Trương Hằng không nhìn đẳng sau cũng biết, người ở sau tới chắc chắn là Triệu Thụy. Chỉ là hắn có chút không rõ, không phải đối phương đã rời Độc Thiên Bảo hay sao? Vì sao bây giờ còn đuổi theo mình.
Hắn đương nhiên không biết. Triệu Thụy chẳng qua là vì Trương Hằng thiếu hắn bốn khối tinh thạch, vì vậy cắm điểm chờ ở cửa thành. Thế nhưng Trương Hằng vừa ra khỏi thành liền gấp rút bay đi. chờ Triệu Thụy phản ứng lại thì Trương Hằng đã bay đi thật xa. hơn nữa tốc độ của Trương Hằng nhanh hơn Triệu Thụy một chút.
Bởi vậy, thẳng đến lúc này Triệu Thụy mới đuổi theo tới đây.
Liếc nhìn đằng sau, Trương Hằng phát hiện Triệu Thụy chỉ còn cách mình trăm thước, còn Lạc Ngưng Tuyết cũng cách mình bốn năm mươi thước.
Lấy tốc độ khống chế Linh khí của Trương Hằng, hoàn toàn có thể đuổi theo Lạc Ngưng Tuyết phía trước, chém giết cô nàng này xong liền ung dung thoát khỏi Triệu Thụy, hoặc có thể giết cả người này.
Trong mắt Trương Hằng lộ ra một cỗ lạnh lùng, không để ý đến Triệu Thụy ở phía sau, tiếp tục đuổi theo Lạc Ngưng Tuyết.
Nhưng ngay lúc này, Lạc Ngưng Tuyết bay ở phía trước đột nhiên ngừng lại, vốn đôi mắt bình thản điểm tĩnh Lần đầu lộ ra một cỗ lạnh băng.
Thân thể nàng lại một lần nữa bùng ra ánh sáng trắng mãnh liệt, linh khí trong thiên địa cũng bắt đầu rung động, linh áp mạnh mẽ tán ra mấy chục thước.
Ngón tay ngọc nhỏ dài chỉ vài cái giữa hư không, thân thể của nàng liền xuất hiện vô số kỳ hiệu nhảy lên. những kỳ hiệu này toàn là do những đốm sáng trắng tạo thành.
Cùng lúc, nàng còn cúi thấp đầu niệm những chú ngữ khó hiểu tối nghĩa, một cỗ dao động đặc thù nổi lên giữa không gian.
Trương Hằng thấy cảnh này, trong lòng trào lên một loại cảm giác không tốt. hắn cảm giác Lần này Lạc Ngưng Tuyết sẽ làm thật, thân hình ngừng lại giữa hư không.
Chỉ trong mấy hơi thở, trong hư không xuất hiện một cái trận pháp lập thể đo ánh sáng trắng tạo thành, vô số ký hiệu như những con nòng nọc bởi lội trong trận pháp, dường như tự tạo thành hệ thống một thế Giới.
Ánh sáng hoa lệ phóng ra từ trong trận pháp này, khuấy động linh khí xung quanh.
Lạc Ngưng Tuyết khẽ hé môi ngọc, một ngụm máu tươi phun lên trận pháp lập thể vô cùng quái dị này.
Oong một tiếng, trong trận pháp phát ra hào quang chói mắt, một cỗ dao động mạnh mẽ bùng lên từ trên trận pháp.
Trương Hằng vội vàng thi triển cho mình một cái Ngự Phong Thuật ánh sáng xanh nhàn nhạt bao bọc lấy hắn, cùng lúc hắn cùng gọi về ô Linh Kiếm nắm trong tay.
Sau đó, hắn lại tiêu hao một bộ phận pháp lực, thi triển cho mình một cái Linh lực hộ thuẫn, ánh sáng bạc nhàn nhạt lưu chuyển bảo hộ hắn vững vàng.
Đúng lúc này, trận pháp trước mặt Lạc Ngưng Tuyết biến mất không thấy, thay vào đó là một đóa tuyết liên thật lớn. đóa tuyết liên này lớn như một căn phòng, toàn thể tản ra một trận hàn khí lạnh thấu xương.
Trong không khí có một đoàn sương mù như băng tinh có thể thấy bằng mắt thường, lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Vừa thấy tuyết liên này, thần sắc Trương Hằng biến đổi. hắn không khỏi nhớ tới lúc trước Ninh Tuyết Dung biến thành đóa tuyết liên to lớn, thế nhưng so sánh với tuyết liên lớn bằng căn phòng trước mắt, có chỗ khác biệt.
Toàn thể đóa tuyết liên to lớn này do một loại vật chất như băng tinh cấu thành, dưới ánh chiều tà tản ra quầng sáng hoa lệ nhu hòa.
Lạc Ngưng Tuyết, Ninh Tuyết Dung, hai người này có quan hệ gì?
