Mục lục
[Dịch] Tiên Luyện Chi Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nơi này đã không phải là Chu Vương Triều...

Thanh âm của Vân Dịch mang theo một tia rung động.

Trương Hằng cười nói:

- Nơi này chính là Lĩnh vực không gian của vi sư, có thể xem là một tiểu không gian độc lập. Thi triển Huyết Sát Quán thể trong này, tuyệt đối không ai có thể quấy nhiễu, vô cùng thuận lợi.

- Sư phụ còn có được thần thông kinh người như thế này sao?! Lĩnh vực không gian là thần thông Chỉ có trong truyền thuyết, đồ nhi cũng Chỉ vô ý đọc qua trong cổ tịch mà thôi!

Vân Dịch kinh nghi bất định nói, cảm giác vị sư phụ của mình ngày càng thần bí khó lường.

- Việc vi sư có Lĩnh vực không gian, ngươi không thể nói cho những người khác biết được!

Trương Hằng dặn dò.

Vân Dịch kiên quyết nói:

- Đồ nhi hiểu được, tuyệt đối không hé nửa lời với ngoại nhân về điều này!

Trương Hằng cười cười:

- Được! Ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi! Ta sẽ thi triển Huyết Sát Quán thể, nếu ngươi không chịu nổi thì có thể bảo dừng, vi sư tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng. Sự hấp dẫn của lực lượng tuy rằng vô cùng lớn nhưng sinh mệnh lại trọng yếu hơn bất cứ điều gì!

- Sư phụ, người có thể bắt đầu được rồi. Đồ nhi đã chuẩn bị tâm lý tốt!

Vân Dịch tràn đầy tin tưởng nói. Hắn tin chắc rằng chỉ cần trong lòng hắn thủ vừng cặp mắt có thể sánh ngang thần linh kia thì hết thảy lực lượng giết chóc bên ngoài đều khó có thể phát huy tác dụng đối với mình.

Trương Hằng hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại, thể ngộ dòng sông màu máu ở sâu trong Nguyên Linh.

Khi cảnh giới linh hồn của Trương Hằng gia tăng tới Hợp Thể đại viên mãn, hắn cũng đạt tới khả năng khống chế cực hạn đối với cổ lực lượng này. Mơ hồ, hắn đã có năng lực hoàn toàn rút nó ra.

Bá một tiếng, Nguyên Linh Trương Hằng đơn giản từ trong thức hải thuấn di ra, xuất hiện phía sau Vân Dịch.

Ầm ầm

Trương Hằng và Nguyên Linh của mình đồng thời vươn thủ chưởng ra, đánh lên người Vân Dịch.

Lập tức, trong Lĩnh vực không gian tràn ngập một cổ lực lượng huyết sát kinh thế hãi tục.

Vân Dịch hoảng sợ!

Cỗ lực lượng huyết sát này cường đại vượt xa sự tưởng tượng của hắn, suýt chút nữa đã phá hỏng thần trí của hắn.

Nhưng nháy mắt này, trong óc hắn hiện ra một đôi “Thần Linh Nhãn”, nhìn xuống khắp đại địa.

Đôi Thần Linh Nhãn này chính là bóng ma Trương Hằng từng lưu lại trong lòng hắn.

Giờ phút này, Vân Dịch đã chuyển hóa bóng ma này thành một loại lực lượng tín niệm.

Chỉ cần lực lượng tinh thần giết chóc kia không vượt qua lực lượng chấn nhiếp ẩn chứa trong Thần Linh Nhãn thì hắn vĩnh viễn có thể trấn định, không bị ngoại vật ảnh hưởng tới thần trí.

Nguyên Linh ở trạng thái hư ảnh linh thể, trong đó trào ra từng đợt từng đợt huyết lãng trong suốt, rót vào trong linh hồn Vân Dịch.

Mà trong tay Trương Hằng lại phát ra một cỗ huyết quang như thực chất, không ngừng Quán nhập vào cơ thể Vân Dịch, lưu chuyển khắp nơi trong thân thể hắn rồi tiến vào đan điền.

Hai cổ lực lượng này, một thực một hư, hỗ trợ lẫn nhau, thiếu thứ nào cũng không được. Chúng phân biệt đại biểu cho tinh thần nguồn suối và lực lượng thân mình của lực lượng huyết sát.

