Nói xong câu đó, Trương Hằng lập tức khống chế Hư Không Hỏa Diễm nhào lên mảnh vỡ. Hắn tin tưởng trước ngọn lửa biến thái này, bất kỳ vật gì đều sẽ hóa thành hư không.
Mặt khác, Trương Hằng cảm giác bên trong mảnh vỡ này dường như ẩn chứa thiên địa tinh túy vô cùng vô tận. Chẳng qua là bị Giới hạn đẳng cấp của Hư Không Hỏa Diễm hiện tại, tốc độ hấp thu của ngân diễm mới rất thong thả.
Dưới Ý niệm của Trương Hằng, Hư Không Hỏa Diễm cũng không lập tức đánh về phía mảnh vỡ thần bí kia, mà phi thường do dự lượn lờ bên cạnh Trương Hằng.
- Làm sao vậy?
Trương Hằng có chút kinh ngạc nhìn Hư Không Hỏa Diễm. Tuy rằng ngọn lửa này không nhìn thấy bằng mắt thường nhưng bởi vì giờ phút này Trương Hằng cùng với nó tâm niệm tương thông, cho nên có thể dễ dàng nhìn thấy nó.
Hư Không Hỏa Diễm lắc lư không ngừng bên cạnh Trương Hằng. tuy rằng hiện ra bộ dạng nóng lòng muốn thử đối với mảnh vỡ thần bí trước mắt. nhưng dường như khá cố kỳ mảnh vỡ này.
Ngay khi Trương Hằng không biết làm sao, đột nhiên từ trong mảnh vỡ thần bí này phát ra một thanh âm:
- Nếu như ngươi muốn chết, vậy để cho nó đến thôn phệ ta!
- Người nào?
Trương Hằng chấn động, nhưng ánh mắt rất nhanh liền rơi xuống phía trên mảnh vỡ thần bí này.
- Là... Là ngươi đang nói chuyện?
Trương Hằng không thể tin nổi nhìn mảnh vỡ thần bí này.
- Đương nhiên là ta. Chẳng lẽ nơi này còn có người khác sao?
Mảnh vỡ thần bí có chút không kiên nhẫn nói.
Trương hằng có chút buồn bực liếc mắt nhìn ngọn lửa một cái. Mảnh vỡ thần bí này thật đúng là coi mình là ‘'Người”.
- Ngươi vừa mới nói là ý gì? Vì sao không thể cho nó thôn phệ ngươi?
Hoàn hảo tố chất tâm Lý của Trương Hằng coi như mạnh, lập tức nghĩ đến lời nói vừa rồi của mảnh vỡ thần bí.
Mảnh vỡ thần bí phát ra một tiếng cười lạnh:
- Nếu ngươi cho nó thôn phệ ta. sẽ khiến cho nó không tiêu hóa được, ngươi cùng sẽ bị vỡ bụng chết...
Trương Hằng suy tư một hồi. mới nói với mảnh vỡ này:
- Ngươi rốt cục là thứ gì vậy?
Vừa nghe lời này, mảnh vỡ thần bí có chút phẫn nộ nói:
- Ta cảnh cáo ngươi, ta không phải là đồ vật...
- Được rồi, ta thừa nhận ngươi không phải đồ vật, Vậy ngươi nói xem, ngươi rốt cục là thứ gì?
Trương Hằng cố nén ý cười nơi đáy lòng, giọng điệu mang theo vài phần trêu cợt nói.
Mảnh vỡ thần bí lại phát ra một tràng rít gào, giận dữ hét lên với Trương Hằng:
- Ngươi đám trêu chọc ta?
Trương Hằng không nóng không giận, cận thận quan sát mảnh vỡ thần bí này vài lần. lòng đã tin tưởng. Trí lực của vật này đích xác không cao, hẳn là rất dễ dàng bị lừa dối.
Vừa nghĩ đến đây, Trương Hằng lại hăng hái tinh thần.
