Đang khi Trương Hằng và Hà Y Tú nhìn nhau mà cười. Hoa Ngữ Môn chủ đứng ở bên cạnh lại nhíu mày. nói với Hà Y Tú:
- Y Tú. ngươi nhận thức vị Trương đạo hữu vô (si)... này từ khi nào?
Từ khi gặp mặt tới giờ ấn tượng của Hoa Ngữ Môn chủ đối với Trương Hằng cực kém. giờ phút này phát hiện tên vô sỉ này lại sớm quen biết Hà Y Tú. trong lòng lại càng buồn bực. Nguyên nhân buồn bực chính là một nữ nhân nổi trội xuất sắc như Hà Y Tú lại có quan hệ không rõ ràng nào đó với Trương Hằng.
- Bẩm môn chủ, hắn là một cố nhân của ta mười năm trước, lúc trước chúng ta từng cùng chung hoạn nạn.
Hà Y Tú đỏ mặt, không dám nhìn về phía Trương Hằng nữa, giải thích với Hoa Ngữ Môn chủ.
- Tú nhi, hiện tại ngươi đã thành công Kết Đan. tiềm lực ngày sau không thể đo lường, không thể kết giao với một ít người thân phận không rõ. Nếu xảy ra sai lầm gì. ta ăn nói thế nào với người mẹ đã chết của ngươi?
Trong mắt Hoa Ngữ Môn chủ lộ ra một tia nhớ lại và hối hận đối với chuyện cũ, lại trìu mến nhìn Hà Y Tú vài lần. Trong lòng thầm hạ quyết tâm nhất định không thể để tên háo sắc Trương Hằng này tiếp cận Hà Y Tú.
- Hoa Ngữ Môn chủ, ta nghĩ ngươi hiểu lầm rồi. Lúc trước ta cùng Hà tiểu thư chẳng qua là quan hệ bằng hữu bình thường, cùng không phải như trong tưởng tượng của ngươi.
Trương Hằng trịnh trọng nói với Hoa Ngữ Môn chủ. trong lời nói mang theo một vẻ tự tin cùng khí chất phi phàm, làm cho người ta không thể không tin tưởng.
Hoa Ngữ Môn chủ hơi kinh ngạc nhìn Trương Hằng một cái. không nghĩ tới khí tức trên người đối phương trong thời gian ngắn lại xảy ra biến hóa lớn Như vậy,
Hà Y Tú nghe xong lời Trương Hằng, trong cặp mắt xinh đẹp hơi có một tia u oán, liếc hắn một cái.
- Các hạ thân là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ hẳn là có phong độ nên có của cao nhân. Nể tình ngươi cùng Vũ minh chủ quen biết, ta sẽ không truy cứu chuyện Vừa rồi,
Hoa Ngữ Môn chủ cũng không dám tiếp tục truy cứu. không nói quan hệ giữa trương hằng cùng Vũ Vô Cực. chỉ bằng Trương Hằng là Nguyên Anh Kỳ cũng không phải bọn họ có thể dễ dàng đắc tội.
Trương Hằng nghe lời này của Hoa Ngữ Môn chủ làm bộ không nghe thấy. cũng không đáng làm khó dễ nữ tu Nguyên Anh Kỳ Trước mắt, Huống chi thoạt nhìn quan hệ của đối phương với Hà Y Tú vẫn còn rất thân mật.
Nhiếp Mộng cười tủm tỉm nói:
- Trương đạo hữu. không bằng ngươi ở lại nơi này một hai ngày, ôn chuyện với bạn cũ. Dù sao hiện tại đã tới Thanh Hồ Sơn chuyện của ta cũng không quá gấp.
Hoa Ngữ Môn chủ vừa nghe lời ấy, sắc mặt khẽ biến, cướp lời:
- Môn quy của Hoa Ngữ Môn ta quy định, trừ vinh dự trưởng lão ra không cho phép nam tu sĩ ngoại lai ở lại nơi này.
Trương Hằng không chút nghĩ ngợi, đạm mạc nói:
- Không cần, chúng ta hiện tại đi Cực Diễm Môn.
Nhiếp Mộng thấy vậy cùng không miễn cưỡng:
- Vậy được rồi.
Nói rồi chào Hoa Ngữ Môn chủ một tiếng, chuẩn bị rời đi.
- Chờ một chút!
Hoa Ngữ Môn chủ đột nhiên gọi Nhiếp Mộng lại, nghi hoặc hỏi:
- Các ngươi muốn đi Cực Diễm Môn? Chẳng lẽ muốn gặp Chí Viêm ma đầu kia?
Nhiếp Mộng cũng không giấu diếm gì, cười nói:
- Mục tiêu chuyến này của ta và Trương đạo hữu chính là Chí Viêm Ma Tôn kia.
Tuy rằng địa vị của Cực Diễm Môn cùng liên Minh ba phái ở Thanh Hồ Sơn là ngang nhau nhưng với thế lực của Tán Tu Minh căn bản không sợ một bên nào cả.
Trương Hằng nghe ra một tia khác lạ trong giọng nói của Hoa Ngữ Môn. Hoa Ngữ Môn chủ và Chí Viêm Ma Tôn dường như còn có chút xung đột. từ việc đối phương xưng hô Triệu Thụy là Chí Viêm ma đầu là có thể thấy được một vài phần.
- Không sai, mục đích chuyến đi này của ta chính là Chí Viêm Ma Tôn của Cực Diễm Môn.