Ngay khoáng khắc trận pháp biến mất tuyết liên xuất hiện, sắc mặt Lạc Ngưng Tuyết càng thêm tái nhợt, mệt mỏi nhắm mắt lại. thân thể mảnh mai như chiếc lông vũ không có trọng lượng rơi xuống vực sâu vạn trượng bên dưới, dường như mất đi tất cả sinh mệnh lực...
- Lạc sư muội!
Triệu Thụy kinh hô một tiếng. Linh khí dưới chân phóng ra sắc đò chói mắt. tốc độ lập tức tăng lên vài phần, cấp tốc bay về phía Lạc Ngưng Tuyết rơi xuống.
Lúc này, đóa Tuyết liên to lớn giữa hư không như có Linh tính, gắt gao tập trung Trương Hằng, từng đạo băng tinh pha lẫn hàn khí thấu xương lao nhanh về phía Trương Hằng.
Trương Hằng hoảng sợ, không ngờ tới Lạc Ngưng Tuyết còn có đòn sát thủ như thế. vội vàng thi triển Ngự Phong Thuật, thân hình lui nhanh ra sau, đồng thời còn không quên thao túng ô Linh Kiếm chém tới cánh hoa băng Tinh to lớn đang bắn đến.
Leng keng, ô Linh Kiếm đã mất đi tinh nguyên Trương Hằng thêm vào chém lên trên một mảnh cánh hoa băng tinh, lập tức phát ra tiếng kêu như kim loại.
Cánh hoa băng tinh này lại không có chút tổn hao gì, ngược lại trên ô Linh Kiếm của Trương Hằng bao phủ một tầng băng sương, tốc độ lập tức giảm đi vài phần.
Thần sắc Trương Hằng đại biến, hắn thật không ngờ Tuyết liên này lại có năng lực như thế, tùy tiện phát ra mấy cánh hoa băng tinh là có thể chọi cứng với Linh khí, lại còn mang theo hiệu quả đóng băng giảm tốc độ.
Lúc này, mấy cánh hoa băng tinh khác cùng ập tới Trương Hằng, không khí xung quanh lập tức giảm đi mấy chục độ.
Tốc độ phi hành của những cánh hoa này còn nhanh hơn cả Linh khí phi hành bình thường, nhanh chóng tới trước người Trương Hằng.
Nhìn những cánh hoa Tuyết liên cực lớn ập tới, Trương Hằng biết mình muốn chạy trốn là không thể nào, hơn nữa ô Linh Kiếm bên kia đã không kịp vòng trở về.
Trong mắt xẹt qua một tia thần sắc kiên quyết, Trương Hằng bỗng nhiên ngừng lại. chẳng những không lùi, ngược lại còn bay tới phía cánh hoa Tuyết liên kia.
Trên nắm tay mơ hồ lưu chuyển một tầng sáng bạc, Trương Hằng hét lớn một tiếng, thân hình bắn mạnh tới, một quyền hung hăng đánh vào cánh hoa băng tinh.
- Phá!
Toàn bộ lực lượng cơ thể, cộng thêm mười phần Luyện Hư Linh Khí, một quyền này đã là Trương Hằng sử dùng toàn lực.
Bùm. tuyết liên băng tinh này mạnh mẽ đối đầu với nắm tay Trương Hằng.
Toàn thể đóa hoa băng tinh trắng Tuyết xuất hiện vài vết rạn.
Trương Hằng không vui không vội, hai tay vung lên, hung hăng đập xuống như đánh bao cát.
Bùm bùm bùm...
Lúc này, Trương Hằng như hóa thành tay quyền A_Ly cao cấp thế giới, trong chớp mắt đánh ra mười mấy quyền.
Một tiếng răng rắc giòn tan, dưới đả kích bão tố của Trương Hằng, Cho dù cánh hoa Tuyết liên này cứng rắn cỡ nào, cũng Chỉ có kết cục vỡ nát. Hóa thành vô số mảnh nhỏ băng tinh, sứ mệnh cánh hoa này đã hoàn thành.
Lúc này, vài miếng cánh hoa băng tinh lại tới, thần sắc Trương Hằng hơi đổi, nhưng tiếp đó lại cười to:
- Xem các ngươi làm gì được ta?
Vù một tiếng, ô Linh Kiếm bị Trương Hằng thu vào túi trữ vật.
Một cỗ nhiệt huyết điên cuồng làm cho trái tim Trương Hằng triệt để sôi trào.
Bất chấp Ngự Phong Thuật bị cánh hoa băng tinh này đánh nát, thân thể Trương Hằng dựa thế rơi tự do. rơi cực nhanh xuống vực sâu vạn trượng.
Mười mấy cánh hoa tuyết liên gắt gao cắn chặt Trương Hằng, không có chút thả lỏng, về phần bản thể tuyết liên. Trương Hằng đã không cố kỵ được nữa.
Vù, mấy đoàn lạnh lẽo vọt tới Trương Hằng. hai mảnh cánh hoa Tuyết liên đã tới gần người.
- Bùm bùm bùm....
Lão tử đập chết các ngươi.
Hai tay Trương Hằng vung lên liên tục, tuy rằng thân thể còn đang nhanh chóng rơi
xuống, thế nhưng cũng không quên hung hăng đánh những cánh hoa này.
Từng tầng từng tầng băng sương xâm nhập vào cơ thể Trương Hằng, thế nhưng liền nhanh chóng bị Luyện Hư Linh Khí chạy qua luyện hóa. Trương Hằng cảm giác dưới tình huống này linh khí của mình còn được bổ sung.
Trong lòng vui vẻ, Trương Hằng càng thêm hưng phấn vung tay đánh tới cánh hoa tuyết liên, ngay cả Linh Khí Hộ Thuần trên người cũng bị hắn triệt bỏ.
Vì vậy, liền xuất hiện một bộ hình ảnh qủy dị: một thanh niên nam tử đang rơi xuống vực sâu vạn trượng không thấy đáy, xung quanh là vách núi mơ hồ đang nhanh chóng di động lên trên còn trước người thanh niên nam tử này đều là những cánh hoa băng tinh đang liên tục phát ra băng tinh hồn loạn đông lạnh. Thanh niên nam tử không để ý vạn trượng vực sâu dưới chân, hết sức hưng phấn vung nắm tay, như một dã nhân mãnh liệt đánh lên cánh hoa quanh người, thần sắc trong mắt như si như say...
Răng rắc răng rắc....
Liên tục có mấy cánh hoa bị Trương Hằng đánh nát, pháp lực trong cơ thể Trương Hằng không chỉ không có tiêu hao. mơ hồ còn có xu thế tăng lên.
- Ha ha ha, ngươi có thể làm khó được ta?
Thân hình Trương Hằng cấp tốc rơi xuống, hoàn toàn không nhìn vực sâu vạn trượng mây mù lượn lở dưới chân.
Lúc này, hắn như ma thần viễn cỗ, ngạo thị thiên địa, ngạo nghễ hết thảy.
Nhưng mà đúng lúc này, Trương Hằng cảm giác có chút không đúng, ánh mắt quét bên dưới, hắn phát hiện tốc độ mình rơi xuống đã ở một mức kinh người, dưới chân đã có thể thấy được mặt đất đá màu đen.
Rơi từ không trung vạn thước xuống mặt đất. Cho dù là thân thể biến thái của Trương Hằng cũng không chịu nổi.
Ý niệm vừa động, quanh người Trương Hằng xoay tròn một vòng màu xanh. một cỗ lực nâng đột nhiên sinh ra.
Ngay thời khắc khẩn cấp này, Trương Hằng Chỉ có thể làm một chút cứu vãn. cấp tốc thi triển ra Phù Không Thuật. Kỳ thật dưới tình huống tốc độ cao này. Cho dù thi triển Ngự Phong Thuật cũng là chuyện vô bô.
Bùm ầm.
Một cái bóng người rơi xuống từ không trung, nặng nề nện xuống mặt đất.
Bùn đất tung tóe, thân thể hắn chìm ngập sâu xuống nửa thước, đập ra một cái hố hình người.
- Con mẹ nó.
Trương Hằng dưới hố sâu đau đến mắng to. thân thể đau đớn.
Cho dù có Phù Không Thuật làm giảm xóc. Trương Hằng vẫn rơi không nhẹ. nhưng không tính là chí mạng. Nếu đôi thành tu sĩ cấp thấp bình thường, Chỉ một lần này cũng đủ làm người ta tan xương nát thịt.
Đúng lúc này, từ trên bầu trời giáng xuống mười mấy cánh hoa cực lớn. mang theo băng tinh đầy trời. hung hăng đập xuống dưới, lập tức bao phủ cái hố chỗ Trương Hằng.
A.
Trương Hằng phát ra một tiếng thét thảm thiết, liền mất đi âm thanh.
Cái này không nói, ước chừng hai ba hơi thở sau, trên bầu trời truyền đến một cỗ linh khí dao động rung động lòng người, nhiệt độ không khí trong phạm vi mấy chục thước nháy mắt giảm xuống mấy chục độ. hàn ý lạnh tận xương đủ làm người ta đông lạnh thành cương thi.
Ầm ầm ầm....
Tuyết liên băng tinh to bằng căn phòng giáng xuống từ trên trời, sau đó cũng không chút chần chờ nện lên chỗ hố sâu Trương Hằng.
Băng tinh tản ra, bụi bặm bốc lên. tiếng ầm ầm không đứt bên tai.
Lập tức, mặt đất trong phạm vi mấy chục thước kết thành một tầng băng sương, ở chỗ Trương Hằng bị một khối băng cứng bao trùm, nhiệt độ nơi này càng dọa người, đủ làm nứt nẻ kim loại, nhỏ nước thành băng.
Theo tiếng ầm ầm quanh quần sơn cốc vài lần một lát sau liền rơi vào yên lặng như chết, giống như Tuyên cáo kết cục của một kẻ bất hạnh nào đó....