Khẽ ho vài tiếng, Trương Hằng ra vẻ nghiêm nghị nói:
- Một mảnh vỡ tàn phá. ngươi có tư cách gì kiêu ngạo trước mặt ta. Ngươi có tin ta sẽ cho ngọn lửa này ăn sạch ngươi hay không...
Mảnh vỡ thần bí hơi sửng sốt, lập tức cười lạnh nói:
- Tuy rằng nó có Bất Diệt Ấn Ký, sau khi thôn phệ ta, nó sẽ không tiêu tan. Nhưng là ngươi Khẳng định sẽ bị vỡ bụng chết.
Trong lúc nhất thời Trương Hằng cũng không hiểu Bất Diệt Ấn Ký theo như lời nó là vật gì. nhưng là điều này cũng không cản trở hắn lừa dối mảnh vỡ nho nhỏ này.
- Ha ha ha...
Trương Hằng lộ vẻ khinh miệt cất tiếng cười to:
- Hư Không Hỏa Diễm này chính là do ta khống chế. ta có thể cho nó đem độc thôn phệ ngươi. Như vậy. ta sẽ không bị bất kỳ liên lụy nào.
Nói đến đây, Trương Hằng lại khống chế Hư Không Hỏa Diễm này đánh về phía mảnh VỠ, bộ dạng nhất định phải thôn phệ mảnh vỡ này.
Hư Không Hỏa Diễm dường như cũng có thể hiểu được ý tưởng của Trương Hằng, rất phối hợp bay về phía mảnh vỡ thần bí.
- Ngươi... Tên ngu ngốc nhà ngươi... Không nên làm chuyện ngu ngốc này. Dừng lại, mau dừng lại!
Mảnh vỡ thần bí giận dữ hét.
Trương Hằng làm như vậy cũng là vì hù dọa thứ này. Hắn căn bản không thể khống chế số lượng chuyển hóa Tinh túy khi Hư Không Hỏa Diễm thôn phệ. cũng càng không thể cho Hư Không Hỏa Diễm đem độc đi thôn phệ vật gì.
Thậm chí Trương Hằng có một loại cảm giác giữa mình và Hư Không Hỏa Diễm có một loại quan hệ vô cùng đặc thù. Nếu hắn cường đại, ngọn lửa này cũng cường đại theo, nếu hắn nhỏ yếu. năng lực ngọn lửa này cùng bị suy yếu. Loại quan hệ này cũng không phải đơn thuần là khống chế cùng bị khống chế.
- Muốn ngừng cùng có thể. như vậy ngươi nhất định phải nói ra lai lịch của ngươi.
Trương Hằng lấy tay nâng Hư Không Hỏa Diễm, bàn tay di động lên xuống. Hư Không Hỏa Diễm cũng theo đó nhảy múa vui sướng, dường như một đứa bé bướng bỉnh.
Mảnh vỡ thần bí chìm vào trầm mặc hoàn toàn, dường như không muốn tiếp tục giao tiếp với Trương Hằng.
- Giả chết?
Trương Hằng cười lạnh, một tiếng, nói với Hư Không Hỏa Diễm trong tay:
- Mảnh vỡ này coi như bữa tối của ngươi đi. Một mình ngươi ăn đủ rồi. không cần chia xẻ với ta...
Hư Không Hỏa Diễm lập tức truyền đến một Cỗ tinh thần dao động cho Trương Hằng. sau đó lại nhào về phía mảnh vỡ thần bí.
Trương Hằng hơi sửng sốt, hắn cảm giác Hư Không Hỏa Diễm này dường như thật sự có loại linh tính nào đó.
- Không nên... Ta nói. mau dừng lại!
Mảnh vỡ thần bí lớn tiếng câu xin tha thứ.
Vừa nghe lời ấy. Trương Hằng còn chưa lên tiếng thì Hư Không Hỏa Diễm đã “Tự chủ trương" dừng lại, sau đó bay trở về trong lòng bàn tay Trương Hằng.