Hấp thu tinh thần nguồn suối của lực lượng huyết sát Vân Dịch liền có thể chân chính lĩnh ngộ bản chất cổ lực lượng này, thậm chí gia tăng cảnh giới linh hồn.

Mà bản thân lực lượng có thể khiến pháp lực của hắn ngày càng hùng hậu.

Khi hai thứ này hợp nhất hoàn toàn biến thành việc bổ sung pháp lực và cảnh giới linh hồn, mang tới thành tựu khó có thể tưởng tượng nổi.

Trong Lĩnh vực không gian của Trương Hằng, tu vi của Vân Dịch đang được đề cao với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Loại tốc độ này nhanh gấp ngàn lần vạn lần so với tu luyện bình thường.

Giằng co nửa ngày, Vân Dịch từ Hóa Thần sơ kỳ đã tăng lên Hóa Thần Trung Kỳ, sát lục khí trên người hắn mạnh mẽ vô cùng, đủ khiến người ta kinh sợ.

Trong quá trình này, linh hồn Vân Dịch thừa nhận sự tàn phá và tôi luyện của lực lượng huyết sát, đã gia tăng về chất!

Mỗi khi hắn kiên trì không được, trong đầu hắn đều hiện lên cặp Thần Linh Nhãn kia.

Tuy nhiên, theo sự tích tụ lực lượng huyết sát, sát lục khí ảnh hưởng tới tâm trí càng ngày càng khủng bố.

Áp lực đè lên Vân Dịch đã càng lúc càng lớn, đôi mắt màu bạc trong đầu hắn lóe ra ánh sáng dị thường. trợ giúp hắn hết lần này tới lần khác trấn áp cỗ lực lượng ăn mòn tinh thần cường đại này.

Theo cảnh giới linh hồn hắn được đề cao, đôi Thần Linh Nhãn này cũng biểu hiện ra uy lực càng cao, trở thành niết bàn thủ hộ một tia thanh minh cuối cùng cho linh dài hắn.

Trương Hằng cũng phân ra một bộ phận tâm thần chú ý trạng thái của hắn, không khỏi than thầm:

- Chỉ cần trong lòng có một tia tín niệm kiên định vững chắc nhất liền có thể chiến thắng hết thảy ảnh hưởng tinh thần bên ngoài. Tín niệm mạnh mẽ bao nhiêu thì lực lượng linh hồn càng mạnh!

Thần Linh Nhãn trong đầu Vân Dịch dĩ nhiên đã trở thành tín ngưỡng kiên định nhất trong lòng hắn, khiến cho hết thảy lực lượng giết chóc bên ngoài không thể công phá phòng tuyến tâm thần của hắn.

- Ngươi làm không tồi, vi sư muốn tăng tốc độ lên...

Khóe miệng Trương Hằng tràn đầy vẻ tươi cười.

Tốc độ huyết quang chảy ra từ Nguyên Linh và bàn tay Trương Hằng lập tức gia tăng gấp đôi.

Thân thể Vân Dịch chấn động, hơi run lên mấy cái rồi bình thường lại.

Trương Hằng vừa lòng gật đầu, quá trình thi triển Huyết Sát Quán thể còn thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.

Thời gian trôi qua từng chút một, lực lượng huyết sát trên người Trương Hằng càng lúc càng ít, mà trong cơ thể Vân Dịch lại càng lúc càng nhiều.

Rốt cục, tới một khắc này...

Lực lượng huyết sát trong cơ thể Trương Hằng đã tiêu tan hết, ngân quang quanh thân tăng vọt, phát ra một vòng quang mang huyến lệ.

Quang lưu màu bạc trong cơ thể lưu chuyển vô cùng thuận lợi, Linh Hạch run lên từng đợt, mang theo cảm xúc vui mừng.

Trương Hằng hơi sửng sốt, đột nhiên phát hiện sau khi lực lượng huyết sát hoàn toàn ly thể thì pháp lực của mình trở nên thuần khiết hơn nhiều.

Mơ hồ, hắn cảm giác thực lực của mình lại tăng lên một cấp bậc mới, hoàn toàn đạt tới cảnh giới Hợp Thể đại viên mãn.

Bất kể là cảnh giới linh hồn hay cường độ pháp lực đều không kém gì cường giả Hợp Thể đại viên mãn.

Trương Hằng lập tức vui mừng quá đỗi, hiện tại ngoại trừ cảnh giới linh hồn và pháp bảo thấp kém thì cũng không thua kém Hoàng Phủ Lân quá nhiều. Ngay cả chiến đấu với tu sĩ khác cùng cấp cũng không thể bị đối phương nhanh chóng diệt sát.

