốc cũng có thể xem là nhân vật hàng đầu.

Mà chính miệng hắn nói ra hắn không phải là Nam Hoang đệ nhất cao thủ .

Yến Khuynh Thành, Tề Áo Lạp, Vũ Văn Phong đều tỏ ra kích động vô cùng, Vũ Văn Phong là người tỏ ra kích động nhất, thân thể hắn bắt đầu run rẩy giống như chính gã tại Ân Đô đại chiến đông đảo cao thủ. Nỗi sỉ nhục phảng phất như được rửa sạch.

Xa xa, Tam công chúa của Đại Thương và Ân Đô thập đại mỹ nhân nhãn thần đều phát ra những tia sáng kỳ dị ,nhất định là muốn lôi kéo vị tuyệt đỉnh thanh niên cao thủ này.

Một vài tiểu thư quí tộc thậm chí đã sinh ra mơ mộng, dường như người này nhất định có thế lực sau lưng còn phải ……..

Trường chiến đấu trên trời vô cùng kịch liệt nhưng lại rất ngắn ngủi. Thiết kiếm hoành không, không người nào có thể ngăn cản được. Mười mấy người đối mặt đã có ba người bị chấn đến miệng phun máu rơi từ không trung xuống.

Tuy nhiên, lúc này thiết kiếm cũng bị một hư ảo thân ảnh nắm trong tay. Chủ nhân thần bí cuối cùng cũng phải lộ ra chút ít vết tích. Bất quá điều này càng làm cho mọi người kinh hãi bởi vì thân hình người nọ hoàn toàn biến ảo từ tinh khí mà thành, đây cũng không phải là thân ngoại hóa thân mà hoàn toàn hình thành từ kiếm ý và kiếm khí ngưng tụ mà thành.

Một kiếm trong tay chém đứt thập phương.

Kiếm ý cùng kiếm khí dung hợp thành thân ảnh cầm thiết kiếm đại sát tứ phương trong phút chốc đánh rơi cả mười mấy thân ảnh xuống đất.

Uy thế của hắn làm cho mọi người kinh sợ. Bạc Sĩ dù là đệ tử thế gia hàng đầu cũng không phải là cao thủ có thể chống lại được hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK