Cảm nhận được trong uy áp tinh thần cường đại của Băng Liên bà bà ẩn chứa một tia địch ý, sắc mặt Trương Hằng vẫn bình tĩnh tự nhiên, trong lòng lại thầm cười lạnh.
Hắn ngẩng lên đôi tròng mắt hơi hiện ra màu bạc, khẽ lướt qua vị lão ẩu này, lập tức thấy rõ hư thật của đối phương trong mắt.
“Lão thái bà này quả là nhân vật cấp Phủ chủ nhãn hiệu lâu đời, tu vi còn thâm hậu hơn một ít so với Ma Xà Phủ chủ, nhưng so với Tử Hoàng, Hoàng Phủ Lân, thì kém một chút.”
Trương Hằng hơi ổn định trong lòng một chút, cho dù không phải thân ở Thánh địa Tam Tiên Đảo, hắn cũng không cần sợ hãi đối phương.
Thấy Trương Hằng có thể dưới uy lực tinh thần của mình mà mặt không đổi sắc, Băng Liên bà bà không khỏi đánh giá hắn thêm vài lần, mơ hồ lại cảm thấy được chỗ bất phàm của đối phương.
Tống An Nguyệt mỉm cười, dùng thần niệm truyền âm nói với Trương Hằng:
- Trương đạo hữu không cần lo lắng, chỉ cần ngài thân ở Bồng Lai Đảo, thì không có bất luận kẻ nào dám khiêu khích, có chuyện gì, lão nhân gia sư tôn có thể làm chủ cho ngài.
Trương Hằng hiểu được ý tốt của nàng, thực tùy ý nói:
- Nhân vật cấp Phủ chủ, Trương mỗ đắc tội cũng không chỉ một hai người, đến bây giờ không phải vẫn còn sống tiêu diêu tự tại sao!
Tống An Nguyệt lộ vẻ mặt kinh ngạc, nàng đột nhiên phát hiện, hiểu biết của mình về thân phận lai lịch của Trương Hằng vẫn còn thiếu sót nhiều, về phương diện này, sư tôn cũng không có nói với mình.
Nếu đổi lại là đại tu sĩ Hợp Thể bình thường, đắc tội với một cường giả cấp Phủ chủ, cho dù không chết cũng phải bị lột da, huống chi là vài cường giả cấp Phủ chủ.
Trong vô tình, ấn tượng của Tống An Nguyệt về Trương Hằng có biến đổi thật lớn: đây là một tu sĩ thần bí lai lịch không rõ.
Khóe miệng Trương Hằng thoáng hiện ra mấy tia tiếu ý, nếu để Tống An Nguyệt biết, mình ngay cả cường giả cấp Phủ chủ cũng từng giết chết, không biết đối phương sẽ nghĩ như thế nào.
Đúng lúc này, một cổ uy lực tinh thần cường đại mà không mất ôn hòa, buông xuống toàn khu vực Thiên Tâm Lâu.
Trong phút chốc, tất cả mọi người đều yên tĩnh lại, ngay cả ba vị cường giả cấp Phủ chủ tại trường đều không ngoại lệ.
Trong lòng Trương Hằng chợt nghiêm lại, thầm nghĩ: “Rốt cuộc là cao nhân nào giáng xuống đây?”
Cổ uy áp tinh thần này cường đại hơn nhiều so với bất cứ nhân vật cấp Phủ chủ nào Trương Hằng từng gặp qua, hơn nữa về vận dụng linh hồn lực càng thành thạo tinh tế hon.
- Hội giao dịch Thiên Tâm Lâu lần này, là do lão phu đến làm người phụ trách.
Vừa dứt lời, trong hư không đột nhiên sinh ra một đoàn hào quang màu xanh lóng lánh sáng một lúc, rồi lại ngưng tụ thành một lão nhân chừng bảy mươi tuổi, dáng vẻ mập mạp phúc hậu.
Thân thể lão nhân này không phải thực thể, lại lộ ra phong thái tiên phong đạo cốt, làm cho người ta vô tình sinh ra tâm lý ngưỡng mộ.
- Đây không phải là Dịch trưởng lão của Bồng Lai Đảo sao?
Rất nhanh có người nhận ra thân phận của lão nhân mập mạp phúc hậu này, liền kêu lên.
- Ha ha! Đây đã là lần thứ ba ta nhìn thấy Dịch trưởng lão làm người phụ trách Hội giao dịch Thiên Tâm Lâu.
Một lão tu sĩ Hợp Thể có chòm râu hoa râm, có vẻ tự đắc nói.
Tống An Nguyệt giải thích cho Trương Hằng:
- Dịch trưởng lão giống như sư tôn của ta, cũng là trưởng lão của Bồng Lai Đảo, tu vi gần với Tán tiên đại nhân, thần long thấy đầu không thấy đuôi. Tuy nhiên, hiện tại buông xuống chỉ là linh hồn lực ngưng tụ thành hư thể của Dịch trưởng lão.
- Nói như vậy, lão cường đại hơn không ít so với tu sĩ cấp Phủ chủ.
Trương Hằng nhìn lão nhân lấp lóe thanh mang mờ nhạt trên bầu trời, không ngờ lại sinh ra một loại cảm giác kỳ lạ như lúc đối mặt với Âm Dương tán tiên.
- Đương nhiên, trưởng lão của Bồng Lai Đảo, thực lực mạnh hơn rất nhiều so với nhân vật cấp Phủ chủ, ta đã từng thấy sư tôn ra tay giết chết một tu sĩ cấp Phủ chủ.
Tống An Nguyệt vô cùng quả quyết nói.
- Hội giao dịch bắt đầu! Các người hiện tại có thể tự do giao dịch! Đương nhiên, lão phu cũng cần một ít tài liệu, nơi này có một phần danh sách, nếu quý vị có, có thể đến giao dịch với ta.
Dứt lời, Dịch trưởng lão vung tay lên, trong hư không xuất hiện một tờ giấy màu xanh sáng bóng, mặt trên liệt kể tên của mấy chục loại tài liệu quý hiếm.
Các tu sĩ tại đây nao nao muốn thử, đều dán mắt nhìn chằm chằm vào danh mục tài liệu trên tờ giấy màu xanh kia.
Nếu có thể cung cấp tài liệu nào đó cho vị trưởng lão Bồng Lai Đảo này, thì thu được chỗ tốt tất nhiên không cần phải nói. Bất kỳ vị trưởng lão nào của Bồng Lai Đảo đều là thực lực vượt qua cấp Phủ chủ, trong tay nắm giữ tài nguyên không phải tu sĩ tầm thường có thể đánh giá được.
Nhưng sau một lát, toàn bộ tu sĩ chung quanh sân khấu lớn đều truyền đến từng đợt tiếng thở dài, hoặc ủ rũ, hoặc chau mày, hoặc do dự.
Trương Hằng thoáng nhìn một chút những tài liệu này: Thiên Tủy Mộc, Cửu Hồn Huyền Thiết, Độ Kiếp Giao Long Cân, vẫn Đống Bạch Tinh, Thiên Lôi Thạch, Vạn Niên Sát Lục Tinh Huyết, Vân Ngân Châu...
Có thể nói, mỗi một loại tài liệu trong đó đều là kỳ vật hiếm thấy trong nhất giới. Chúng tu sĩ tại đây, có không ít cường giả cấp Phủ chủ, nhưng sau khi nhìn thấy tên những tài liệu này, cả một đám đều chau mày ủ dột.
Băng Liên bà bà đảo ánh mắt trên danh sách kia, mới bắt đầu cũng là cau mày.
Tuy nhiên, khi ánh mắt của bà bà chạm đến một loại tài liệu trên danh sách, thần quang trong mắt chợt lóe sáng, dường như có món gì đó khiến cho bà động tâm.
Dạ hộ pháp sắc mặt hờ hững, nhẹ nhàng đảo qua danh sách này, không vui không buồn.
Cuối cùng một cường giả cấp Phủ chủ, cũng chính là lão nhân lùn kia, trên mặt hơi lộ vẻ do dự, bộ dáng dường như không thể quyết định.
về phần tu sĩ dưới cấp Phủ chủ, nhìn tài liệu trên danh sách, phần lớn chỉ có thể thở dài lực bất tòng tâm.