Trương Hằng cười nhạt, quan sát thần sắc của đối phương. Hoa Ngữ Môn chủ hừ nhẹ nói:
- Ma đầu này tính cách lãnh đạm khát máu. cũng không phải dễ gặp Như vậy, Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cầu kiến hắn cũng sẽ không ra mặt. Một nữ đệ tử của chúng ta bị ma đầu này mê hoặc đi.
- Mê hoặc?
Trương Hằng hơi sửng sốt. thầm nghĩ nếu là Triệu Thụy lúc trước còn có năng lực dụ chạy một nữ tu xinh đẹp nào đó trong Hoa Ngữ Môn sao?
Nhiếp Mộng kinh ngạc nói:
- Ta nghe nói Chí Viêm Ma Tôn cùng không có ham mê về phương diện này? Vô Cực từng giao chiến với hắn nhiều lần. cực Kỳ tán thưởng nhân phẩm của người này.
Trương Hằng cũng liên tiếp gật đầu. Mặc dù tính cách Triệu Thụy trở nên lạnh lùng vô tình nhưng cùng sẽ không sinh ra ham mê Như vậy,
- Dù sao ngươi này dụ chạy đệ tử Trúc Cơ Kỳ của chúng ta. đó là sự thật không thể nghi ngờ. Lần trước ta cùng một vị bằng hữu Nguyên Anh Kỳ tới Cực Diễm Môn yêu cầu giải thích nhưng Chí Viêm ma đầu này lại không chịu đi ra.
Hoa Ngữ Môn chủ nghiến răng, nói với vẻ phẫn hận. trong lời nói để lộ ra vẻ đành chịu đối với Chí Viêm Ma Tôn.
Trương hằng kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ hai tu sĩ Nguyên Anh Kỳ các ngươi tới cũng không làm gì được Chí Viêm Ma Tôn kia sao?
Hoa Ngữ Môn chủ khẽ thở dài:
- Đạo hữu có điều không biết. Chí Viêm Ma Tôn này lúc còn không tấn chức Nguyên Anh Kỳ đã có thể chống lại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. mà một đoạn thời gian trước hắn thành công kết anh, thực lực tăng mạnh gần như có thể sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ.
- Nguyên Anh hậu kỳ...
Trương Hằng thầm ngạc nhiên thán phục, cảm thấy ngạc nhiên đối với tiến độ của Triệu Thụy. Trong phần đông lão quái Nguyên Anh Kỳ của Tam Tinh Vực. thăng cấp Nguyên Anh hậu Kỳ cũng không nhiều. Nguyên Anh hậu Kỳ cùng Nguyên Anh Kỳ đại viên mãn đều là nhân vật khó thể với tới.
- Nói như thế, muốn gặp Chí Viêm Ma Tôn này một lần cũng khó như vậy?
Nhiếp Mộng có chút lo lắng, nhìn Trương Hằng vài lần, trên mặt lộ ra vẻ trưng cầu ý kiến.
- Không thử làm sao biết?
Trương Hằng cười thản nhiên, trên mặt cũng không có vẻ lo lắng gì. trong mắt thậm chí còn mang theo vài tia chờ mong.
- Chẳng lẽ Trương đạo hữu có nắm chắc gì sao?
Nhiếp Mộng hơi chút vui sướng nói.
- Đi thì biết, nhưng ta cũng không nắm chắc mười phần.
Trương Hằng hơi do dự nói.
- Được rồi. Nếu đã đến đây. vậy chúng ta cũng không thể mất công vô ích. Trương đạo hữu, chúng ta cùng đi thôi.
Có lẽ là bị tin tưởng của Trương Hằng lây lan. Nhiếp Mộng thúc giục Trương Hằng nhanh chóng lên đường.
Hoa Ngữ Môn chủ do dự một chút, liền nói:
- Không bằng như này. ta cùng hai vị đạo hữu cùng đi Cực Diễm Môn. Thêm một người thêm một phần nắm chắc.
- Vậy thật tốt quá.
Nhiếp Mộng vui sướng nói. Có thêm một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trợ trận, khả năng gặp được Chí Viêm Ma Tôn có thể gia tăng không ít.
- Tùy tiện.
Trương Hằng không quan tâm nói. ánh mắt hướng về phương xa, trong mắt đầy chờ mong.
Vút!
Ngân quang dưới chân run lên. Trương Hằng dẫn đầu bay về phía Cực Diễm Môn khiến Nhiếp Mộng cùng Hoa Ngữ Môn chủ ở phía sau kinh ngạc không thôi.
Chí Viêm Ma Tôn nổi tiếng khát máu và lãnh khốc, lại có ai chờ mong gặp mặt với hắn?
- Tú nhi. các ngươi về môn phái trước.
Hoa Ngữ Môn chủ phần phó vài nữ tu Kết Đan KỲ đám Hà Y Tú.
Mấy người này cũng không dám chậm trễ, đạp độn quang hoặc Pháp bảo bay về phía Hoa Ngữ Môn.
Chỉ có Hà Y Tú quay đầu nhìn Trương Hằng một cái trước khi đi.
Vút vút!
Hoa Ngữ Môn chủ và Nhiếp Mộng đuổi theo Trương Hằng. ba đạo độn quang xẹt qua phía chân trời.
- Triệu Thụy... Ngươi còn là ngươi lúc trước sao?
Tóc cùng tay áo Trương Hằng tung bay theo gió. trong lòng yên lặng thầm nghĩ.