- Ngôi vị tông chủ?
Trương Hằng không khỏi nở nụ cười, lắc đầu:
- Từ sau khi ta rời Tam Tinh Vực, chưa từng nghĩ tới trở về làm tông chủ Cực Diễm Môn này.
Dứt lời, Trương Hằng vẫn nện bước thong thả đi hướng ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ. Mặc dù trên người hắn không phóng ra bất kỳ khí tức cùng uy áp nhưng lại mang đến cho ba người Diệp Lãnh Nhai một loại ảo giác con kiến đứng trước mặt người khổng lồ.
- Thái thượng Tông chủ, đây là vì cái gì chứ? Nếu ngài không muốn đảm nhiệm tông chủ cũng có thể nhậm chức Đại trưởng lão môn phái. Có ngài ở đây tọa trấn, Cực Diễm Môn nhất định lưu truyền vĩnh viễn...
Lam Hỏa Tông chủ thập phần không hiểu nói.
Trương Hằng phất phất tay, ngăn cản hắn tiếp:
- Thế gian không có cái gì lưu truyền vĩnh viễn. Ta cùng không kỳ vọng Cực Diễm Môn có thể vĩnh viễn lưu truyền. Hơn nữa, không lâu sau này ta sẽ rời khỏi giới này... Những chuyện phía dưới cũng không rảnh quản nhiều. Hiện tại mọi thứ ta làm chỉ vì tận hết một phần trách nhiệm của ta mà thôi.
- Cái gì? Ngài sắp rời khỏi giới này?
Lam Hỏa Tông chủ, Bách Luyện đại sư cùng tất cả tu sĩ Cực Diễm Môn đều khiếp sợ đến cực điểm.
Rời khỏi giới này!
Đó không phải là phi thăng sao?
- Hóa vũ phi thăng!
Trong lúc nhất thời, khu vực nơi toàn bộ Cực Diễm Môn đều tĩnh mịch.
Giờ này khắc này, ngay cả hô hấp cùng tiếng tim đập đều có thể nghe rõ ràng như vậy.
Trong mắt mọi người nhìn phía Trương Hằng đều lộ ra một vẻ sùng kính tuyệt đối nhìn lên núi cao. Ngay cả ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ bao gồm Diệp Lãnh Nhai ở trong cũng không ngoại lệ.
Dời mắt toàn bộ Tam Tinh Vực, Hóa Thần Kỳ chính là nhân vật tuyệt đỉnh vô địch, về phần cảnh giới Hợp Thể Kỳ trở lên, bọn họ ngay cả nghĩ cũng không dám càng không nói đến hạng Độ Kiếp, Đại Thừa trong truyền thuyết.
Đột nhiên tổ sư Ma Thiên Môn Diệp Lãnh Nhai rốt cục hiểu được một sự thật: Trương Hằng cũng không phải kẻ bị Đào thải của Chu Vương Triều gì, bằng vào tu vi sắp phi thăng thượng giới của đối phương, đó tuyệt đối là nhân vật cấm kỵ đỉnh của giới này.
Đại Thừa Kỳ, tuyệt đối vô địch trong một giới.
Nhân vật như vậy còn để tâm đến ngôi vị một tông chủ trong thâm sơn cùng cốc Tam Tinh Vực này sao?
-Hô!
Lam Hỏa Tông chủ thở nhẹ một hơi, lúc này hắn mới phát hiện vừa rồi mình ý đồ đem vị trí tông chủ tặng cho Trương Hằng là buồn cười cỡ nào.
Cho dù đem vị trí bá chủ toàn bộ Tam Tinh Vực cho đối phương - nhân vật cấp bậc bán tiên, thì đối phương cũng khinh thường nhìn đến.
Đây là chênh lệch thật lớn giữa trình tự bất đồng.
Trong ánh mắt mọi người ngường mộ sùng kính, Trương Hằng rốt cục đi tới trước mặt ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ.
- Tiền bối... Ngài?
Diệp Lãnh Nhai có chút không biết làm sao.
Giờ phút này, hắn nào còn có phong phạm tổ sư gì, tựa như một đứa bé làm sai chuyện gì, ngay cả tay để ở đâu cũng không biết.
- Từ hôm nay trở đi, ba người các ngươi chính là người thủ hộ trung thành nhất của Cực Diễm Môn.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Người thủ hộ?
Ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ không hiểu gì cả.
Trương Hằng thần sắc đạm mạc, vươn một đầu ngón tay điểm hướng Diệp Lãnh Nhai.
Diệp Lãnh Nhai chấn động tâm thần, chỉ cảm thấy máu trong thân thể đông lại, hô hấp gần như tạm dừng, không thể động đậy.
Ngón tay của Trương Hằng nhẹ nhàng điểm lên trên trán hắn.
Trong phút chốc thần sắc Diệp Lãnh Nhai trở nên dại ra chết lặng, nhưng theo Trương Hằng thu hồi canh tay, trên mặt hắn lại có vài tia linh động.
Đây chính là bí thuật Trương Hằng tự nghĩ ra: Ký Hồn Thuật, cần Hư Không Hỏa diễm làm cơ sở mới có thể thi triển.
Y theo cách cũ, Trương Hằng lại vươn đầu ngón tay điểm trên trán hai tu sĩ Hóa Thần Kỳ khác, thi triển Ký Hồn Thuật đối với bọn họ.