- Những tài liệu này đều là kỳ vật trong truyền thuyết nhất giới, Thiên Tủy Mộc nghe nói có thể thanh tẩy linh hồn cùng thân thể phàm nhân, đạt được thần hiệu siêu phàm thoát tục, thậm chí còn có thể gia tăng tỷ lệ độ thiên kiếp của tu sĩ Độ Kiếp Kỳ.
- Cửu Hồn Huyền Thiết? Trong Hạ giới thực sự có vật ấy sao? Nghe nói là một loại tài liệu để luyện chế Tiên bảo...
- Giao Long Cân Độ Kiếp? Đó chính là tài liệu trên người bán Thần thú Độ Kiếp Kỳ, cường giả cấp Phủ chủ gặp phải nó trốn còn không kịp, nói chỉ dám trêu chọc?
Chỉ chốc lát, các tu sĩ phía dưới, bắt đầu bàn luận xôn xao.
Thần sắc Trương Hằng vẫn bình thản, khi ánh mắt hắn chạm đến bốn chữ to vẫn Đống Bạch Tinh, trong lòng hơi hơi nhảy dựng lên.
Trong danh sách vật phẩm Dịch trưởng lão liệt kê, không ngờ hắn lại có được một thứ!
Dịch trưởng lão do vầng sáng màu xanh ngưng tụ thành, cười ha hả nhìn mọi người phía dưới, thản nhiên nói:
- Những tài liệu này, quý vị có thể có một hai loại trong đó cũng quá tốt rồi! Nếu chịu trao đổi cùng lão phu, nhất định sẽ không bạc đãi quý vị.
Dịch trưởng lão nói với bộ dáng không nhanh không chậm, hiển nhiên cũng không có ôm bao nhiêu hy vọng với các tu sĩ tại đây.
Đúng lúc này, lão nhân lùn kia lộ vẻ mặt dứt khoát, đứng lên nói với Dịch trưởng lão:
- Ta có một loại trong tài liệu kể trên, nhưng phân lượng không nhiều lắm...
Dịch trưởng lão sắc mặt vui vẻ, hỏi:
- Ngài có tài liệu nào trong đó vậy?
Lão nhân lùn vươn tay ra, trước người hiện ra một hạt châu cổ quái màu xám bạc, mặt trên còn rải rác một ít đốm cổ quái màu xanh biếc.
- Vân Ngân Châu!
Trong mắt Dịch trưởng lão chợt lóe sáng, nhưng lập tức khôi phục bình thường, hơi có chút thất vọng nói:
- Chỉ tiếc viên Vân Ngân Châu của ngài này, phân lượng đúng là hơi ít, tuy nhiên có chút ít cũng còn hơn không.
- Được rồi! Ngài cần thứ gì, bản trưởng lão trao đổi với ngài.
Lão già người lùn vẻ mặt cung kính nói:
- Chút phân lượng Vân Ngân Châu đó đối với lão phu mà nói, cũng không có nhiều tác dụng, đưa cho trưởng lão ngài cũng không đáng gì.
Dịch trưởng lão cười tủm tỉm liếc mắt nhìn lão nhân một cái:
- Ngài muốn gì cứ nói thẳng ra, bằng không ta giao cho ngài vài món Linh bảo.
- Vài món Linh bảo?
Lão nhân lùn vừa nghe thế, sắc mặt mừng rỡ, nói:
- Lão phu vừa lúc cần một kiện Linh bảo phòng ngự trung phẩm.
Dịch trưởng lão nghe vậy, phất tay vào hư không một cái, trước mắt lập tức hiện ra ba bốn kiện Linh bảo trung phẩm, trong đó có hai kiện Linh bảo phòng ngự, một kiện Linh bảo công kích, một kiện Linh bảo phụ trợ không rõ công năng.
Bốn kiện Linh bảo trung phẩm!
Toàn bộ chúng tu sĩ trong Thiên Tâm Lâu đều lộ vẻ mặt hâm mộ.
Vừa ra tay chính là bốn kiện Linh bảo trung phẩm, mà còn là phẩm chất không tầm thường.
Trong ánh mắt của Trương Hằng hiện lên một tia dị sắc, một khối Vân Ngân Châu bằng cỡ ngón cái mà đã đổi được ba bốn kiện Linh bảo trung phẩm phẩm chất thượng giai, điều này cũng quá dễ dàng đi...
