Trên một đỉnh núi cao tuyệt bị băng Tuyết bao trùm, mây mù lượn lờ bốn phía ở vào giữa sườn ngọn núi này. gió lạnh thấu xương đủ khiến tu sĩ bậc thấp phi hành khó khăn.
ở một nơi trên đỉnh hoàn toàn bị đóng băng, lão già tóc bạc lam bảo ngồi xếp bằng trên một khối băng phạm vi mấy trăm thước. Trên thân lão có một tầng băng tinh nửa trong suốt Nhuần như hiện, dưới ánh chiều tà lóe lên tia sáng lấp lánh đẹp mắt.
Nơi đây là Bích Tuyết Cực Băng Phong, lão già tóc bạc lam bảo này là tông chủ của Bích Tuyết Tương Vân Tông: Băng Phong thượng nhân - nhân vật cường đại một trong bảy tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Tu Chân Giới Triệu Quốc.
Ngày qua ngày, năm lại qua năm, Băng Phong thượng nhân thời khắc đều ở trong trạng thái đóng băng này. Trong quá trình này, thân thể của lão cũng phát sinh loại biến hóa nào đó khó thể tưởng tượng.
Trên thực tế, trong bảy tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Tu Chân Giới Triệu Quốc, thực lực của Băng Phong thượng nhân vẫn xếp mấy thứ hạng đầu. từng khiến cho Khô Lâu Ma Nhân - tu sĩ đứng thứ hai của ma đạo chịu thiệt không nhỏ. Thậm chí lão còn từng giao thủ với Cửu Sát Chân Quân được công nhận là ma đạo đệ nhất hơn nữa không bị thua.
Từng có một cao nhân Nguyên Anh Kỳ nói: Băng Phong thượng nhân là một người khó chơi nhất trong bảy tu sĩ Nguyên Anh Kỳ Triệu Quốc, lực phòng ngự cũng là mạnh nhất.
Bỗng nhiên, Băng Phong thượng nhân trong gió lạnh thấu xương đột nhiên mở mắt. phía trước mặt bay tới một vị trưởng lão Nguyên Anh Kỳ trong môn pháị đối phương có vẻ rất lo lắng.
- La Tu Biết rõ ta đang bế quan tu luyện chưa thông báo vì sao tự tiện xông vào Mật địa này?
Băng Phong thượng nhân đạm mạc nói. Thanh âm như đao đâm vào trong lòng người kia.
La Tu cảm giác thân thể lạnh lẽo vội vàng thi lễ nói:
- Đại trương lão. đã xảy ra chuyện lớn. ta không thể không đến thông báo!
- Có chuyện gì lại có thể khiến ngươi kinh hoang như thế?
Băng Phong thượng nhân nhíu mày.
- Tổng cộng có hai chuyện. Thứ nhất là trên Phi Linh Đảo của Hội giao dịch Triệu Quốc bị rất nhiều yêu thú Hóa Hình Kỳ tập kích, cầm đầu là yêu thú Huyết Giao Long Hóa Hình Kỳ đỉnh. Trong lần tập kích này đã có hơn chục tu sĩ Nguyên Anh Kỳ chết đi...
- Yêu thú tập kích? Quả nhiên rất Kỳ quái. Nhưng ngươi chỉ bằng lý do ấy mà xông vào Mật địa tu Luyện của ta sao?
Trong Thanh âm lạnh, băng của Băng Phong thượng nhân lộ ra một cổ lực lượng dường như có thể đông cứng linh hồn khiến cho La Tu Nguyên Anh sơ kỳ ở một bên hơi run rẩy.
- Không, chuyện thứ hai mới là trọng yếu nhất.
La Tu vội vàng nói:
- Sau khi gặp phải yêu thú tập kích. Tương Sơn trưởng lão cùng Bích U Tiên Tử ta phái đi Hội giao dịch Triệu Quốc vô cớ mất tích, thẳng cho tới hôm nay Nguyên Anh của Bích u mới may mắn trốn về tông môn. nhưng lại mang theo một tin tức bất hạnh...
La Tu hơi ngừng lại.
Băng Phong thượng nhân đột nhiên đứng lên. băng tinh ngưng kết bốn phía không có ảnh hưởng gì với hắn. mái tóc bạc không gió tự động, khí tức khiến người ta run sợ lập tức bao phủ toàn bộ Bích Tuyết Cực Băng Phong.
- Thân thể của Bích u lại bị huỷ, là ai làm? Hơn nữa đây còn không phải tin tức bất hạnh nhất, chẳng lẽ Tương Sơn đã xảy ra chuyện gì?
Băng Phong thượng nhân cảm giác vài tia không ổn.
Bích U Tiên Tử là đệ tử thân truyền của lão, thân thể bị huỷ tự nhiên khiến hắn buồn bực không thôi. Mà Tương Sơn trưởng lão lại càng là nhân vật gần Với lão nhất trong môn phái, địa vị trong Bích Tuyết Tương Vân Tông cũng không thể coi thường.
- Theo Nguyên Anh của Bích u lộ ra. Tương Sơn... hắn chết dưới tay của yêu thú thần bí trong Vô Ưu Lâm!
La Tu thật cận thận nói.
- Hắn dĩ nhiên đã chết?
Sát khí trong mắt Băng Phong thượng nhân chợt lóe mà qua. nhiệt độ bốn phía đột nhiên hạ xuống mấy chục độ khiến La Tu ở một bên không thể không dùng pháp lực để chống cự khí lạnh cường đại này.
- Yêu thú thần bí? Vô Ưu Lâm?
Băng Phong thượng nhân thấp giọng lẩm bẩm, chìm vào suy tư ngắn ngủi.