Đối với Trương Hằng giờ phút này mà nói, muốn giết tu sĩ Hóa Thần Kỳ chỉ cần một ý niệm.
Cho dù là cường giả cấp Phủ chủ cũng có thể bằng vào tinh thần uy năng cường đại vô cùng khiến cho tu sĩ cấp bậc Hóa Thần Kỳ hồn phi phách tán huống chi là Trương Hằng nhân vật cấp bậc Đại Thừa Kỳ này?
Bởi vì nhân vật Đại Thừa Kỳ trở lên đã không thể tiến vào Tam Tinh Vực, cho nên Trương Hằng mới quyết định không giết ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ này mà làm cho bọn họ tuyệt đối phục tùng Cực Diễm Môn.
Bởi vì tu sĩ Hóa Thần Kỳ ở Tam Tinh Vực chính là đỉnh cao.
- Từ hôm nay trở đi, sứ mạng duy nhất của các ngươi chính là thủ hộ Cực Diễm Môn, cùng chung hưng suy. Nếu có một ngày Cực Diễm Môn không còn tồn tại, các ngươi cũng không có ý nghĩa tồn tại.
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một vệt lãnh quang.
- Dạ. chủ nhân.
Ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ run lên, kính sợ vô cùng.
Thu phục xong ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ, mọi chuyện kế tiếp đều dễ làm.
Dưới sự dẫn dắt của Lam Hỏa tông chủ. tất cả tu sĩ đều không dám phản kháng, đại bộ phận mọi người lựa chọn thần phục Cực Diễm Môn, đồng thời phát thề tâm ma vĩnh viễn không phản kháng.
Số ít tu sĩ lựa chọn rời đi đồng dạng cũng hạ lời thề tâm ma. từ nay về sau vĩnh viễn không đối địch với Cực Diễm Môn.
Sau khi giải quyết việc này, Lam Hỏa tông chủ bắt đầu chấn chỉnh lại Cực Diễm Môn.
Sau khi hấp thu huyết mạch mới mẻ Ma Thiên Môn, thực lực của Cực Diễm Môn tăng nhiều, vượt xa thời kỳ đỉnh nhất trong lịch sử.
Nửa tháng sau. Cực Diễm Môn “Đông Sơn tái khởi”, không hề nghi ngờ trở thành đệ nhất đại tông Tam Tinh Vực, không ai có thể kháng cự.
Đồng thời tất cả tu sĩ Tam Tinh Vực đều biết một tin tức rung động lòng người:
Thái thượng Tông chủ của Cực Diễm Môn dĩ nhiên là tu sĩ Đại Thừa Kỳ sắp “Hóa vũ phi thăng”.
Ở Tam Tinh Vực, đây tuyệt đối là đệ nhất nhân trước nay chưa từng có.
Sau khi biết được tin tức này, lại có rất nhiều tu sĩ cao cấp nghe danh mà đến, gia nhập Cực Diễm Môn, kỳ vọng có thể nhìn thấy tiên nhân Đại Thừa Kỳ trong truyền thuyết một chút, Thậm chí không ít tu sĩ Hóa Thần Kỳ chủ động khẩn cầu nhậm chức trưởng lão vinh dự của Cực Diễm Môn.
Trong mấy ngày này, Trương Hằng cự tuyệt tiếp kiến bất luận kẻ nào, một lòng cho phân thân thứ hai bắt đầu khôi phục tu vi.
Trong Linh hạch không gian, bóng người màu bạc đại biểu phân thân thứ hai không nhanh không chậm hấp thu quang lưu màu vàng bốn phía, thân thể cũng dần dần chuyển hóa sang màu vàng nhạt, thực lực tăng tiến vùn vụt với tốc độ có thể thấy rõ ràng.
Một ngày kia, Trương Hằng từ trong tu luyện đi ra, tìm tới Lam Hỏa tông chủ, hỏi:
- Một số việc trong tông môn, các ngươi đều xử lý tốt rồi chứ?
Lam Hỏa Tông chủ tôn sùng nói:
- Thái thượng Tông chủ yên tâm. Có ngài tọa trấn, trong Tam Tinh Vực không có bất luận kẻ nào có gan phản kháng.
Vẻ mặt Trương Hằng không mừng không lo:
- Ta đã thu phục ba tu sĩ Hóa Thần Kỳ kia, Cực Diễm Môn trong vòng một hai ngàn năm gần nhất, khả năng địa vị bị lay chuyển là không lớn. Hiện tại ta sắp phải rời Tam Tinh Vực, các ngươi còn có chuyện gì không thể giải quyết, có thể nói ra hết một lượt.
Nếu đã đến Tam Tinh Vực một chuyến, Trương Hằng tự nhiên phải giúp tông môn giải quyết tất cả khó khăn.
Hắn cùng tin tưởng trong giới này còn không có bao nhiêu chuyện là mình không làm được.
Lam Hỏa Tông chủ do dự một lát, cảm giác giai đoạn hiện tại dường như không có nan đề gì. Có uy danh của trương hằng, ai dám không nể tình.
Nhưng ngay sau đó hắn nghĩ tới Trương Hằng chung quy là phải rời đi.
- Điều này... Bẩm Thái thượng tông chủ. Thật ra có một chuyện cần ngài ra tay tương trợ.
Lam Hỏa ấp a ấp úng nói.