Nghĩ lại chính mình liều chết liều sống ở Cửu U hải vực, đến hiện tại cũng không có tới một trăm kiện Linh bảo trung phẩm (Linh bảo thượng phẩm không tính).
- Đa tạ Dịch trưởng lão!
Lão nhân lùn mừng rỡ không thôi, vốn nghĩ rằng chỉ kiếm một kiện Linh bảo phòng ngự trung phẩm, nhưng không nghĩ tới, Dịch trưởng lão lại ra tay hào phóng như thế.
Vân Ngân Châu, Lão cũng biết được xem như tài liệu hiếm thấy trong nhất giới, nhưng chút ít phân lượng như vậy, còn không đáng để đổi lấy bốn kiện Linh bảo trung phẩm.
- Thông linh Pháp bảo trung phẩm linh tinh gì đó, đối với bản trưởng lão mà nói, cũng không đáng giá! Quý vị ai còn có tài liệu trên danh sách này, nếu phân lượng cùng đủ, có thể đưa ra yêu cầu cao hơn.
Dịch trưởng lão khoan thai ung dung nói, ánh mắt đảo qua mọi người tại đây, không ngờ lại như cố ý hay vô tình dừng ở trên mặt Trương Hằng một chút.
Trong đầu Trương Hằng chợt lóe lên một ý niệm, liền đứng dậy, ung dung nói:
- Dịch trưởng lão! Trong danh sách tài liệu kể trên, Trương mỗ vừa lúc có một loại!
Dịch trưởng lão sớm có dự liệu nói:
- Ngài có được, hẳn là vẫn Đống Bạch Tinh thì phải?
Trương Hằng vội vàng giả bộ một bộ dáng kinh ngạc:
- Ngài như thế nào biết?
Dịch trưởng lão cười nói:
- Trong cơ thể của ngài còn lưu lại khí tức của vẫn Đống Bạch Tinh, chưa bị hoàn toàn luyện hóa, sao giấu được ánh mắt của ta.
- Thì ra là thế...
Trương Hằng chợt hiểu! Cùng đúng y như suy đoán trong lòng hắn, quả nhiên Dịch trưởng lão là thông qua cách này biết trên người mình có vẫn Đống Bạch Tinh.
- Vị tiểu hữu này! Trong tay tiểu hữu có bao nhiêu phân lượng vẫn Đống Bạch Tinh?
Dịch trưởng lão hơi vội vàng hỏi.
Các tu sĩ chung quanh cùng đều dời mắt nhìn hắn, lộ ra vẻ hâm mộ, ghen tị, ngờ vực... đủ loại thần sắc vô căn cứ.
Trong lúc đó, trong ánh mắt của Băng Liên bà bà nhìn phía Trương Hằng, hiện lên một tia kinh ngạc, ngay sau đó trên mặt biến đổi không ngừng.
“Vẫn Đống Bạch Tinh...” Băng Liên bà bà yên lặng ghi nhớ mấy chữ này, trong lòng thầm nghĩ: “Chỉ cần có thể lấy được vẫn Đống Bạch Tinh, Băng Liên Thông U công của ta có thể tăng thêm một tầng...”
- vẫn Đống Bạch Tinh trong tay Trương mỗ cũng chỉ có một chút như vậy...
Trương Hằng nói xong, khẽ phất tay một cái, trước người đột nhiên hiện ra một khối lớn băng tinh màu trắng như tuyết liên, bằng cỡ cái thớt. Một cổ khí đông lạnh như muốn đóng băng linh hồn, khiến cho nhiệt độ ở chung quanh giảm xuống kịch liệt.
Bạch Tinh này rực rỡ như trân bảo hiếm thấy, lấp lánh sáng như thủy tinh, màu sắc lộng lẫy động lòng người. Chung quanh nó bao phủ một tầng hơi sương trắng, hàn khí tỏa ra bốn phía, chỉ có thể đứng xa nhìn xem, không thể tới gần.
- vẫn Đống Bạch Tinh!?
Dịch trưởng lão lộ vẻ mặt kinh ngạc, thất thanh nói:
- Lại có nhiều như vậy...