Qua một lúc lâu, Băng Phong thượng nhân mới lạnh lùng nói:
- Dẫn ta đi gặp Bích u hỏi tình huống cụ thể một chút. Việc này nhất định không thể bỏ qua...
***
Trong Vô Ưu Lâm mênh mông vô ngần, vô số cổ thụ chọc trời, một màu xanh biếc kéo dài đến cuối trời. Nơi đây tràn ngập một cổ khí tức âm trầm lạnh lẽo khiến tu sĩ bình thường phải chùn bước.
Ầm! Ầm!
Trên không Vô Ưu Lâm bộc phát ra từng tràng nổ lớn. ma vực màu đen và gió lốc màu xanh đang không ngừng giao phong, trong đó còn ẩn chứa từng tràng rồng ngâm làm cho người ta run sợ không thôi.
Dư uy vô hình tản ra đủ khiến tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bình thường lâm vào cảnh luống cuống tay chân chứ không cần nói đến chiến đấu ở khu vực trung tâm.
Rất hiển nhiên, chiến đấu không thấy bóng người trên bầu trời đã vượt qua đại bộ phận trình tự tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, mơ hồ tiếp cận cảnh giới Hóa Thần thần bí vô ngần.
Ngay vào Lúc này, một đoàn quang ảnh từ trong gió lốc chiến đấu bay ra. hóa thành một đạo lưu tinh màu đen chạy về phương xa.
- Ha ha! Vũ Vô Cực. ngươi muốn chạy trốn? Chẳng lẽ ngươi không biết bản thể của ta là Thanh Thiết Thần Ưng?
Một bóng xanh như bóng theo hình đuổi theo phương hướng Vũ Vô Cực chạy trốn.
Chỉ chốc lát. Vô Ưu Lâm rộng lớn u ám lại khôi phục yên tĩnh và âm u ngày thường.
***
Thanh Hồ Sơn trong phạm vi Ngọc Phật Tự.
Nơi đây có núi cao liên miên không ngừng và những hồ nước rải rác, địa vực cực kỳ rộng lớn gần như chiếm một phần ba diện tích phạm vi thế lực Ngọc Phật Tự.
Trong khu vực Thanh Hồ Sơn này chẳng những cảnh sắc hợp lòng người mà lại còn có không ít linh mạch thượng đẳng mê người, bởi vậy môn phái đóng quân nơi này cũng không ít.
Một ngày kia, hai tu sĩ xa lạ một nam một nữ bay đến khu vực Thanh Hồ Sơn tương đối phức tạp này.
Nam nhân ước chừng trên dưới hai mươi, mặc một bộ Thanh bào. tướng mạo cực Kỳ Anh tuấn, khí chất mơ hồ lộ ra đủ khiến tu sĩ bậc cao phải ngạc nhiên thán phục. KỲ quái chính là tu vi của hắn mơ hồ không chừng, lúc thì Trúc Cơ Kỳ. lúc lại là Kết Đan Kỳ làm cho người ta cân nhắc không ra. Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đích thân tới cũng không thể nói rõ.
Bên cạnh Thanh niên là một nữ tu áo trắng nhan sắc phi phàm, làn da trắng như tuyết, trong mắt lộ ra vài tia sáng trí tuệ trên mặt hơi có vẻ cô đơn. Nữ tu áo trắng này là một tu sĩ Kết Đan Kỳ.
Từ xa nhìn lại một nam một nữ này giống như là một đôi đạo lữ song tu nhưng trên thực tế lại không phải Như thế, Không cần hỏi, một nam một nữ này chính là Trương Hằng cùng Nhiếp Mộng đến từ Tán Tu Minh.
Tuy rằng hai người sóng vai phi hành nhưng có thể thấy được Nhiếp Mộng có một loại kính sợ mơ hồ đối với Trương Hằng, thậm chí còn là e ngại.
Bảy tám ngày trước. Nhiếp Mộng còn có thể dùng một loại thái độ nghiền ngẫm để nói chuyện với Trương Hằng. nhưng vào lúc này lại không thể sinh ra tâm tình Như vậy. Tưởng tượng đến chuyện xảy ra vài ngày trước. Nhiếp Mộng đều thấy nghĩ mà sợ.
Cái ngày đó, ở chung quanh động phủ Trương Hằng lâm thời ở lại trong phạm vị Kim Kiếm Môn, hai vị tu sĩ Kết Đan Kỳ Cực Kiếm chân nhân cùng nam nhân cẩm bào bố trí trận pháp bốn phía đầu vào đấy ý đồ giết chết Trương Hằng nguyên khí đại thương. Mà lúc ấy Nhiếp Mộng dùng một loại thái độ xem trò vui nhìn trộm ở phương xa.
Kết quả là cảnh tượng khiến nàng thất kinh xuất hiện.
Theo một tiếng hừ nhẹ. Trương Hằng từ trong động phủ bay ra. trong tay còn cầm một hòn đá màu máu thần bí bị ngọn lửa màu bạc thiêu đốt.
Cực Kiếm chân nhân cùng nam nhân cẩm bào đầu tiên cả kinh nhưng nhìn thấy Trương Hằng tự chui đầu vào lưới vui sướng không thôi, liên tục phát động trận pháp chuẩn bị chém giết Trương Hằng.
Nhưng Trương Hằng chỉ vẻn vẹn là cười khinh miệt, vươn đầu ngón tay điểm hờ về phía hai người.
Hai tia sáng màu bạc thần bí trong suốt từ đầu ngón tay Trương Hằng bắn ra. bỏ qua trận pháp cùng vòng bảo hộ phòng ngự đã được hai tu sĩ Kết Đan KỲ bố trí nháy mắt chém giết hai người!
Trước khi chết, trong mắt hai vị tu sĩ Kết Đan KỲ của Kim Kiếm Môn còn lộ ra thần sắc không thể tin nổi...