“Ặc! Thứ quý này còn rất thông minh!” Trương Hằng rất vừa lòng biểu hiện của Hư Không Hỏa Diễm.
- Được, vậy ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng. Nếu ngươi dám gạt ta, hừ hừ!
Khóe miệng Trương Hằng treo một nụ cười quỷ dị.
Vút! Hư Không Hỏa Diễm rất phối hợp bay đến trước mặt mảnh vỡ thần bí. lộ ra bộ dạng đói khát khó nhịn.
- Ta nói... Ta nói. Ngươi dừng cho nó tới gần ta.
Mảnh vỡ thần bí sợ hãi nói.
Trương Hằng cười hắc hắc, duỗi tay ra, Hư Không Hỏa Diễm lại về lòng bàn tay hắn cùng đợi câu tiếp theo của mảnh vỡ thần bí.
Ước chừng vài hô hấp. mảnh vỡ thần bí mới than nhỏ:
- KỲ thật, ta cũng không phải là một mảnh vỡ bình thường...
- ít nói nhảm, nói trọng điểm.
Trương Hằng thật không còn lời nào với thứ này. Ngươi đương nhiên không phải là mảnh vỡ bình thường. Mảnh vỡ bình thường có thể nói chuyện sao?
- Được được, ta nói...
Mảnh vỡ thần bí này sinh, ra một loại cảm giác vô lực đối với Trương Hằng, vội vàng nói:
- Ta cùng không biết nhiều về quá khứ của ta, nhưng ta lại biết mình từng là một bộ phận của một thế Giới. Ta còn nhớ rất rõ ràng, ta từng có tên là Tinh Huyễn Giới!
- Thế giới? Còn là Tinh Huyễn Giới?
Trương Hằng gắt gao nhìn chằm chằm mảnh vỡ thần bí này. dường như có chút không tin lời nó nói.
- Ta thật sự không lừa ngươi. Thế giới Nguyên lai của ta bởi vì nguyên nhân nào đó bị đánh thành vài mảnh, mà ta chính là một mảnh trong số đó. Chuẩn xác mà nói. ta là một bộ phận của thế Giới kia.
Trương Hằng trầm mặc giây lát. trong đầu không ngừng suy nghĩ.
Nếu mảnh vỡ thần bí này không lừa hắn nó chính là một bộ phận của một thế giới nào đó. Hoặc là nói. chính là một thế Giới tàn phá.
Một thế giới là một khái niệm như thế nào? Trong lòng Trương Hằng khiếp sợ.
Thế Giới hiện tại của Trương Hằng lớn bao nhiều, chính hắn cũng không rõ ràng lắm. Nhưng là hắn biết Tam Tinh Vực nơi mình hiện tại ở trong toàn bộ Đông Vân đại lục Chỉ có thể xem như một khối lớn bằng hạt vừng, ở trên sách cổ có ghi lại tin tức có liên quan đến ngoại đại lục.
Đột nhiên trong lòng Trương Hằng nhảy dựng. Nếu vừa rồi mình để Hư Không Hỏa Diễm thôn phệ mảnh vỡ này. vậy chăng phải là có thể đạt được một phần tinh túy ẩn chứa trong thế giới tàn phá kia?
Nếu như vậy, Biến Thái Công của mình sẽ từ tầng một thăng tới tầng thứ N hay là sẽ bị vỡ bụng chết?
Chắc rằng khả năng thứ hai là lớn nhất, Trương Hằng lập tức toát mồ hôi lạnh, ướt sũng quần áo.
Chỉ cần đi sai một bước, hắn sẽ xong đời!
Hít một hơi thật sâu, Trương Hằng lại hỏi:
- Ngươi thật sự là một thế giới? Làm sao ngươi có thể chứng minh điểm này?
Mảnh vỡ thần bí lại trầm mặc một hồi. Mới nói:
- Cái gọi là một hoa một cỏ đều có thể là một thế Giới. Ngươi có thể dùng ngân diễm kia không ngừng luyện hóa ta. Với tốc độ hiện tại của ngươi, Cho dù ngươi luyện hóa mấy vạn năm cũng Chỉ có thể hấp thu không đến một phần ức vạn tinh túy của ta.
Trương Hằng vừa nghe lời ấy không khỏi thất kinh. Con mẹ nó, quả nhiên cường đại. Mấy vạn năm mới có thể hấp thu không đến một phần ức vạn.
- Được, lão tử tạm thời tin tưởng. Nếu ngươi đã là một thế Giới tàn phá. vậy ngươi nói tiếp xem. ngươi còn có thể mang đến ưu đãi gì cho ta? Tỷ như có thể lấy ra một ít thiên tài địa bảo từ trong thế giới kia của ngươi hay không?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Trương Hằng sáng lên. Nếu quả thật có thể như vậy. tu vi của hắn sẽ tăng lên như ngồi tên lửa.
Mặc dù là một thế giới tàn phá. nhưng chắc rằng thiên địa Tinh túy ẩn chứa trong đó Khẳng định là khủng bố tới cực điểm.
- Đó là không có khả năng, trừ khi ngươi có thể tìm được mấy mảnh vỡ khác.
Lời nói của mảnh vỡ thần bí cắt đứt Trương Hằng đang YY (rút gọn của “ý dâm”, chỉ thông qua huyễn tưởng để giải phóng tâm tình, có chút Ý tứ Tinh thần AQ - biên: nghĩa đơn giản là tự sướng).
- Vậy ngươi nói xem. mấy mảnh vỡ khác ở đầu?
Trương Hằng không khỏi lên tiếng hỏi. thầm nghĩ chỉ cần kiếm đủ mấy mảnh vỡ khác, chẳng phải hắn có thể sớ hữu thiên tài địa bảo của một thể giới. Đến lúc đó. chăng phải là muốn luyện hóa Như thế nào thì luyện hóa sao?
Mảnh vỡ thần bí do dự một hồi Mới nói:
- Theo như cảm ứng giữa chúng ta, trong đó có hai mảnh vỡ ở thế giới này. còn có một mảnh không trong thế giới này.
Trương Hằng vừa nghe lời ấy. không khỏi trở nên buồn bực. Không nghĩ tới không ngờ còn một mảnh vỡ không ở thế giới này!
Không ở thế Giới này. vậy thì ở đâu?
Nếu muốn vượt Giới đi tìm mảnh vỡ. Trương Hằng ngay cả nghĩ cùng không đám nghĩ.
Sau khi buồn bực hồi lâu, Trương Hằng nhặt mảnh vỡ này lên, ném xuống dưới chân hung hăng giẫm N lần. lúc này mới giải phóng được buồn bực trong lòng.
Sau khi giẫm đạp xong. Trương Hằng lại YY nói:
- Xem lão tử trâu bò bao nhiều, toàn bộ thế giới đều bị lão tử giẫm nát dưới chân...
Mảnh vỡ thần bí hảo tâm nhắc nhở:
- Không phải toàn bộ thế giới, là một phần tư thế giới.
- Cút con mẹ ngươi đi!
Trương Hằng lại dùng chân hung hăng giậm mấy lần. theo sau lại khống chế ngọn lửa màu bạc tiếp tục thiêu đốt mảnh vỡ này.
Cảm giác được một đoàn hạt màu bạc sinh, ra trong đan điền của mình trong lòng Trương Hằng mới thư thái một chút, nhìn mảnh vỡ bị ngọn lửa bạc thiêu đốt. vè sảng khoái nói:
- Nói tiếp xem. ngươi còn có thể mang ưu đãi gì cho ta?
Mảnh vỡ thần bí:
- …!!!