Mà đúng lúc này, lực lượng huyết sát trên người Vân Dịch cũng tăng vọt tới cực hạn. Trên mặt hắn hiện ra vẻ dữ tợn, mở hai tay ra, toàn bộ Lĩnh vực không gian lập tức tràn ngập một cỗ khí tức giết chóc bạo ngược.

Ầm!

Hào quang màu máu từ trên người Vân Dịch bùng nổ, hình thành một mảnh lốc xoáy màu máu, hướng về bốn phía cuồng quyển.

Giờ phút này, khí tức trên người Vân Dịch đã tăng lên tới trình trình độ tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ.

Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, hắn đã từ cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ đạt tới cảnh giới Hợp Thể hậu kỳ! Điều này cũng thật sự vô cùng dọa người!

Thần sắc Trương Hằng hơi đổi, Nguyên Linh nháy mắt trở về trong cơ thể rồi đánh ra một chưởng về phía Vân Dịch. Một mảnh ngân quang lập tức bao phủ lấy hắn.

Vân Dịch lập tức cảm giác một cỗ áp lực thái sơn áp đỉnh, khí tức bạo ngược không chịu khống chế trên cơ thể lập tức thu liễm một chút, thần sắc cũng dần khôi phục bình thường.

Ở sâu trong linh hồn hắn, trên không một con sông máu có một đôi Thần Linh Nhãn đang nhìn xuống, khiến cho lực lượng huyết sát bên dưới không dám khinh cử vọng động.

- Sư phụ...

Sắc mặt Vân Dịch tái nhợt, miễn cường lắm mới ổn định được thân hình, bị một chưởng của Trương Hằng chụp lấy.

Ầm một tiếng, thân thể hắn bị đánh bay xa mấy chục thước, khó khăn lắm mới ổn định được, hộc ra một búng máu.

Nháy mắt khi một chưởng này đánh trang thân thể Vân Dịch, Trương Hằng đã thu hồi chín thành lực lượng, khiến hắn không bị thương nặng.

Dù vậy, Vân Dịch vẫn bị thương không nhẹ, cảm giác xương cốt toàn thân như muốn nứt ra.

Trên thực tế, một chưởng vừa rồi của Trương Hằng ẩn chứa lực lượng nhu tính, nếu không, với một chưởng này, dù chỉ còn một phần mười, cũng đủ đánh nát thân thể yêu thú Hóa Thần Kỳ.

- Sư phụ... Ta sai rồi!

Vân Dịch miễn cường chấn trụ thương thể trong cơ thể!

Giờ khắc này, hắn mới phát hiện ra thực lực sư phụ sâu không lường được, đôi Thần Linh Nhãn trong linh hồn hắn cũng ngày càng trở nên cường đại, khiến cho con sông màu máu kia hoàn toàn sợ hãi, không dám kháng cự.

Trương Hằng khẽ thở dài một hơi:

- Đây cũng không phải là do ngươi sai... Ngươi mượn bóng ma cường đại vi sư để lại trong lòng để kinh sợ Huyết Sát Chi nguyên, như vậy sẽ vĩnh viễn không thể vượt qua vi sư được!

Nói cách khác, một khi Vân Dịch có được lực lượng vượt qua hoặc sánh ngang Trương Hằng thì hắn cũng không thể chấn trụ được Huyết Sát Chỉ nguyên sâu trong tâm linh hắn, do đó không thể khống chế được lực lượng của mình, lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!

- Đồ nhi chưa bao giờ nghĩ tới việc vượt qua sư phụ! Ta hiện tại tín ngưỡng chính là sư phụ người! Nếu không, đệ tử hoàn toàn không thể áp chế lực lượng huyết sát trong cơ thể!

Vân Dịch cắn răng nói.

Ta hiện tại tín ngưỡng chính là sư phụ người!

Trong lòng Trương Hằng chấn động, mơ hồ cảm thấy một tia hổ thẹn!

Vân Dịch trở thành đệ tử của minh tuy rằng đạt được thực lực hắn hằng mơ ước nhưng nhất định không thể vượt qua chính mình được!

Tưởng tượng tới sự tồn tại của mình làm hạn chế sự trưởng thành trong tương lai của đệ tử, Trương Hằng liền tâm sinh áy náy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK